Sự kiện Thiên An Môn!
In từ: Trai Tim Viet Nam Online
URL của
Chủ đề: http://www.ttvnol.com/forum/link.asp?TOPIC_ID=127436
Ngày
in: 26/01/2004
Tác giả: Gibbon Suốt từ thời cấp 2 đến giờ, thỉnh thoảng các thầy cô có nhắc đến sự kiện
Thiên An Môn nhưng chưa ai nói cho em biết một cách cụ thể về sự kiện đó như thế
nào. Chẳng hạn như nguyên nhân, và kết thúc của sự kiện đó thể nào. Có bác nào
biết cho post lên cái nhỉ?
Được cdtphuc sửa chữa / chuyển vào 23:50 ngày 16/01/2003 Số bài trả lời: Tác giả: lat_kt Co ai biet Thiên An môn phiên âm tiếng Latin nó thế nào ko nhỉ. Tác giả: Parad0x Tian An Men hoặc Tian'an Men. Thêm chữ square nữa thì càng chuẩn.
Tác giả: manhduc01 Cách đây vài năm (2000?) nhân kỷ niệm sự kiện này, Asiaweek có một số đặc
biệt, viết rất rõ ràng. Hình như sự kiện này diễn ra đầu tháng 6/1990 thì phải
(4/6/90?). Bạn thử tìm trên asiaweek.com vài khoảng thời gian đó xem sao.
Tác giả: GIA_CAT_LUONG Tôi tóm tắt sơ qua một chút về sự kiện Thiên An Môn này .Bác nào thấy thiếu
thì bổ sung tiếp.
Sau hơn 10 năm cải cách mở cửa nền kinh tế ,TQ đã đạt được những thành tựu to
lớn ,cải thiện rõ rệt đời sống nhân dân .Tuy nhiên những yếu kém trong quản lý
vĩ mô và sự bất cân xứng giữa cải cách kinh tế và cải cách chính trị đã làm nảy
sinh nhiều vấn đề như :thất nghiệp ,lạm phát ,tham nhũng ,chênh lệch giàu nghèo
...,gây nhiều bất mãn trong nhân dân ,đặc biệt là tầng lớp trí thức .Những cuộc
biểu tình lẻ tẻ phản đối các cuộc cải cách đã manh nha xuất hiện từ giữa những
năm 80 và lên cao trào từ đầu năm 1989.Nhân lễ tang của cựu Tổng bí thư Hồ Diệu
Bang vào tháng 4,sinh viên đã tụ tập tại quảng trường TAM để tưởng nhớ ông ,đồng
thời đưa ra những yêu sách như đòi tăng cường dân chủ ,làm trong sạch đội ngũ
lãnh đạo hay đòi được đối thoại với chính phủ .Đầu tháng năm ,phong trào biểu
tình đã lan ra nhiều nơi trên toàn quốc .Ở thủ đô BK,sinh viên các trường đại
học đồng loạt bãi khoá,chiếm giữ quảng trường TAM ,thậm chí đòi tuyệt thực để
gây sức ép với chính phủ .Phong trào của sinh viên được sự ủng hộ nhiệt tình của
tầng lớp trí thức -đáng chú ý có nhà vật lý học nổi tiếng Phương Lệ Chi(mọi
người chắc cũng đều biết đến cái tên này).
Tuy là một phong trào tự phát ,thiếu tổ chức chu đáo ,nhưng cuộc biểu tình
của sinh viên TQ đã gây tác động mạnh mẽ về chính trị tới TQ.Trong cùng thời
gian đó ,lễ đón tồng bí thư LX M.Gorbachev ,dự định tổ chức tại TAM đã bị huỷ bỏ
,kéo theo kết quả của chuyến đi nhằm thúc đẩy hoà dịu Trung - Xô cũng bị hạn chế
theo.
Giới lãnh đạo của Trung Nam Hải bị chia rẽ sâu sắc về cách thức giải quyết
cuộc khủng hoảng chính trị này.Phái ôn hoà của Tổng bí thư Triệu Tử Dương cho
rằng xuất phát điểm của phong trào sinh viên là thiện ý,là lòng yêu nước ,do đó
cần tìm kiếm một giải pháp hoà bình để chấm dứt tình trạng hiện giờ .Phái cứng
rắn do thủ tướng Lí Bằng lãnh đạo được sự ủng hộ của Đặng Tiểu Bình ,thì coi các
cuộc biểu tình là phản cách mạng ,phải được dẹp yên bằng mọi cách ,kể cả dùng vũ
lực .Ưu thế nghiêng dần về phe của Lí Bằng sau khi ông Triệu Tử Dương nhiều lần
kêu gọi sinh viên giải tán mà không có kết qủa.
Sau khi Gorbachev rời TQ,Lí Bằng đã tuyên bố lệnh giới nghiêm ở Bắc Kinh ,và
điều động quân đội tập trung xung quanh thành phố nhằm chấm dứt các cuộc biểu
tình .Sinh viên đã tràn ra đường để chặn đứng quân đội,phong trào sinh viên còn
dựng lên tượng nữ thần Tự Do-coi như biểu tượng cho phong trào đấu tranh của
sinh viên .Cuối cùng đêm 3 ,rạng sáng 4 tháng 6,binh đoàn 27(nếu nhớ không
nhầm)của quân giải phóng nhân dân Trung Hoa nhận được lệnh tiến vào thủ đô để
cưỡng chế thi hành lệnh giới nghiêm ,với xe tăng ,thiết giáp.Đụng độ đã diễn ra
giữa 2 bên xung quanh và trong quảng trường TAM.Đến sáng thì quân đội làm chủ
được quảng trường,phong trào đấu tranh của sinh viên bị dẹp tan .Chính phủ sau
đó thông báo có khoảng 300 thường dân chết ,trong đó có 23 sinh viên(cụ Lê-nin
ngày trước nói cấm có sai nhỉ các bác-phải tiến hành bạo lực cách mạng,thế mà họ
lại định tay không bắt giặc -đúng là sinh viên đôi khi ...giàu nhiệt huyết quá
,mà thiếu đi sự... tính toán cần thiết),nhưng có nhiều nguồn tin cho rằng con số
thực tế còn cao hơn rất nhiều.
Tác giả: chickbox_4ever Hay quá .. ở lớp tôi cũng đang bàn về vấn đề này: Tiananmen Square - The Gate
to Heavenly Peace. Hồi ở nhà mình ko để ý lắm, ko rõ quan điểm cũng như cách
nhìn nhận của VN mình ở góc độ nào. Nhưng qua đây thì thấy báo chí phần nào
nghiêng về sinh viên nhiều hơn .. cũng là điều dễ hiểu, do từ đó lấy đà để bình
luận về chính trị cũng như các nhà lãnh đạo (1 dạng của capitalism vs.
communism) .. gọi là mượn gió bẻ măng cũng ko sai.
Tiêu đề: Sự kiện
Thiên An Môn!
Ngày gửi: 12:28,07/11/2002
Nội dung:
Ngày trả lời:
07/11/2002 13:49
Nội dung:
Có cái đấy
có thể tìm được vài thông tin về nó, tôi cũng rát muốn biết về cái này
Ngày trả lời:
07/11/2002 20:05
Nội dung:
Ngày trả lời:
07/11/2002 22:26
Nội dung:
Ngày trả lời:
07/11/2002 22:49
Nội dung:
"Trời đã sinh Du sao còn sinh
Lượng."
Ngày trả
lời: 07/11/2002 23:36
Nội dung:
Bây giờ đang bận 1 chút
nên ko viết dài về vấn đề này được, nhưng nếu các bạn vẫn còn hứng thú với nó,
hẹn sớm quay lại. Nếu như muốn có cái nhìn 2 chiều về "The incident of Tianament
Square" thì vào trang này nhé:
http://www.tsquare.tv/
đặc biệt chú ý vào cái "themes",
"chronology" .. trong cái "Additional Readings and Links" có "A Chinese
government account of the Beijing Spring in 1989" và "The Truth about the
Turmoil" <-- đây là cách nhìn của báo giới Trung Quốc về sự kiện này.
Cũng
ở trong cái "Additional Readings and Links" nếu vào "The role of the media
during Beijing spring 1989" và "China Coverage Strong on What, Weak on Why" thì
sẽ là cái nhìn của báo giới phương tây!
Chúc vui và hẹn sớm quay lại
Out of hand and out of season
Out
of hate and out of feeling
Tác giả: VNHL
Ngày trả lời:
08/11/2002 01:26
Nội dung:
Còn có một sự kiện Thiên An Môn khác hình như vào năm 1978 sau cái chết của Chu Ân Lai, với kịch bản cũng từa tựa thế này thì phải.
Khi đêm xuống
Tôi úp mặt vào cánh
tay
và mơ thấy thuyền của tôi
trôi mãi
dưới những vầng sao
khuya
Tác giả: kakalot
Ngày trả lời:
08/11/2002 07:58
Nội dung:
Tác giả: kakalot
Ngày trả lời:
08/11/2002 08:00
Nội dung:
à còn bức ảnh nổi tiếng này nữa.
Tác giả: Phinh
Ngày trả lời:
08/11/2002 12:24
Nội dung:
Tháng 12.1986, các trường đại học ở tỉnh An Huy đã phản đối việc bầu cử không dân chủ trong các trường ấy, phong trào này nhanh chóng lan truyền ra 19 thành phố khác. Tiếp đến tháng 1.1987, hơn 3000 sinh viên biểu tình tại quảng trường Thiên An Môn với khẩu hiệu «Dân chủ muôn năm!». Ðặng Tieu Bình đã ra lệnh đàn áp ngay, đồng thời làm áp lực cách chức tổng bí thư của Hồ Diệu Bang, đưa Triệu Tử Dương lên thay. Cuộc đấu tranh của sinh viên đã thúc đẩy nhiều tầng lớp dân chúng đứng lên hồi đầu năm 1989. Nhiều giáo sư, nhà báo, nhà văn, nghệ sĩ đã tham gia phong trào. Nhà vật lý học Phương Lệ Chi đã viết thư đòi hỏi nha cầm quyền trả tự do cho các tù nhân chính trị, trong đó có Ngụy Kính Sinh. Ðòi hỏi đó được 42 nhà khoa học và 38 nhà trí thức, văn nghệ sĩ nổi tiếng của Trung Quốc hưởng ứng. Nhân dịp Hồ Diệu Bang từ trần ngày 15.4.1989, sinh viên Trung Quốc đã tổ chức tưởng niệm ông trên quảng trường Thiên An Môn. Từ đó, những tập hợp dân chủ chuyển dần thành những cuộc biểu tình đòi tự do dân chủ, chống tham nhũng. Số người tập hợp ngày càng đông, từ vài ngàn người lên dần đến hàng trăm ngàn người với khí thế sục sôi chưa từng thấy. Sinh viên tung ra khẩu hiệu đòi tự do báo chí, trả tự do cho tù nhân chính trị và trừng trị cán bộ đảng viên tham nhũng, hủ hóa... Chính quyền điều động quân đội từ Mãn Châu về thủ đô để đàn áp «Mùa Xuân Bắc Kinh». Ðêm 3 rạng ngày 4.6.1989, hàng trăm xe tăng đã xả súng bắn giết hàng ngàn người ngay trên quảng trường. Cuộc tàn sát đẵm máu đó đã gây một làn sóng phản đối quyết liệt khắp thế giới văn minh. Sau đó, cuộc cải cách bị ngừng lại một thời gian lâu.
Già và gian ác
Tác giả: GIA_CAT_LUONG
Ngày trả lời:
08/11/2002 16:11
Nội dung:
Xem các bức ảnh của bạn ,tôi chợt nhớ đến ngày chủ nhật đẫm máu(9/1/1905) ở Nga.Là sinh viên,tôi cũng xin chia sẻ một phần tâm trạng của họ.Sự hy sinh của họ có thể(chắc chắn) không bao giờ là vô ích, họ sẽ hoàn toàn ngậm cười trên cái thế giới kia nếu được chứng kiến sự trỗi dậy mạnh mẽ của Trung Quốc như ngày nay!Cái giá phải trả là quá đắt,nhưng nếu được sống lại ,tôi tin rằng họ sẫn sàng trả giá cao hơn nữa(nhưng còn có cái giá nào lớn hơn những giọt máu đã đổ ra đây)
"Trời đã sinh Du sao còn sinh
Lượng."
Tác giả: boytk
Ngày trả lời:
08/11/2002 17:21
Nội dung:
Topic này không đề cập tới vấn đề gì liên quan tới Việt Nam
Được vnhl sửa chữa / chuyển vào 18:51 ngày 08/11/2002
Tác giả: chickbox_4ever
Ngày trả
lời: 08/11/2002 23:10
Nội dung:
Ko liên quan nhưng nó là 1 vết xe đổ để VN mình học hỏi từ đó mà ko vấp fải
nữa.
Nói chung công tác tư tưởng cho thanh niên là 1 vấn đề cực kì quan trọng
.. đúng là giới trẻ có khác. Hình như cái hồi Czech Republic ra đời cũng được mở
màn từ cuộc đấu tranh của sinh viên thì fải!!
Out of hand and out of season
Out
of hate and out of feeling
Tác giả: GIA_CAT_LUONG
Ngày trả lời:
08/11/2002 23:50
Nội dung:
Ô hô a ha ,mấy bác ở ngoại quốc khôn vặt,các bác định xúi sinh viên chúng em làm một TAM thứ 2 hả .Còn các bác thì "rét",ngồi toạ sơn quan hổ đấu ,định lĩnh thành quả ...."cách mạng" của chúng em đấy à.Còn lâu nhé.Muốn ăn thì lăn vào bếp ,chứ các bác ở ngoài chỉ võ mồm ,thì bọn em đây cũng quyết không ngứa chân tay đâu.
"Trời đã sinh Du sao còn sinh
Lượng."
Tác giả: cdtphuc
Ngày trả lời:
09/11/2002 00:26
Nội dung:
Các bạn lưu ý là chỉ bàn về tình hình thế giới (ở đây là Trung Quốc). Các bài viết liên quan đến VN sẽ bị xoá và người viết sẽ bị khóa account tuỳ theo mức độ.
---------------------------------------------------
Quand je la regarde, moi l'homme loup au
coeur d'acier
Devant son corps de femme, je suis un géant de papier
Tác giả: chickbox_4ever
Ngày trả
lời: 09/11/2002 00:53
Nội dung:
Xin lỗi nhé, tôi chả có ý định gì hết, chỉ muốn đưa ra thêm 1 cách nhìn nhận
khác về vấn đề này của phương tây thôi. Tôi cũng chả ủng hộ bọn trọc fú tư sản
này, ko thấy tui nói ở trên là chúng nó chỉ giỏi mượn gió bẻ măng thôi à.
Nói
chung muốn bàn về chuyện Thiên An Môn thì bàn tiếp, còn lạc sang hướng khác thì
.. bye bye brown eyes .. tôi té!
Out of hand and out of season
Out
of hate and out of feeling
Tác giả: phothuongdan
Ngày trả lời:
09/11/2002 04:30
Nội dung:
Chuyện ở Tiệp không liên quan gì tới sinh viên cả. Điều kiện, hoàn cảnh, tính
chất hoàn toàn khác.
Đúng là Thiên An Môn còn có một sự kiện khác, cùng tên,
xẩy ra vào năm 1978. Lúc này, Mao Trạch Đông đã mất được 2 năm, Quyền lực nằm
trong tay Hoa Quốc Phong, nhưng ông này bị kẹt ở giữa Phe cực tả, chủ nhân của
Cách Mạng văn hoá, bây giờ được gọi là "bè lũ 4 tên" (Có cả Giang Thanh vợ của
Mao trong đó) và phe "Thực dụng" Mèo đen mèo trắng của ông Đặng Tiểu Bình. Phe
của ông Đặng cũng huy động người biểu tình vận động đưa ông Đặng Tiểu Bình lên
thay Hoa quốc Phong. Thế cho nên chính trường TQ phức tạp lắm. Vụ Thiên An Môn
sau này, mà các Bác đang bàn có thể còn liên quan đến đấu tranh quyền lực của
phe Triệu tử Dương (lúc đó là Tổng bí thư ) và phe ông Lý Bằng nữa. Sau vụ này
thì phe Cao Cương tuyệt diệt. Thế cho nên cách phân tích của các Bác Phương Tây
chỉ là một cách nhìn thôi. TQ thiếu gì những vụ như thế (Trăm hoa đua nở, Cách
mạng văn hoá..), nhìn ngoài thì tưởng là nó tự phát, nhưng thực chất là đều là
mánh của các bác cả. Không biết đâu mà lần.
Được phothuongdan sửa chữa / chuyển vào 04:35 ngày 09/11/2002
Tác giả: Themgoroth
Ngày trả lời:
09/11/2002 10:30
Nội dung:
Tôi thấy chả việc gì phải dòm nhó những chuyện như thế nào, ở VN có quá nhiều việc để làm. Chuyện không liên quan đến mình thì cứ coi nhưng không có.
When people are free to do as they please,
they usually imitate each other.
Tác giả: Themgoroth
Ngày trả lời:
09/11/2002 10:36
Nội dung:
Tôi đồng ý với bác Phó.
When people are
free to do as they please, they usually imitate each other.
Được NguCong sửa chữa / chuyển vào 12:28 ngày 09/11/2002
Tác giả: GIA_CAT_LUONG
Ngày trả lời:
09/11/2002 13:20
Nội dung:
Ý của bác Phó không phải là Triệu Tử Dương ủng hộ(nói thẳng ra là "xui") sinh viên biểu tình đấy chứ?
"Trời đã sinh Du sao còn sinh
Lượng."
Tác giả: Black_Rat
Ngày trả lời:
09/11/2002 21:16
Nội dung:
Dòm chuyện người ta để mà học tập, tốt học xấu bỏ chớ. Người ta có đục khoét mắt mình đâu, tội gì mà không dòm ngó!!!
God knows I tried ............... Plz don't ask
for more!
Tác giả: phothuongdan
Ngày trả lời:
09/11/2002 23:44
Nội dung:
Chuyện nào thì cũng nên nhòm, nhưng nhìn sự kiện, tìm hiểu theo ý mình, phân
tích theo ý mình. Chứ không thì rất dễ sa vào chuyện sự kiện thì bỏ, mà kết luận
của họ thì giữ. Vì từ một sự kiện người ta có thể dẫn đến những kết luận hoàn
toàn khác nhau.
Nhờ có Bác Gia Cát Lượng, tôi mới biết ông Tổng Bí thư
TQ lúc đó tên là Hồ Diệu Bang. Ý của tôi (hoàn toàn chủ quan), thì ông này không
"xui" SV làm gì cả. Trong xã hội, bất cứ mọi xã hội nào đều có vấn đề, những
nước đang phát triển càng có nhiều vấn đề. Nhưng để thổi một vấn đề xã hội thành
một vấn đề CT, thì không thể thiếu "sự đồng tình" của ai đó. Nếu không tại sao
họ lại không giải tán SV ngay từ lúc đầu, khi nó còn trong trứng ? Cảm tưởng
riêng của tôi thì thấy nó rất giống CM văn hóa, chỉ có quy mô nhỏ hơn thôi. có
lẽ vì trong CM văn hoá một mình ông Mao chống lại cả một đảng, còn trong chuyện
này thì một phái (của Triệu Tử Dương lại sập nhanh quá).
Gần đây ở TQ xuất
hiện một giáo phái tên là "Pháp luân đạo pháp", số người tham gia đông cả triệu,
tổ chức quy củ, so với mấy SV ở Thiên An Môn thì khác nhau một trời một vực, sao
họ vẫn dẹp được.
Tác giả: GIA_CAT_LUONG
Ngày trả lời:
10/11/2002 06:40
Nội dung:
Bối cảnh cho sự "nổi loạn" của PL và sinh viên ở TAM hoàn toàn khác nhau.
Sự kiện ở TAM có thể1 phần là do đấu đá bên trong của lãnh đạo Trung Hoa,cộng với những mặt trái sau 10 năm cải cách.Cùng với đó là sự hướng ngoại của một nhóm người TH trước những giá trị bên ngoài(phương Tây)-những yếu tố bên trong(vô phương hướng hoặc ngập ngừng trong việc xác định đường lối-thể hiện ngay từ giới lãnh đạo cao nhất).Trong khi đó ,bối cảnh bên ngoài khiến các nước -trong đó có TH,vẫn chịu ảnh hưởng từ cơ chế 2 cực(một mặt kiên trì theo con đường XHCN ,nhưng đang cần sự ủng hộ ,trợ giúp của phương Tây)-do vậy TQ chịu khá nhiều sức ép của cộng đồng QT để đi đến 1 giải pháp cho TAM.
PL gần đây thì lại khác.Giáo phái này "nổ" ra không đúng thời điểm .TQ đang trên con đường đúng đắn để khôi phục lại quyền lực của mình,đã có những thành quả nhất định ,vị thế quốc tế cũng ngày càng tăng-ai ai cũng nhận ra điều đó.Tự đem một thứ triết lý huyễn hoặc của mình đối đầu với mục đích chung của cả dân tộc thì đúng là hành động tự sát .Mặt khác Trung Quốc đâu phải là Nam Tư ,Đông Á đâu có NaTo để cho Mỹ làm sen đầm ,mà thực hiện "triết lý":nhân quyền đứng trên chủ quyền được .
"Trời đã sinh Du sao còn sinh
Lượng."
Tác giả: Johnny_Walker
Ngày trả lời:
10/11/2002 11:52
Nội dung:
Hi vọng là các bác sẽ sống đến ngày để chứng kiến, Park Chung Hi, Chun Do
Hoan, Lý Thừa Vãn ra hầu toà, chính phủ chính thức công bố sự kiện Quang Jwu,
đấy mới được coi là thông tin chính xác nhất.
Còn mọi vấn đề các bác đang bàn
theo tôi nên cho thêm 2 chữ "Giả thiết " lên trên nữa.
Chúc vui vẻ
w
Tác giả: everest2017
Ngày trả lời:
10/11/2002 20:42
Nội dung:
Sự kiện TAM năm 1976 thời đó nhiều người nghĩ do Đặng Tiểu Bình giật dây vì sau đó ông bị cách tất cả chức vụ. Nhưng TAM sau này thì lại là chính ông quyết định. Ngày xưa ông ca ngợi TAM 1976 coi đó là chống lại bè lũ bốn tên. Còn TAM sau này ai sẽ ca ngợi ông đây?
Tác giả: chickbox_4ever
Ngày trả
lời: 10/11/2002 23:22
Nội dung:
Vậy trong lịch sử Trung Quốc, Đặng Tiểu Bình là người có công hay kẻ có tội vậy các bác?? Tớ chỉ biết ông này được cái thân phương tây nên 1 thời kì bị tẩy chay ở TQ!!
Out of hand
and out of season
Out of hate and out of feeling
Tác giả: Themgoroth
Ngày trả lời:
11/11/2002 14:25
Nội dung:
Ở, tôi chỉ nói một câu rất tâm đắc và chắc chắn rất đúng nữa, vậy mà Mod lại xoá đi, chán quá.
Tôi thì tin một điều, đối với bất cứ lãnh đạo TQ nào, ham muốn làm vua càng nhiều người càng tốt, mạnh hơn bất cứ một cái gì. Dân TQ cũng một kiểu cuồng tín (cuồng tín dân tộc), lãnh đạo của nó cũng cuồng tín. Nhưng mà kẻ cuồng tín thì luôn tham địa vị, điều này có thể giúp Chickie giải đáp thắc mắc đấy.
When people are free to do as they please,
they usually imitate each other.
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
11/11/2002 18:33
Nội dung:
Đọc trong bản di chúc của ĐTB, ông nói, cả đời tôi đã sống vì đất nước tôi
không ân hận, tuy chỉ có một việc làm tôi đau khổ nhất là sự kiên TAM. (em xin
miễn bình luận)
to chickbox_4ever:
chẳng ai bảo là ĐTB thân phương Tây
cả, có chăng là chỉ thân hơn so với Mao trạch Đông thôi.
to bác nào đó(em
xin lỗi, không nhớ nick) bảo là sau khi Mao chết hai năm, Hoa quốc Phong bị đặt
vào giữa hai phái Cực tả( mà bác bảo là "bè lũ bốn tên") và phái "Mèo trắng mèo
đen" của ĐTB. Xin điều chỉ lại là: ngay sau khi Mao chết, nguyên soái Diệp Kiếm
Anh đã cùng HQP và nhiều nhân sĩ trong đảng đã đập tan "bè lũ bốn tên" , âm mưu
của Lâm Bưu. Mặt khác về tư tưởng Mèo trắng mèo đen của ĐTB, sau khi ông lên đến
chức vụ cao nhất trong Đảng và Nhà nước Trung quốc thay cho Hoa Quốc Phong thì
mới được đưa ra.
[size=4] [/size=4
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
11/11/2002 18:39
Nội dung:
Em đồng ý với bác Themgoroth khi bác nói về sự cuồng tín dân tộc. Nhưng theo em, dùng từ cuồng tín chưa đúng lắm. (có thể em chưa hiểu hết ý bác), theo em, đó là chủ nghĩa bá quyền nước lớn, là tư tưởng "Rốn của nhân loại".
[size=4]
[/size=4
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 11/11/2002 21:21
Nội dung:
Bài viết bị xoá vì vi phạm quy định khi thảo luận: nói chuyện biên giới Việt_Trung. Đề nghị bạn hoangxuanquang thận trọng hơn.
Được cdtphuc sửa chữa / chuyển vào 22:57 ngày 11/11/2002
Tác giả: phothuongdan
Ngày trả lời:
12/11/2002 00:59
Nội dung:
Lâm Bưu chết từ hồi Mao trạch Đông còn sống kia mà.
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
12/11/2002 05:26
Nội dung:
Cả họ hàng hang hốc của Lâm Bưu bị Mao Trạch Đông cho đi, sau đó bịa ra vụ rơi máy bay ở sa mạc gì đó.
Tác giả: thenguyen
Ngày trả lời:
12/11/2002 08:06
Nội dung:
Bài này vi phạm quy định : Vẫn nhắc đến chuyện biên giới.
Được Yasunari sửa chữa / chuyển vào 08:49 ngày 12/11/2002
Tác giả: terrorist
Ngày trả lời:
12/11/2002 09:26
Nội dung:
thuyết mèo đen mèo trắng cũng có từ lâu rồi, vì cái tư tưởng kiểu như thế cộng thêm một số ý kiến đường lối theo tư bản mà ĐTB bị Mao cho đi chơi ở vùng sâu vùng xa mấy lần, chứ ko phải lên chứ rồi ĐTB mới có.
tắc lưỡi dăm ba con kiến gió
Tác giả: thenguyen
Ngày trả lời:
12/11/2002 09:43
Nội dung:
ĐTB sau cũng hai lần cắt chức những người ông ta đưa lên như như Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương vì họ có tư tưởng "cải cách"!
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
12/11/2002 11:54
Nội dung:
Thế còn Hoa Quốc Phong cuối cùng là như thế nào, lão này có bị ĐTB chơi cho không (em nghe nói Hoa Quốc Phong là đệ tử ruột của Mao Trạch Đông)??
Tác giả: Themgoroth
Ngày trả lời:
12/11/2002 14:58
Nội dung:
voquoctuan, nếu bác ở nước ngoài có thể tìm đọc cuốn "True Believer" của Eric
Hoffer, tác giả nói rất rõ về Mass Movement và những kẻ cuồng tín, mặc dù tư
tưởng khác nhau nhưng mục tiêu luôn là mở rộng, tự coi mình thượng đẳng, luôn
muốn đồng hoá người khác. Cuồng tín về tôn giáo, về dân tộc...
Nếu bác rảnh
thì liên hệ riêng với tôi.
When people are free to do as they please,
they usually imitate each other.
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 12/11/2002 20:58
Nội dung:
Hoa Quốc Phong thôi chức vụ thủ tướng năm 1980 và TBT năm 1981. Đến ĐH 15 (1997), ông vẫn còn dành được chức uỷ viên trung ương mang tính danh dự vì công đánh đuổi bè lũ bốn tên. Nhưng khoá này chắc thôi.
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
13/11/2002 11:11
Nội dung:
to bác phothuongdan:
Đúng là Lâm Bưu chết trước khi Mao chết, nhưng là
chết khi Mao đang nằm trên giường bệnh( sắp chết). Có sách nói rằng chính Mao đã
ra chỉ thị bắt Lâm bưu, nhưng theo một số nguồn tin khác thì chính Thủ tướng TQ
lúc bấy giờ (tự dưng em quên tên rồi) và Hoa Quốc Phong là người đề suất và thực
hiện. Nguyên nhân chết là do máy bay rơi (không rõ là bị bắn hạ hay tai nạn) ở
Mông Cổ, trên đường bay sang Nga. Cùng đi với Lâm Bưu trên chiếc máy bay đó là
cả gia đình ông. Điều này đã được phía Liên Xô xác nhận khi khám nghiệm hiện
trường (em nghĩ có thể tin được, vì lúc này, Liên Xô và TQ đang hục hặc sâu sắc
với nhau).
to bác themgoroth:
Em rất đồng ý với bác về quan điểm "những
kẻ cuồng tín, mặc dù tư tưởng khác nhau nhưng mục tiêu luôn là mở rộng". Theo
em, bất cứ một nước nào, dù đi theo hệ tư tưởng nào cũng đều có những biểu hiện
đó, các nước càng lớn thì "sự cuồng tín" càng tăng. Các nước lớn, dù thể chế
chính trị nào, đảng phái nào cầm quyền, dù có thể không thống nhất với nhau về
đường lối phát triển đất nước nhưng cũng đều có chung một mục tiêu phát triển
ảnh hưởng của mình ra các nước khác. Theo một cách nhìn khác thì đó có thể coi
là tư tưởng dân tộc chủ nghĩa.
Để đối phó với chủ nghĩa bá quyền của các nước
khác, các nước lớn ra sức cũng cố và phát triển vị thế của mình còn các nước vừa
và nhỏ, xu thế phải tập hợp lại trong một tổ chức, một liên minh khu vực hay
kinh tế, quân sự.
Từ chủ nghĩa dân tộc phát triển lên chủ nghĩa dân tộc cực
đoan, cuồng tín. Theo em, có một trong những nguyên nhân là để đôi phó với những
vấn đề đối ngoại khó giải quyết, ví dụ như kinh tế khó khăn, đấu đá nội bộ,
v.v...
[size=4] [/size=4
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
13/11/2002 11:22
Nội dung:
Trích từ bài của vo quoc tuan viết lúc 11:11 ngày 13/11/2002:
to bác phothuongdan:
Đúng là Lâm Bưu chết trước khi Mao chết, nhưng là chết khi Mao đang nằm trên giường bệnh( sắp chết). Có sách nói rằng chính Mao đã ra chỉ thị bắt Lâm bưu, nhưng theo một số nguồn tin khác thì chính Thủ tướng TQ lúc bấy giờ (tự dưng em quên tên rồi) và Hoa Quốc Phong là người đề suất và thực hiện. Nguyên nhân chết là do máy bay rơi (không rõ là bị bắn hạ hay tai nạn) ở Mông Cổ, trên đường bay sang Nga. Cùng đi với Lâm Bưu trên chiếc máy bay đó là cả gia đình ông. Điều này đã được phía Liên Xô xác nhận khi khám nghiệm hiện trường (em nghĩ có thể tin được, vì lúc này, Liên Xô và TQ đang hục hặc sâu sắc với nhau).
[size=4] [/size=4
Nhưng em đọc trong tài liệu của Mỹ thì người ta bảo là, Mao Trạch Đông biết Lâm Bưu sắp làm phàn nên mời đến nhà dự tiệc tùng gì đó, sau đó lúc ra thì cho bom nổ tung cả ô tô của Lâm Bưu cùng vợ con trong đó.
Tác giả: nguoisaigon2005
Ngày trả
lời: 13/11/2002 11:26
Nội dung:
Đó là trong cuốn Hồng Đô nữ hoàng. Nhưng có vẻ là Lâm Bưu chết là do máy bay vậy.
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
13/11/2002 11:32
Nội dung:
to bác terrorist:
ĐTB hai lần bị ra khỏi Trung ương là do chuyện đấu đá
trong CMVH. Hồi CMVH, đố ông nào dám đưa ra tư tưởng Mèo trắng mèo đen đó, đấu
tố rồi tử hình là cái chắc. Ở đây em chỉ nói đến thời điểm ĐTB đưa ra tư tưởng
đó thôi. Còn tất nhiên, ý tưởng thì chẳng biết có từ bao giờ.
[size=4]
[/size=4
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
13/11/2002 11:42
Nội dung:
Quay trở lại vụ Thiên An Môn, hình như "trách nhiệm chính" và người bị phản đối mạnh mẽ nhất là Lí Bằng, thế sao ông này vẫn còn nắm được chức to đến bây giờ thế nhỉ ??
Tác giả: Themgoroth
Ngày trả lời:
13/11/2002 12:38
Nội dung:
to bác voquoctuan: chiến tranh xâm lược cũng mang nhiều dáng vẻ khác nhau. Kẻ cuồng tín thì muốn đồng hoá, mở rộng Mass Movement của chúng.
Còn đế quốc khôn ngoan như Mỹ chẳng hạn, hoàn toàn không có ý nghĩ đồng hoá ai mà là tìm cách bóc lột thật khéo léo dưới nhiều hình thức khác nhau. Nói Mỹ cuồng tìn thì thật không phải.
When people are free to do as they please,
they usually imitate each other.
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 13/11/2002 12:44
Nội dung:
Chuyện ông Lí Bằng giữ được ghế thì là bình thường lắm. Vì có ông ĐTB đứng đằng sau quyết tất cả chứ đâu LB lại dám giải tán sinh viên bằng xe tăng. TTDưong cũng là do Đặng cho ngồi chơi xơi nước luôn vì chống lại việc giải quyết vụ TAM. Đúng hay sai trong việc giải quyết vụ này khó phân xử lắm, chỉ có điều là có nhiều người chết thôi.
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
13/11/2002 14:35
Nội dung:
to bác themgoroth:
Quả thực, em tra từ điển mãi mà không rõ chữ mass
movement có nghĩa là gì, phải chăng nó chỉ có nghĩa là "phong trào quần
chúng"?
Theo em, "kiểu" của Mỹ không phải là chủ nghĩa dân tộc cuồng tín. Họ
quả thực rất khôn ngoan. Những người Mỹ mà em đã gặp đều rất tự hào về đất nước
mình nhưng cũng tỏ ra rằng rất tôn trọng các dân tộc khác. Họ không đồng hoá các
dân tộc khác theo những kiểu thông thường mà tác động để những dân tộc khác
chuyển động về phía họ thông qua những giá trị văn hoá, nhân văn kiểu Mỹ. Những
gì mà họ cho là đúng, mặc cho những giá trị đó không hoặc chưa phù hợp với những
nước đó. Những nước, những quốc gia không đi theo chiều hướng ấy lập tức bị Mỹ
cô lập về nhiều mặt.
Em xin lấy ví dụ: một quan chức cấp cao của Mỹ đã từng
nói, "người Serbi xây nhà ở trên đường đi của người khác, do vậy, họ phải bị
trừng phạt" Nhưng vấn đề ở đây là cái đường đó có trước hay ngôi nhà mà người
Serbi có trước. Rõ ràng là ngôi nhà của người Serbi có trước, còn con đường của
người Mỹ, khi muốn phát triển NATO sang phía Đông đã bị ngôi nhà của người Serbi
chắn mất lối. Kết quả của người Serbi thế nào, chắc hẳn các bác cũng đã rõ. Cho
dù trước đây, Nam tư nói riêng và người Serbi nói riêng có thể coi là có chung
một mục tiêu là chống lại ảnh hưởng của Liên xô.
Nói nước Mỹ là cuồng tín dân
tộc thì quả là không chính xác, nhưng với những chính sách ngoại giao gây nhiều
tranh cãi hiện nay của họ, thực sự họ đang muốn trở thành bá chủ nhân loại. Muốn
các nước khác, các dân tộc khác phát triển theo ý họ, từ đó phụ thuộc vào họ.
[size=4] [/size=4
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
13/11/2002 15:20
Nội dung:
Nói thêm một chút để những bác nào chưa có điều kiện theo dõi lịch sử Khựa: Lý luận mèo của bác Đặng chỉ gói gọn trong 1 câu nói: Không phân mèo trắng mèo đen- miễn là bắt được chuột!
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: terrorist
Ngày trả lời:
13/11/2002 20:54
Nội dung:
Bác Võ Quốc Tuấn, rất vui được thảo luận với bác, tôi xin đính chính một số
điểm như sau. À, nói trước là anh em thảo luận vui vẻ, chứ ko bắt bẻ gì nhau,
cho nên bác đừng nghĩ gì nhá. Mời bác cốc bia trước.
XIn lỗi cả nhà đi chệch chủ đề một chút.
Lý luận con mèo là dựa theo một câu thành ngữ của dân Tứ Xuyên:" bất kể mèo trắng mèo đen, miễn bắt được chuột đều là mèo tốt". Như vậy Đặng Tiểu Bình chỉ dựa vào câu nói này để nhấn mạnh tư tưởng rằng một nền kinh tế miễn làm ra tiền và hiệu quả thì tức là một nền kinh tế tốt, bất kể nền kinh tế theo xu hướng nào. Ở đây Đặng Tiểu BÌnh đề cao nền kinh tế thị trường theo luật bàn tay vô hình (invisible hand) mà bác Thái Hồng Anh đã đề cập ở topic khác. Những lý luận của Đặng cũng không hẳn là theo phương Tây mà đặc biệt dựa trên cơ sở của Trung Quốc, áp dụng các biện pháp kinh tế hữu hiệu để đưa đất nước tiến lên.
Sau năm 1961 tức là sau đại bại của Đại Nhẩy Vọt, Mao đã làm nền kinh tế của TQ xuống cấp kinh khủng. Chính vì thế Mao tuy vẫn còn giữ chức Chủ Tịch Đảng nhưng quyền hành đã tập chung chủ yếu vào Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai và Đặng Tiểu Bình(lúc này là Tổng Bí Thư). Chính lúc này Đặng đưa ra luận điểm trên và tích cực dọn dẹp những hậu quả của Mao để lại.
Năm 1966 khi thấy quyền hành bị rơi vào tay 3 người trên, Mao mới phát động cuộc Cách Mạng Văn Hoá với mục đích chủ yếu là dành lại quyền lực cho chính mình và những người thân cận. Lúc đó Đặng mới bị đày đi Giang Tô và cũng chịu đấu tố, cực hình, giam lỏng. Nhưng 8 năm sau thì trở lại chính trường.
Mao mất năm 1976(ko nhớ rõ) lúc này Hoa Quốc Phong mới lên thay làm Chủ Tịch Đảng. Sau đó 2 phe phái của Đặng và Hoa mới tranh giành quyền lực và kết quả là Hoa Quốc Phong bị lật đổ, bị xuống chức dần dần nhưng trên thực tế đã ko còn chút quyền hành gì. Lúc này Đặng mới toàn quyền thực thi những chính sách kinh tế của mình.
Nhắc về Đặng phải nói là một chính chị gia kiệt xuất và nhà kinh tế đại tài, mở đầu cho sự phát triển của ktế TQ. Đặng thâm ở chỗ ko đánh giá lại những chính sách sai sót của Mao, nhưng lại để hé mở cho toàn bộ dân TQ biết đến hậu quả của 3 ngọn cờ hồng và CMVH. Không như Khruchev sau khi lên thay đã xét lại toàn bộ những sai lầm của Stalin.
Các bác tiếp tục về TAM đê, hay lắm, tôi mở mang được khá nhiều. Trước kia tôi chỉ biết sơ sơ thôi, chứ chưa rõ ràng được như khi đọc bài của các bác.
tắc lưỡi dăm ba con kiến gió
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 13/11/2002 21:14
Nội dung:
TAM là sản phẩm của họ Đặng. Cả TAM 1976 lẫn TAM 1989. Năm 1976 chắc là có bàn tay Đặng đằng sau, nên Mao mới phế đi mặc dù Cụ này cũng sắp chết rồi, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để biết ai đứng đằng sau vụ đó. Tất cả các uỷ viên BCT năm đó quyết định tước bỏ mọi tước hiệu của Đặng là Phó thủ tướng, Uỷ viên BCT, Tổng tham mưu trưởng, chỉ giữ lại "đảng tịch" để xem xét. Nhưng khi ông Mao nằm xuống thì không còn ai lãnh đạo được nữa. Đặng chờ thời rồi phản công lại Hoa Quốc Phong với lí luận hai "phàm là". Rồi đưa Hồ Diệu Bang lên TBT, rồi lại phế vì đổi mới. Rồi TTDương tưởng hay cũng lên làm TBT, nhưng rồi thấy "hơi khó chịu" khi có Đặng buông rèm nhiếp chính. TAM 1989 vì TTDương ủng hộ nên Đặng phế luôn (rút ra bài học từ hai lần bị Mao phế mà) đưa LB lên thay. Gốc gác thì hai TAM Đặng đều có bàn tay "ngầm trong đó". Đúng là siêu chính trị gia.
Tác giả: terrorist
Ngày trả lời:
13/11/2002 21:18
Nội dung:
À tôi muốn nói thêm và cũng để kết luận lại rằng, tư tưởng mèo đen mèo trắng luôn theo Đặng và cũng chính vì tư tưởng này Đặng mới bị khép tội và chịu đi đày 2 lần, chứ ko phải là đến khi Mao chết, Hoa Quốc Phong lên thay, và chỉ sau khi lật đổ Hoa thì Đặng mơi đưa ra.
tắc lưỡi dăm ba con kiến gió
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
13/11/2002 22:02
Nội dung:
Bác ter và bác quang cho em hỏi một chút:Có phải Đặng cũng chính là người chủ
trương mang quân sang nện mình vào năm 79 phải o ạ?
các bác có thể tìm hiểu
thêm về Đặng trong cuốn: Đặng tiểu Bình 3 lần vào Trung Nam Hải. Hình như của
NXb Thế giới thì phải
Còn dựa trên sự kiện Thiên An Môn, Cao Hành Kiện ( Vừa
đoạt giả Nonel năm kia với cuốn Linh sơn) viết thành một vở kịch( em sẽ nói thêm
về việc này) Điều đáng nói là sau khi viết xong thì Cao trở thành cái đích của
cả2 phía. Trong nước chửi Đặng còn một tổ chức phương Tây thì rút lại tiền đầu
tư dựng vở vì họ không tìm thấy trong đó" hình ảnh của những thanh niên Trung
Quốc đưa ngực chắn xe tăng Bát Nhất năm 1989'
Cuốn niên biểu lịch sử thế giới
45- 2000 vừa xuất bản có vẻ đánh gía hơi phiến diện về sự kiện này. Họ lập luận
rằng thực chất đấy là một phong trào bị sự kích động nhằm phủ định vai trò của
Đảng Cộng Sản. Cũng o nhắc gì tới việc sv Khựa bị xe tăng chà nát
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
13/11/2002 23:04
Nội dung:
ĐTB khôn như con rận ý, sau khi tiếp GoocBaChốp xong lão ý biến mất tiêu 4 tháng, mọi người chẳng biết ở đâu cả. Em đọc sách thấy xe tăng, quân đội toàn do Lí Bằng điều vào, "đàm phán" với sinh viên cũng là Lí Bằng, chẳng thấy Đặng đâu cả. Thế mà chỉ sau khi quân đội tẩn sinh viên xong chỉ có một ngày là lão ta đã xuất hiện ngay trên CCTV, không hiểu tư đâu chui ra.
Tác giả: nguoicuoicung
Ngày trả lời:
13/11/2002 23:20
Nội dung:
Các bác có biết gì về sự kiện xảy ra năm 1989 tại đại lộ DÂN TỘC nước TIỆP KHẮC không,hàng ngàn sinh viên biểu tình đã bị tàn sát.
Tác giả: phothuongdan
Ngày trả lời:
14/11/2002 04:19
Nội dung:
Đúng đấy, năm 1989 ở Tiệp có vài ngàn SV bị chết, cho nên họ mới lập một cái
đài kỷ niệm ở giữa quảng trường to nhất thủ đô. Quảng trường này người Việt hay
gọi là quảng trường con ngựa, vì phía đầu quảng trường là nơi có viện bảo tàng
lịch sử Tiệp khắc, có tượng Vua Vladislav, được coi là người sáng lập nước Tiệp.
Gọi thế để phân biệt với quảng trường con gà, trước toà thị chính thành phố, là
nơi có cái đồng hồ quay quay với con gà cúc cu 1 tiếng một lần. Trên cái đài kỷ
niệm họ viết gì ? Họ nói rằng từ năm 1945 trở lại đây chỉ có 3 SV hi sinh vì tổ
quốc. À mà đây là đài kỉ niệm của chính phủ mới đấy nhé
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
14/11/2002 04:22
Nội dung:
Ở đâu cũng thấy sinh viên bị choảng nhỉ, bên Mỹ hồi trước cũng có vụ Kent State University ở OHIO, không biết ở Việt Nam sinh viên đã bị đàn áp bao giờ chưa???
Tác giả: dot223
Ngày trả lời:
14/11/2002 06:17
Nội dung:
Bác kể về vụ đó đi.
---------------------------------------------
Hàng Không Việt Nam: Mang
Văn hoá Việt Nam đến với Thế giới
Vietnam Airlines: Bringing Vietnamese
Culture to the World
http://www.vietnamairlines.com/
---------------------------------------------
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
14/11/2002 06:28
Nội dung:
Vụ này là sinh viên Mỹ phản đối việc đưa quân Mỹ qua CamBodia mở rộng chiến
tranh ở Đông Dương, đụng độ giữa cảnh sát và sinh viên. Ở Kent State có 4 sinh
viên chết và 9 người bị thương. Còn ở Jackson State University (Mississippi)cũng
vì lí do tương tự cũng có hai sinh viên bị bắn chết. Hình như hồi đó sinh viên
Mỹ cũng có tổ chức bãi khoá khá lớn (cái này em không chắc lắm)
KENT STATE: May 1-4, 1970
(text written by May 4th Task Force Members revised 4/96)
On April 30th,
President Nixon announced on national
television that a massive
American-South Vietnamese troop
offensive into Cambodia was in progress. "We
take these
actions," Nixon said, "not for the purpose of expanding the
war into Cambodia, but for the purpose of ending the war in
Vietnam, and
winning the just peace we all desire."
These were familiar words to a war weary public. Some
felt that this
decision was essential for attaining a "just
peace" and sustaining America's
credibility in the world.
Yet others, particularly students, believed that
this action
represented an escalation of the war and a return to Ex
President
Johnson's earlier hopes for a military victory.
As the fires
from the artillery began to burn in Cambodia, a raging fire of
protest
spread across the United States.
At Kent State University, the reaction to
Nixon's announcement
was similar to that of other campuses across the nation.
FRIDAY MAY 1, 1970
At noon about 500 students gathered around the Victory Bell
on the
Commons, the traditional site for rallies. A group of
history students, who
had organized the protest, buried a copy
of the Constitution, which they
claimed had been murdered when
US troops were sent into Cambodia without a
declaration of war
by Congress.
Three hours later, Black United Students held a rally, which
had been
scheduled before Nixon had made his announcement. Some 400 people gathered to
hear black students talk about recent
disorders with the Ohio National Guard
on their campus. Word
spread quickly that another rally, one to oppose the
invasion
of Cambodia, was scheduled for Monday, May 4, at noon.
Friday
night, one of the first warm evenings of the spring,
several hundred students
gathered in downtown Kent in an area
with a number of bars, known as "the
Strip," on North Water
Street. A spontaneous anti-war rally began in the
street.
Twice, while the rally was in progress, passing police cruisers
were hit
with beer bottles. Afterwards, police stayed away from
the area. Meanwhile,
more people were leaving the bars.
Many in the crowd chanted anti-war
slogans, and a bonfire
was set in the street. The crowd blocked traffic for
about an
hour and then moved toward the center of town. Some members
of
the crowd began to break windows. Primarily "political targets"
were
attacked, including banks, loan companies, and utility
companies.
After being informed of the events, Kent Mayor Leroy Satrom
declared a
"state of emergency," and arbitrarily ordered all of
the bars closed. Kent
police, along with the mayor, then confronted
the crowd. The riot act was
read and police proceeded to clear the
area. People inside the bars were
ordered to leave, forcing
hundreds more into the streets. The crowd was
herded toward the
campus with tear gas and knight sticks, which was in the
opposite
direction in which some of them lived.
Fourteen persons, mostly
stragglers, were arrested. About
$5000 in damage was done as 43 windows were
broken 28 in one bank.
SATURDAY, MAY 2, 1970
On the morning of May 2, some KSU students assisted with the
downtown
cleanup. Rumors of radical activities were widespread,
and Kents ROTC
building was believed to be the target of militant
students that evening.
During the Vietnam War, students on many
college campuses opposed the
presence of ROTC and often were
successful in forcing the removal of ROTC
from their campuses.
A dusk to dawn curfew was imposed on the city of Kent,
and students were restricted to the campus. At 5 p.m., shortly after assessing
the situation, Mayor Satrom alerted the Ohio National Guard.
KSU officials
were unaware of this decision.
Shortly after 8 p.m., about 300 people
gathered on the Commons,
where a few anti-war slogans were chanted and a few
brief speeches
given. An impromptu march began and participants headed
towards the dormitories to gain strength. Large numbers of people joined
the
march. The now 2,000 marches swarmed the hill overlooking the
Commons,
crossed the Commons. Then they surrounded the ROTC
building, an old wooden
World War II barracks that was scheduled
to be demolished. Windows were
broken and a few persons eventually set the building on fire.
Plainclothes
police who were standing nearby made no attempt
to stop the students at this
point. Firemen arrived on the scene
but their actions were abandoned because
some of the crowd attacked the firemen and slashed their hoses. The blaze
quickly died out. The firemen eventually regained control and
the building
was ignited again. This time, however, firemen
arrived with massive police
protection. Police surrounded the
building and dispersed the students with
tear gas. The firemen
again got the fire under control. The crowd then moved
to the
front of the campus. The students retreated to the Commons to
find
the ROTC building smoldering at both ends. Within minutes,
the building was
fully ablaze.
The crowd then assembled on the wooded hillside beside the
commons and
watched as the building burned. Many shouted anti-
war slogans. In the first
two weeks of May, thirty ROTC buildings
would be burned nationwide.
Armed with tear gas and drawn bayonets, the guard pursued
students,
protesters and bystanders alike, into dormitories and
other campus buildings.
Some stones were thrown and at least one
student was bayoneted. The question
of who set the fire that
destroyed ROTC building has never been
satisfactorily answered by
any investigative body.
SUNDAY, MAY 3, 1970
May 3 was a relatively quiet day. By now, however, the campus
was fully
occupied by Ohio National Guard troops, and armored
personnel carriers were
stationed throughout the campus.
Although some students and guardsmen
fraternized, the feeling, for
the most part, was one of mutual hostility.
That morning, Ohio
Governor James Rhodes, who was running for US Senate,
arrived in
Kent and along with city officials, held a news conference.
Rhodes,
running on a "law and order" platform, attempted to use this
opportunity to garner votes in the primary election, which was
only two
days away.
In a highly inflammatory speech, Rhodes claimed that the
demonstrations
at Kent were the handiwork of a highly organized
band of revolutionaries who
were out to "destroy higher
education in Ohio." These protesters, Rhodes
declared, were "the
worst type of people we harbor in America, worse than the
brown
shirts and the communist element...we will use whatever
force
necessary to drive them out of Kent!"
Later that evening, a National
Guard commander would tell
his troops that Ohio law gave them the right to
shoot if
necessary. This merely sent to heighten guardsmen's
hostility
toward students.
Around 8 p.m., a crowd gathered on the Commons near the
Victory Bell. As
the group increased in size, Guard officials
announced the immediate
enforcement of a new curfew. The crowd
refused to disperse. At 9 p.m. the
Ohio Riot act was read. Tear
gas was fired from helicopters hovering
overhead, and the Guard
dispersed the crowd from the area.
Students attempted to demonstrate that the curfew was
unnecessary by
peacefully marching towards the town, but were
met by guardsmen. Students
then staged a spontaneous sit in
at the intersection of East Main and Lincoln
Streets and demanded
that Mayor Satrom and KSU president Robert White speak
with them
about the Guard's presence on campus. Assured that this
demand
would be met, the crowd agreed to move from the street onto
the
front lawn of campus.
The guard then betrayed the students and announced that the
curfew would
go into effect immediately. Helicopters and tear
gas were used to disperse
the demonstrators. As the crowd
attempted to escape, some were bayoneted and
clubbed by guardsmen.
Students were again pursued and prodded back to their
dormitories. Tear
gas inundated the campus, and helicopters
with searchlights hovered overhead
all night.
MONDAY, MAY 4, 1970
at 11 a.m., about 200 students gathered on the Commons.
Earlier that
morning, state and local officials had met in Kent.
Some officials had
assumed that Gov. Rhodes had declared Martial
Law to be in effect but he had
not. In fact, martial law was
not officially declared until May 5.
Nevertheless, the National
Guard resolved to disperse any assembly.
As noon approached, the size of the crowd increased to 1,500.
Some were
merely spectators, while others had gathered specifically to protest the
invasion of Cambodia and the continued presence of the National Guard on the
campus. Upon orders of Ohio's Assistant Adjutant General Robert Canterbury, an
army jeep was driven in front of the assembled students. The students were told
by means of a bullhorn to disperse immediately. Students
responded with
jeers and chants. When the students refused to
disperse, Gen. Canterbury
ordered the guardsmen to disperse them.
Approximately 116 men, equipped with
loaded M-1 rifles and tear
gas, formed a skirmish line towards the students.
Aware of bayonet
injuries of the previous evening, students immediately ran
away
from the attacking National Guardsmen. Retreating up Blanket Hill, some
students lobbed tear gas canisters back at the advancing troops, and one
straggler was attacked with clubs.
The Guard, after clearing the Commons, marched over the crest
of the hill,
firing tear gas and scattering the students into a
wider area. The Guard then
continued marching down the hill and
onto a practice football field. For
approximately 10 minutes, the
guard stayed in this position. During this
time, tear gas canisters
were thrown back and forth from the Guard's position
to a small
group of student's n the Prentice Hall parking lot, about 100
yards
away. Some students responded to the guardsmen's attack by
throwing
stones. Guardsmen also threw stones at the students.
But because of the
distance, most stones from both parties fell far
short of their targets. The
vast majority of students, however,
were spectators on the veranda of Taylor
Hall. While on the practice
field, several members of Troop G, which would
within minutes fire the fatal volley, knelt and aimed their weapons at the
students in the
parking lot. Gen. Canterbury concluded that the crowd had
been dispersed and ordered the Guard to march back to the commons area. Some
members of Troop G then huddled briefly. After reassembling on the field, the
Guardsmen seemed to begin to retreat as they marched back up the hill, retracing
their previous steps.
Members of Troop G, while advancing up the hill, continued
to glance back
to the parking lot, where the most militant and vocal
students were located.
The students assumed the confrontation
was over. Many students began to walk
to their next classes.
As the guard reached the crest of the Blanket Hill,
near the
Pagoda of Taylor Hall, about a dozen members of Troop G
simultaneously turned around 180 degrees, aimed and fired their
weapons
into the crowd in the Prentice Hall parking lot. The
1975 civil trials proved
that there was a verbal command to fire.
A total of 67 shots were fired in 13 seconds. Four students:
Allison
Krause, Jeffrey Miller, Sandra Scheuer and William Schroeder
were killed.
Nine students were wounded: Joseph Lewis, John Cleary, Thomas Grace, Robbie
Stamps, Donald Scott MacKenzie, Alan Canfora, Douglas Wrentmore, James Russell
and Dean Kahler. Of the wounded, was permanently paralyzed, and several were
seriously maimed. All were full time students
Được McWolf sửa chữa / chuyển vào 06:40 ngày 14/11/2002
Tác giả: dot223
Ngày trả lời:
14/11/2002 06:29
Nội dung:
Ặc, ặc, quả này tha hồ luyện Anh văn
---------------------------------------------
Hàng Không Việt Nam: Mang
Văn hoá Việt Nam đến với Thế giới
Vietnam Airlines: Bringing Vietnamese
Culture to the World
http://www.vietnamairlines.com/
---------------------------------------------
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
14/11/2002 06:45
Nội dung:
Đây là bức ảnh khá
nổi tiếng về vụ Kent State được giải Pulitzer Prize Winning Photo.
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 14/11/2002 08:02
Nội dung:
Chính ĐTB là người đứng đằng sau vụ tấn công VN năm 1979 vì từ năm cuối năm 1978 chính quyền đã trong tay họ Đặng rồi (hội nghị TƯ 3 khoá 11 tháng 12 1978 chứng tỏ rõ điều đó) . Tháng 11/1978, Ieng Xary đi Nhật về đe doạ tấn công VN. Tháng 12/1978, BCT TQ thảo luận vấn đề kiến nghị của Khmer đỏ, trong đó có việc đưa quân TQ sang đánh nhau ở biên giới với VN. BCT TQ họp và quyết định không đưa quân sang đánh mà chỉ giúp đỡ về quân sự thôi. Trước đó thì Uông Đông Hưng, PCT BCHTƯ ĐCSTQ đã thăm Campuchia vào tháng 11/1978, đồng thời với việc VN kí hiệp định hữu nghị và hoà bình với LX mà báo chí phương Tây gọi đó là sự cảnh báo Vn. Đồng thời tháng 12/1978, BCT VN cũng họp và quyết định "làm lại cách mạng Campuchia" vì biết là đối thoại là vô ích và chiến tranh biên giới đã quá lâu rồi, nhất là lại có TQ hậu thuẫn vì từ tháng 11/1977 khi TBT Lê Duẩn sang TQ thăm thì TQ đã công khai hậu thuẫn Khmer đỏ và phê phán VN rồi. Đó là điểm mấu chốt cho việc VN tin là TQ đứng đằng sau Khmer đỏ. Tháng 12/1977, VN có tấn công răn đe Khmer đỏ tới tận Phnômpênh rồi rút ngay. Khmer đỏ quyết định cắt đứt quan hệ với VN vào 31/12/1977, mở đầu cho cuộc chiến Tây Nam vào năm 1978 và cũng là ngày sụp đổ của chúng.
Tác giả: manhduc01
Ngày trả lời:
14/11/2002 08:45
Nội dung:
Vụ Kent State còn nổi tiếng với hình tuợng "flower vs gun" (hay đại khái thế) chụp ảnh một cô sinh viên cầm hoa đứng trước hàng rào lính bảo vệ lăm lăm súng trường gắn lưỡi lê. Hình ảnh này từng một thời là biểu tượng của phong trào chống chiến tranh, đặc biệt là chtranh VN.
cẩn thận lạc đề các bác ui...
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
14/11/2002 13:13
Nội dung:
to bác terrorist:
xin nhận với bác li bia.
Nhưng quả
thực em vẫn không đồng ý kiến với bác về chuyện: thời điểm đưa ra lí luận Mèo
trắng mèo đen của ĐTB. Vấn đề này, quả thực đã lâu không nhắc tới, em không còn
nhớ chính xác, nhưng hẹn sẽ có một bài để tường trình với bác về việc này.
Trở lại với sự kiện TAM, theo em hình ảnh tiêu biểu nhất của sự kiện này
là việc một sinh viên đứng ra chặn cả đoàn xe tăng, leo lên xe tăng căng khẩu
hiệu. Hình ảnh cô gái với hoa hồng hình như là gắn với cuộc tuần hành của sinh
viên Soviet ủng hộ Vn chống Mỹ tại Mátxcơva.
[size=4] [/size=4
Tác giả: Cavalry
Ngày trả lời:
14/11/2002 15:43
Nội dung:
Trích từ bài của nguoicuoicung viết lúc 23:20 ngày 13/11/2002:
Các bác có biết gì về sự kiện xảy ra năm 1989 tại đại lộ DÂN TỘC nước TIỆP KHẮC không,hàng ngàn sinh viên biểu tình đã bị tàn sát.
Còn có chuyện cả một chính phủ một nước bị tóm nữa!
Tác giả: terrorist
Ngày trả lời:
14/11/2002 20:13
Nội dung:
hehehe, bác Voquoctuan, thế là lại có chuyện vui rồi, bác bớt chút thời gian tham khảo rồi trả lời tôi nhé, anh em mình lạc đề chút cũng vui, để tôi có thêm hiểu biết. Tôi rất mong trả lời của bác, đằng nào thì anh em mình cũng có cốc bia vui vẻ. Nhẩy
Tôi rất sẵn lòng đón tiếp những suy nghĩ ý tưởng của bác,mà nói cho cùng đấy cũng chỉ là ý kiến tổng hợp của tôi ở một số tài liệu, cho nên nếu bác có ý kiến khác, đấy là điều rất hay.
Mời bác cốc bia nào
Mời anh em cốc bia để dịu cái xu hướng lạc đề phát hehehe
tắc lưỡi dăm ba con kiến gió
Tác giả: Schodinger.son
Ngày trả
lời: 15/11/2002 07:56
Nội dung:
Các bác có biết số phận những sinh viên cầm đầu vụ Thiên An Môn như: Wang Dan, Wuer Kaixi, Chai Ling về sau ra sao không? Có bị tóm vào rọ không??
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
15/11/2002 11:50
Nội dung:
Có phải bác Cavalry nhắc tới vụ chính phủ liên hiệp ở Hungari gồm có Imre Nagy, Pal Maleter và vài vị nữa bị quân đội Liên xô xử tử năm 1958 không. Hình như sau này Nga phải xin lỗi Hungari về vụ này thì phải.
Tác giả: asapresent
Ngày trả lời:
16/11/2002 21:19
Nội dung:
< Trong thư viện of hầu hết các tr` đại học đều co' cuốn sách nói về sự
kiện này đo'!>
< Hy vọng nh~ thông tin co' ích như vậy dc. nêu lên in
các chủ đề tranh luận thi` thật hay !>
Tác giả: slayerNT
Ngày trả lời:
17/11/2002 19:02
Nội dung:
Các bác ơi, thế Đặng có công hay có tội thế?
SlayerNT
Được admin sửa chữa / chuyển vào 19:48 ngày 17/11/2002
Tác giả: thenguyen
Ngày trả lời:
18/11/2002 18:07
Nội dung:
Tội của Đặng nặng lắm. Nặng nhất là không để cho TQ một cơ hội, tất nhiên hơi phiêu lưu khi đi theo con đường TBCN một chút. Nếu thế TQ đã khác trước nhiều lắm rồi.
Tác giả: latrung
Ngày trả lời:
18/11/2002 23:34
Nội dung:
ĐẶNG so với TRUNG QUỐC có công lớn trong việc cải cách như 4 hiện đại hoá,nhưng ngày 17-2-1979 ĐẶNG xua quân đi dạy tiểu bá,tẹo nứa dính đòn hội đồng của LIÊN XÔ
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
20/11/2002 21:39
Nội dung:
Tiết thanh minh đẫm máu
( Bóng đêm qua quảng trường Thiên An Môn- NXBVăn
hoá dân tộc 1989- trang 173-181)
Thanh minh trong tiết tháng ba! Nhiều dân
tộc chau á có tục lệ đi tảo mộ làm lễ tưởng niệm những người thân thích đã qua
đời. Nhưng ở TQ, từ ngày nổ ra cuộc đại cách mạng văn hoá vô sản, người ta đã
không còn biết đến tập quán văn hoá cổ truyền này. Bởi vì , dưới khẩu hiệu phá
tứ cựu, mọi thứ tư tưởng cũ, văn hoá cũ, tập quán cũ, phong tục cũ đều bị coi là
chống lại văn hoá vô sản, đều bị triệt bỏ. Vả lại, tiết thanh minh nếu để cho
nhân dân đi tảo mộ, làm tưởng niệm thì không khỏi khơi dậy niềm uất hận trước
vong linh hàng chục vạn con người đã bị chết vô tội vì những caí án oan, án giả
, án sai và những cuộc xô sát đẫm máu trong suốt 10 năm đại loạn.
Tuy nhiên
đến dịp tiết thanh minh năm 1976 tình hình đã có sự thay đổi. Nhiều nơi trên đất
nước TQ người ta bảo nhau khôi phục lại phong trào cũ với một nội dung thống
nhất: tưởng niệm những người đã bị giết hại trong cuộc đại cách mạng văn hoá.
Tuỳ theo tuèng thanh phố, từng tỉnh, họ nêu ra tên tuổi một số người đã thiệt
mạng, thường là những cán bộ lãnh đạo, những nhà trí thức, những văn nghệ sĩ
được lòng quần chúng như một danh đơn tiêu biểu để làm lễ truy điệu. Qua đó mà
đẩy mạng phong trào chống tứ nhân bang, nhưũng kẻ cho đến nay vẫn còn đang tiếp
tục hoành hành và đang âm mưu đoạt quyền lãnh đạo tối cao một khi ông Mao nằm
xuống.
Tại Bắc Kinh, không khí càng sôi sục. Ở một số công xưởng , trường học
và ngay cả ở một số đơn vị quân đội, người ta đã bàn đến kế hoạch làm lễ truy
điệu cố thủ tướng Chu Ân Lai và bà Dương Khai Tuệ- người vợ thứ nhất của Mao đã
hi sinh năm 1930 trong khu vực Quốc dân đảng- tại quảng trường TAM vào ngày
4tháng 4 dương lịch. Buổi lễ này không hề có trong lời nói công khai của những
nhà đương quyền với Đặng Tiểu Bình là Phó thủ tướng thứ nhất. Tuy nhiên , người
ta vẫn lan trang cái tin sẽ có buổi lễ đó như một dự định bán chính thức, khuyến
khích mọi người ủng hộ. Tại nhà máy Điện cơ, công nhân dành ra hẳn một nhóm thợ
khéo tay nhất làm một vòng hoa bằng thép cao tới 7,5m; kết bằng 7 đoá hoa cúc
vạn thọ màu trắng tiêu biểu cho 700 triệu nhân dân TQ. Tại đơn vị 2 bộ đội pháo
binh Bắc Kinh cũng làm một vòng hoà lớn bằng đồng, cán từ vỏ đạn đại bác. Và ở
nhiều trường học, học sinh may sẵn hàng ngàn chiếc băng tang maù đen, tổ chức ra
những đội danh dự tiền phong, chuẩn bị dẫn đầu hàng ngũ đi dự lễ truy điệu.
Những tin tức này nhanh chóng được báo cáo về tới Bộ chỉ huy “ tả” phái là
Giang Thanh, Trương Xuân Kiều, Diêu Văn Nguyên và Vương Hồng Văn. Họ nhân danh
thường vụ Bộ chính trị TƯ Đảng ra một thông cáo đặc biệt. Khẳng định: Không có
việc tổ chức bất cứ một hình thức tập họp quần chúng cách mạng nào ở TAM vào dịp
tiết thanh minh. Với lý do: để đảm bảo sự yên tĩnh cho vị lãnh tụ vĩ đại hiện
đang bị mệt. Vương Hồng Văn nhân danh Phó chủ tịch Đảng phụ trách nội chính trực
tiếp chỉ thị cho Lưu Truyền Tân- cục trưởng cục công an thành phố, người do
Giang Thanh đưa lên- phải thi hành những biện pháp phong toả mọi con đương từ
các nơi đổ về TAM
Cuôí tháng 3 dương lịch, Băc Kinh vẫn còn rét đậm. Quảng
trường Tam vắng người qua lại. Ai vào khu vực này cũng phải trình giấy tờ công
tác. Tuy nhiên ngày 22-3, dưới chân đài tưởng niệm các liệt sĩ cách mạng đã xuất
hiện vòng hoa đầu tiên do một nhóm cán bộ tỉnh An Huy đem đến. Cảnh sát hỏi thì
bị đấu lý: Tưởng niệm các liệt sĩ là một việc không tốt hay sao? Mấyngày sau lại
thêm những nhóm quần chúng lẻ tẻ đem vòn hoa đến đài tưởng niệm. Trong đó có
vòng hoa của 2 đơn vị pháo binh. Cảnh sát liền gọi điện cho chỉ huy đơn vị yêu
cầu đến thu hồi. Nhưng lúc này vòn hoa nọ đã chìm ngập trong hàng trăm vong hoa
khác. Việc ấy rồi cũng thôi
Sáng sớm 4/4/1976 không khí Bắc Kinh sôi sục hẳn
lên. Từ các ngả Tây Giao , nhiều đoàn quần chúng ùn ùn kéo về trung tâm thành
phố. Chẳng mấy chốc ngã tư Đông Đơn đông nghịt người. Đường Vương phủ tỉnh và
mấy đường phố gần đấy cũng chật ních. Những người đi xe đạp không còn chỗ nào
lách lên được liền vứt xe đạp vào các công viên gần nhất rồi hò nhau tập hợp
thành những hàng ngũ xăm xắn đi vào quảng trường. Chỉ trong vài ba tiếng đông hồ
đã có tới hàng chục vạn chiếc xe đạp quẳng lung tung như thế
Đi đầu một cánh
tuần hành lớn là đoàn đại biểu công nhân xưởng Điện cơ mang vòng hoa thép. Hai
bên có đội bảo vệ công nhân. Họ tiến đến gần Đại lễ đưòng thì bị hàng rào cảnh
sát ngăn lại, không cho vào trong quảng trường. Một cán bộ lãnh đạo Cục cơ khí
Bắc Kinh được thông báo trước đó 15 phút vội phóng xe đến. Sau một hồi lẫu, len
lỏi mãi mới lên được chỗ cảnh sát đang giằng co với công nhân. Ông ta vội lên
tiếng gọi một đại biểu công nhân quen biết đề nghị mang vòng hoa về. Nhưng người
này nhổ nước bọt tỏ ý khinh bỉ rồi hô to:
Anh em công nhân cứ tiến lên. Mao
chủ tịch không bao giờ ngăn chúng ta làm việc nghĩa
Tiếp theo lời hô cả đoàn
công nhân ào ào xông lên phá vỡ hàng rào mỏng manh của cảnh sát
Ở một ngả
khác, một đơn vị hậu cần quân giải phóng xếp thành đội ngũ chỉnh tề nét mặt hằm
hằm cứ việc tiến bước. Cảnh sát sợ không dám cản, chỉ có cách gọi điện thoại về
Bộ tổng tham mưu yêu cầu cho quân cảnh đến hỗ trợ.
Ở một ngả khác, đoàn đại
biểu quần chúng học sinh bắt đầu xô sát với cảnh sát bằng nắm đấm và gạch vụn.
Họ được sự ủng hộ của các công nhân viên các cơ quan cạnh đó như Bác vật quán,
viện bảo tàng lịch sử. Trong đó có con gái lớn của Hạ Long là Hạ Tiệp Linh
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
22/11/2002 14:40
Nội dung:
Lúc này Lưu Truyền Tân đã được báo cáo rõ tình hình và đã kịp huy động một
lực lượng cảnh sát dã chiến đến tăng cường. Đông thời Vuơng Hồng Văn cũng ra
lệnh cho một lực lượng cảnh vệ từ Trung Nam Hái tiến ra , ngăn chặn quần chúng
không cho tiến đến gần lễ đài TAM. Những chiếc xe cảnh sát, quân cảnh trên có
đặt súng máy và loa phóng thanh chạy lồng lên hết nơi này đến nơi khác hô hào
quàn chúng giữu trật tự, tuân theo mệnh lệnh của Trung ương, nhanh chóng giải
tán. Nhưng chẳng nơi nào chịu nghe, ngược lại họ còn vừa la hét phản đối vừa
quây lấy xe phóng thanh , xông lên đập phá cả loa lẫn vũ khí.
Thấy thế nguy,
Bộ chỉ huy tiền phương của Lưu Truyền Tân đóng tại một ngôi nhà gần đấy liền
phát ra lời hăm doạ: Nếu không chịu thi hành lệnh giải tán sẽ dùng đến vũ
lực
Như lửa cháy đổ thêm dầu, lập tức một cánh lớn công nhân tuần hành kéo
đến vây chặt nàh Bộ chỉ huy cảnh sát. Bọn này vội đấu dịu từ trong nhà dùng loa
phát to đề nghị công nhân cử đại biểu vào đàm phán. Khi đoàn đại biểu tiến thẳng
vào nhà thì đội ngũ công nhân tuần hành cũng áp sát hàng rào. Họ hò nhau đốt
luôn chiếc xe chỉ huy đậu ngoài cổng. 2 cảnh sát đứng gác sợ hãi chạy vào bên
trong. Lớp lớp công nhân ùa theo. Gặp đoàn đại biểu công nhân đi ra, mới hay ,
mấy sĩ quan cao cấp đại diện cho Lưu Truyền Tân vừa mở mồm ra điều kiện này nọ
thấy ngọn lửa đốt xe bốc cao và tiếng hô vang rền của quần chúng liền lủi luôn
vào vườn, đi cổng sau chuồn sang ngôi nhà Bác vật quán. Một người nào đó hét
to:
-Thiêu huỷ ngay hắc điếm này đi!
Mấy phút sau ngôi nhà Bộ chỉ huy cảnh
sát bùng cháy
Đã bước sang giờ Ngọ. Giờ này quảng trường TAM đã đông nghịt
các cánh quần chúng tuần hành. Họ hô vang các khẩu hiệu:
_ Tưởng niệm cố Thủ
tướng Chu Ân Lai và Chủ tịch phu nhân Dương Khai Tuệ
-Đả đảo lũ bốn
người!
-Trương Xuân Kiều không được làm thủ tướng!
- Trả lại tự do cho tất
cả những người bị bắt oan
- Rửa oan cho Cố chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ và các lão
thành đồng chí cách mạng đã bị hãm hại
Họ cùng nhau kéo đến đài tưởng niệm,
đại lễ đường và còn định đột vào tận Trung Nam Hải
Nhưng cũng lúc này, Bộ chỉ
huy cảnh sát đã chiếm toà nhà Bác vận quán, bố trí thành một đồn luỹ kiên cố.
Đồng thời gọi điện cho khắp nơi từ Phó chủ tịch Vương Hồng Văn, Bộ trưởng Uông
Đông Hưng đến Tổng bộ tham mưu quân giải phóng. Trước hết là cho Lưu Truyền Tân.
Vương , Lưu dược biết tin từ trước, đã huy động hàng vạn cảnh sát, dân binh tổ
chức thành một vòng vây kín bên ngoài quảng trường. Các ổ súng máy đặt trên nóc
các nhà cao tầng được lệnh sẵn sàng nhả đạn. Riêng Tổng bộ tham mưu quân giải
phóng không tỏ thái độ rõ rệt. Phó tổng tham mưu trưởng Bành Thiệu Huy đi xe bọc
thép đến hiện trường quan sát một lát rồi lại quay xe ra về.
12h45 phút. Các
cỡ loa phóng thanh vang lên mệnh lệnh thiết quân luật: sau 15 phút nếu cánh tuần
hành nào không rút lui sẽ bị thẳng tay trừng trị
15 phút trôi qua. Từ các ngả
đường, cảnh sát dân binh đi xe bọc thép tiến thẳng vào quảng trường, chia cắt
các đoàn biểu tình. Đi sau là những chiếc xe vòi rồng phun nước xối xả vào bất
cứ toán người nào. Một số người kiên quyết chống lại thì lập tức bị đánh đập, bị
bắt, đẩy lên các xe tù đi sau. Cũng có một ít người bị bánh xe cán chết. Tuy
nhiên, phần lớn quần chúng vẫn không chịu ra khỏi quảng trường. Họ túm tụm lại
thành từng toán, dựa lưng vào nhau, chống trả lại những hành động trấn áp của
dân binh, cảnh sát.
Tiếng loa phóng thanh lại vang lên ra lệnh cho các đoàn
biểu tình phải theo đường Đông Đơn rút ra khỏi quảng trường và tập trung vào
công viên Trung Sơn rồi phân tán đi về mọi ngả. Đại đa số quần chúng không chịu
thi hành lệnh này. Họ vẫn cố hết sức lực hô to những khẩu hiệu: Đả đảo khủng
bố!Phải để cho nhân dân tự do làm lễ tưởng niệm! Phải bồi thường cho những người
bị thiệt mạng! Trừng trị bọn đao phủ!v.v.
Bỗng một tràng súng trọng liên từ
nóc một ngôi nhà lớn nọ nổ ròn, kéo theo hàng tràng tiếng súng máy súng trường
khác. Đạn găm tua tủa xuống mặt đường bê tông trên cả một vùng rộng lớn của
quảng trường TAM. Nhiều ngưòi bị trúng đạn chết ngay tại chỗ. Đám đông rối loạn,
hốt hoảng chaỵ tung tóe khắp nới. Họ liền bị các tràng đạn bắn đuổi sát gót.
Tiếng la thét, tiếng chửi ruả, tiếng kêu than inh ỏi trộn trong tiếng súng và
tiếng bước chân người. Thêm nhiều người chết, người bị thương vì trúng đạn và bị
chính ngay người cùng hội dẫm đạp lên. Cảnh tượng vô cùng đau thương, hỗn
loạn.
Phải mất một thời gian dài nữa, đến khoảng 15,16 giờ, quảng trường TAM
mới sạch bóng người. Chỉ còng lại những xác chết ngổn ngang và những vũng máu
loang lổ đây đó cùng với những vòng hoa, những chiếc mũ chiếc khăn đôi giày ,
manh áo ngoài rách nát và đẫm máu. ( theo thông báo chính thức của công an Bắc
kinh có khoảng vài trăm người chết và bằng ấy người bị thương. Nhưng theo các
nguồn tin tức khác thì con số người chết và bị thương gấp nhiều lần, không kể số
người bị bắt trước và trong lúc đó)
Cảnh sát và dân binh tiếp tục lập hàng
rào canh giữ, không cho bất cứ ai lọt vào hiện trường, dành riêng cho xe cứu
thương đến làm việc. Những người đi tìm thân nhân buộc phải đứng từ xa. Họ được
thông báo sẽ được biết tin cụ thể ở Sở công an thành phố. Nửa đêm , Vương Hồng
Văn đi xe vũ trang đến kiểm tra tình hình lần cuối. Y ra lệnh sử dụng một lực
lượng đi quét sạch các vòng hoa và các đồ vật còn lại, chất lên xe vệ sinh thành
phố mang ra tận ngoại thành. Đồng thời, phải lau sạch mọi vũng máu trước khi
trời sáng
Có người thuật lại rằng: đêm ấy tất cả ngọn đèn cao
áp từ trước lễ đài TAM đến Đại lễ đường đều tắt. Chỉ còn lại những ngọn đèn ô tô
chiếu vào những bóng dân binh, cảnh sát đang làm nhiệm vụ chập chờn như những
bóng ma. Thiên An Môn, nơi đã diễn ra bao buổi lễ quốc khánh tưng bừng của nước
Cộng hoà nhân dân Trung Hoa từ năm 1949, nơi 10 năm về trước đã có những cuộc
Đại hội Hồng vệ binh toàn quốc đông tới hàng triệu người náo động,.cuồng nhiệt
chào đón ông mặt trời đỏ- vị lãnh tụ vĩ đại- tay lái vĩ đại- vị thống soái vĩ
đại cùng với phó thống soái, người kế vị kiệt xuất của người, giờ đây chỉ còn là
một màn đêm đen kịt lạnh lẽo.
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Được hoangnguyen79 sửa chữa / chuyển vào 15:54 ngày 04/02/2003
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
22/11/2002 14:56
Nội dung:
Buổi họp hôm 8-4 -1989 của Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Trung Quốc, tại phòng
họp bên trong điện Trung Nam Hải ở Bắc Kinh, vừa khai diễn được một lát. Hôm ấy
ông Hồ Diệu Bang xem ra không được khỏe. Ông Hồ Diệu Bang, ủy viên bộ chính trị,
là người chủ trương phải thực hiện những cải cách chính trị song hành với các
cải cách kinh tế mà ông Đặng Tiểu Bình đã khởi phát từ 10 năm trước đây.
Được khoảng 45 phút, ông Hồ Diệu Bang đứng dậy, có vẻ như muốn xin phép tổng
bí thư Triệu Tử Dương, người chủ tọa buổi họp, để ra ngoài. "Đồng chí
Triệu....". Không kịp nói được hết câu, ông Hồ Diệu Bang ngã quỵ xuống ghế. Có
tiếng của ai đó: "Chắc là bị trụy tim rồi... đừng di chuyển ông ta". Ông triệu
Tử Dương hốt hoảng: "Có ai đem theo nitroglycerin không?". Tần Cơ Vĩ (Qin
Jiwei), bộ trưởng quốc phòng, cũng là người bị bệnh tim, nhanh nhẩu lên tiếng:
"Có! Tôi có đây." Đoạn ông lục cặp lấy hai viên thuốc nhét vào miệng ông Hồ Diệu
Bang.
Một tuần lễ sau đó ông Hồ Diệu Bang qua đời ở bệnh viện Bắc Kinh, khởi
đầu một chuỗi những cuộc xuống đường trên 340 thành phố khắp nước Tàu, đòi cải
cách, chống lại nạn tham nhũng và vô hiệu năng của chính quyền ở Bắc Kinh, đưa
đến cuộc đàn áp đẫm máu ở quảng trường Thiên An Môn. Biến cố vẫn được giới
truyền thông Tây Phương gọi là "cuộc thảm sát Thiên An Môn".
Khi ông Hồ Diệu
Bang chết, giới lãnh đạo đảng Cộng Sản Trung Quốc ở Bắc Kinh dự đoán được là
người dân Trung Quốc, đặc biệt là giới thanh niên sinh viên, sẽ vô cùng thương
tiếc người được xem là nhân vật hàng đầu cổ võ cho các cải cách chính trị vừa
quá cố. Họ cũng nghĩ rằng tang lễ của ông Hồ Diệu Bang sẽ là dịp để quần chúng
qua đó che đậy những chỉ trích nhắm vào lãnh đạo đảng, đặc biệt là vào ông Đặng
Tiểu Bình, người đã loại ông Hồ Diệu Bang ra khỏi ghế tổng bí thư đảng năm 1987,
vì ông Hồ Diệu Bang đã không đè bẹp được khuynh hướng "tự do tiểu tư sản" đang
nẩy nở mạnh mẽ trong và ngoài đảng vào thời gian đó. Những người cầm đầu điện
Trung Nam Hải không thể ngờ là sự thương tiếc của giới thanh niên sinh viên đối
với ông Hồ Diệu Bang lại quá mãnh liệt. Trong vòng 48 tiếng đồng hồ sau khi ông
Hồ Diệu Bang qua đời, thanh niên đã tụ tập đông nghẹt ở quảng trường Thiên An
Môn, quảng trường rộng mênh mông trước cổng cấm thành, nơi có Đại Sảnh Đường
Nhân Dân. Đám đông thanh niên ở lì ở đó cả tháng, không chịu rời quảng trường
cho đến khi bị những loạt đạn bắn thẳng vào họ vào sáng sớm ngày 4-6.
Tuy
vậy, ngay cả trước khi tang lễ ông Hồ Diệu Bang được cử hành tại Đại Sảnh Đường
Nhân Dân vào hôm 22 tháng tư, thì giới lãnh đạo Bắc Kinh cũng đã nhận thấy tình
trạng ở Bắc Kinh và các thành phố có trường đại học có nguy cơ không còn kiểm
soát nổi. Một vài người chủ trương cứng rắn trong các nhân vật chóp bu điện
Trung Nam Hải đã bắt đầu nói đến từ ngữ "nổi loạn". Thủ Tướng Triệu Tử Dương,
người có chủ trương cải cách, không đồng ý như vậy. Ông cho rằng sự chiếm đóng
công trường Thiên An Môn và các cuộc tụ tập kéo dài ở những thành phố khác chỉ
là hình thức bày tỏ lòng thương tiếc một cách tự nhiên của quần chúng mọi giới
đối với ông Hồ Diệu Bang. Để trấn an những thành phần cứng rắn, không yên lòng
trước sự tụ tập của thanh niên sinh viên, ông Triệu Tử Dương vẫn nói: "đại đa số
sinh viên đều yêu nước và yêu đảng". Vì không xem tình hình là nghiêm trọng, ông
Triệu Tử Dương cũng không hủy bỏ cuộc viếng thăm Bắc Hàn dự trù vào hôm 23 tháng
tư, tức là sau tang lễ ông Hồ Diệu Bang 1 ngày. Về sau người ta thấy đây là sai
lầm lớn nhất trong một loạt những sai lầm khác mà ông Triệu Tử Dương mắc phải
trong những tuần lễ sau đó. Trong thời gian ông triệu Tử Dương ở Bắc Hàn, Lý
Bằng, (nay là chủ tịch quốc hội Trung Quốc) đã thì thọt tấu trình với ông Đặng
Tiểu Bình dẫn đến việc ông Triệu Tử Dương bị loại trừ vào lúc cao điểm của cuộc
khủng hoảng.
Trong buổi họp giới lãnh đạo Trung Quốc hôm 25-4 (tức là lúc
ông triệu Tử Dương đang ở Bắc Hàn), Lý Bằng đã nhanh chóng gieo mầm mống lo ngại
vào đầu óc của ông Đặng Tiểu Bình. Họ Đặng lúc đó mặc dù trên nguyên tắc đã về
hưu, nhưng với chức vụ chủ tịch quân ủy trung ương và toàn quân, trên thực tế
ông vẫn là lãnh tụ tối cao của Trung Quốc. Theo Lý Bằng thì các cuộc biểu tình
có nhiều dấu hiệu sẽ trở thành những cuộc tụ tập phản đối đảng cộng sản. Một
cách trực tiếp hơn, Lý Bằng đã nói với ông Đặng Tiểu Bình: "Mũi nhọn chống đối
của các cuộc biểu tình hiện nay đang nhắm thẳng vào đồng chí và các nhân vật lão
thành của cuộc cách mạng vô sản".... Càng nghe báo cáo và phân tích của các cận
thần, quan điểm của Đặng Tiểu Bình đối với sinh viên càng cứng rắn hơn. Cho đến
khi buổi họp kết thúc, dưới cái nhìn của họ Đặng thì sinh viên là thành phần bị
lợi dụng cho "một âm mưu có tính toán kỹ lưỡng để chống lại đảng cộng sản". Đặng
Tiểu Bình ra lệnh phải có những biện pháp triệt để và rõ ràng để chống lại tình
trạng hỗn loạn này. Với quan điểm đó, họ Đặng đã vẽ ra một một ranh giới mà từ
đó trở đi không một ai trong giới lãnh đạo đảng dám vi phạm mà không bị trừng
trị. Quan điểm đó đã trở thành khung sườn cho bài xã luận của tờ Nhân Dân Nhật
Báo xuất bản ngày hôm sau (26-4).
Sinh viên đang tụ tập ở quảng trường Thiên
An Môn đã cảm thấy sự căng thẳng lên đến mức báo động qua từ ngữ "hỗn loạn".
Trong tiếng Trung Hoa, "hỗn loạn" mang không chỉ mang tính cách tiêu cực, mà còn
hàm ý sinh viên đã phản bội và nổi loạn bạo động. Trong khi đó, họ vẫn tự xem
mình là yêu nước và muốn giải quyết vấn đề của Trung Quốc trong vòng lãnh đạo
của đảng. Từ ngữ "hỗn loạn" đã đẩy sinh viên vào vị trí "đã bước qua khỏi cầu",
và không còn cách nào quay trở lại được nữa.
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
23/11/2002 06:04
Nội dung:
Ngày 30-4 ông Triệu Tử Dương trở về từ Bắc Hàn để thấy Trung Quốc đầy dẫy
những biến động. Sinh viên ở Bắc Kinh đã đưa ra những đòi hỏi rõ ràng. Yêu cầu
Bắc Kinh phải loại trừ những phần tử tham nhũng, thối nát ra khỏi bộ phận lãnh
đạo. Cùng lúc đó thì các cuộc biểu tình phản đối đã lan rộng khắp nơi,và bên
cạnh thanh niên sinh viên nhiều thành phần quần chúng khác cũng bắt đầu nhập
cuộc.
Ngay sau khi trở về, ông Triệu Tử Dương chủ tọa một buổi họp của ban
thường vụ bộ chính trị, tức là cơ chế gồm 5 người chóp bu để điều hành mọi việc
hàng ngày. Buổi họp đó cho thấy sự cách biệt lớn lao giữa các thành viên ban
thường vụ bộ chính trị trong quan điểm và các biện pháp đối với những cuộc xuống
đường. Nhạc Bất Ba (Bo Yibo), một nhân vật già nua thuộc hàng ngũ lãnh đạo thâm
niên của đảng, từng bị vệ binh đỏ đánh thừa sống thiếu chết trong thời kỳ cách
mạng văn hóa, đã thảng thốt la hoảng: "Nghiêm trọng lắm rồi! Phải có những bước
chặt chẽ từ trên xuống dưới để giải quyết, nếu không thì nguy to đến nơi!".
Trong khi đó ôngTriệu Tử Dương lại có cái nhìn khác hẳn. Theo ông thì đảng cộng
sản Trung Quốc phải thích ứng với thời đại và tình hình mới, đồng thời phải học
cách sử dụng dân chủ và luật pháp để giải quyết các vấn đề mới. Ông Triệu cũng
cảnh cáo là với trào lưu dân chủ của nhân loại đang phát triển một cách mạnh mẽ
trên khắp thế giới, nếu đảng cộng sản Trung Quốc không hướng theo thì rồi ra sẽ
bị đào thải. Lý Bằng lạnh lùng đốp chát lại: "Ưu tiên hàng đầu là giải tán sinh
viên, tái lập trật tự..... Nếu chúng cứ tiếp tục như vậy thì mọi thứ,... từ cải
cách và mở cửa, cho đến dân chủ, luật pháp, xây dựng chủ nghĩa xã hội, hiện đại
hóa, v.v.. đều sẽ tan thành mây khói và Trung Quốc sẽ bước thụt lùi một bước
dài".
Trong vòng mấy ngày sau đó, ông Triệu Tử Dương đọc hai bài diễn văn
với nội dung bày tỏ thái độ hòa hoãn đối với sinh viên. Trong bài thứ nhất, ông
không đề cập đến một số những quan điểm cứng rắn mà giới lãnh đạo già nua đã
thúc dục ông phải nêu lên. Bài diễn văn thứ hai ông cũng không được giới này
đồng ý.
Trong buổi họp của bộ chính trị ngày 10-5 do ông Triệu Tử Dương chủ
tọa, sự khác biệt quan điểm trong nội bộ của bộ chính trị đối với các cuộc xuống
đường của sinh viên càng sâu đậm hơn. Buổi họp này diễn ra ngay trước cuộc viếng
thăm Trung Quốc của chủ tịch Liên Xô, ông Gorbachev. Dương Thượng Côn, cánh tay
mặt, và là người thay mặt Đặng Tiểu Bình trong các buổi họp bộ chính trị, đã
nhìn thấy làn sóng xuống đường phản đối đang lan rộng trong khắp các tầng lớp
quần chúng. Họ Dương lo lắng: "Nếu công nhân nổi dậy thì nguy to, đặc biệt là
vào lúc có Gorbachev ở đây.... ta phải cho dân chúng biết là đảng và nhà nước sẽ
đón nhận đòi hỏi của họ một cách nghiêm túc". Trong lúc đó Lý Bằng đã có sẵn
những dự phóng nghêm ngặt đối với các cuộc xuống đường: "Hiện nay một số các
trường đại học trên khắp nước đã gần như ở trong tình trạng vô chính phủ. Bích
chương sỉ nhục và bêu xấu lãnh đạo đảng và nhà nước xuất hiện khắp nơi... Như
vậy mà chúng nó gọi là dân chủ ư? tình trạng này khác thời cách mạng văn hóa ở
chỗ nào? Nếu ta cứ để tình trạng này tiếp tục thì cả nước sẽ chìm đắm trong hỗn
loạn".
Ngày 13-5, khi sinh viên nâng cấp chiến dịch phản đối qua hình thức
biểu tình tuyệt thực, ông Triệu Tử Dương đến tư dinh của ông Đặng Tiểu Bình để
họp với họ Đặng. Trong nhiều cuộc họp trước đây, Đặng Tiểu Bình đã có vẻ nghi
ngờ về vai trò lãnh đạo đảng của ông Triệu Tử Dương. Đến buổi họp này thì sự
nghi ngờ của họ Đặng càng gia tăng khi ông Triệu Tử Dương đưa ra chính sách đối
thoại với sinh viên. Đặng Tiểu Bình giận dữ: "Đám chống đối không chỉ là sinh
viên, mà còn hàng lô bọn nổi loạn và những đám mất dạy. Chúng nó muốn lật đổ
đảng và nhà nước."
Cuộc biểu tình tuyệt thực của sinh viên với sự ủng hộ
nồng nhiệt của mọi từng lớp quần chúng càng khiến cường độ đối đầu giữa sinh
viên và nhà nước gia tăng. Trong buổi họp 5 người của ban thường vụ bộ chính trị
vào hôm 16-5, Dương Thượng Côn lên tiếng một cách bực tức: "Chẳng mấy chốc Bắc
Kinh sẽ không còn là thủ đô nữa". Ông Triệu Tử Dương gợi lại bài xã luận trên
Nhân Dân Nhật Báo hôm 26 tháng tư. Cho rằng đáng lẽ bài đó phải được sửa đổi để
giảm bớt sự đối đầu giữa sinh viên và nhà nước. Lý Bằng lạnh lùng cắt ngang:
"Đồng chí Triệu! Những nét chính của bài xã luận hôm đó là quan điểm của đồng
chí Đặng Tiểu Bình. Không thể thay đổi được". Lúc đó Lý Bằng đã đánh mùi được là
ông Triệu Tử Dương đang đưa đầu vào vòng dây thòng lọng. Trong buổi họp ngày hôm
sau, 17-5, giữa Đặng Tiểu Bình với hàng ngũ thân cận, gồm giới lãnh đạo thuộc
thế hệ đầu tiên của cuộc cách mạng vô sản đã về hưu, Lý Bằng công khai tấn công
ông Triệu Tử Dương: "Tôi nghĩ là đồng chí Triệu phải chịu hầu hết các trách
nhiệm về sự gia tăng cường độ của phong trào sinh viên". Sau đó ông ta thao thao
kể ra một lô những lỗi lầm của ông Triệu Tử Dương.
Hiển nhiên là từ lâu nay
ông Đặng Tiểu Bình đã có quyết định về số phận của ông Triệu Tử Dương, mà bài
diễn văn hồi đầu tháng 5 của ông Triệu Tử Dương là mốc điểm dứt khoát. Đặng Tiểu
Bình nói: "Từ đó đến nay, sự gia tăng chống đối của sinh viên đã làm cho tình
hình ngày càng tồi tệ hơn. Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài thì tất cả chúng
ta sẽ bị bắt bỏ tù hết!. Sau khi suy nghĩ thật kỹ về vấn đề, tôi đã đi đến quyết
định là phải sử dụng đến quân đội và ban hành thiết quân luật ở Bắc Kinh".
Buổi chiều hôm đó ông triệu Tử Dương chủ tọa của ban thường vụ bộ chính trị.
Theo dự trù của ông Triệu Tử Dương thì mục tiêu chính của buổi họp là để thảo
luận về vấn đề ban hành thiết quân luật. Ngay lập tức Lý Bằng chặn ngang: "Đồng
chí Triệu! đồng chí Đặng Tiểu Bình đã có quyết định về việc ban hành thiết quân
luật trong buổi họp sáng nay. Trong buổi họp này không bàn đến vấn đề nên hay
không nên có thiết quân luật, mà bàn xem phải thi hành thiết quân luật như thế
nào."
Ông Triệu Tử Dương ngửa mặt nhìn câu khẩu hiệu trên tường rồi nói: "
Nhiệm vụ của tôi chấm dứt kể từ hôm nay. Tôi không thể nào tiếp tục phục vụ được
nữa.... Cái nhìn của tôi về bản chất của phong trào sinh viên khác với cái nhìn
của đồng chí Đặng cũng như của hầu hết các đồng chí ở đây".
Ông Triệu Tử
Dương biết là sự nghiệp chính trị của ông đã chấm dứt. Ông không tham dự những
buổi họp sau đó của bộ chính trị. Tuy nhiên, ông không được từ chức một cách
đàng hoàng, mà bị thanh trừng nghiệt ngã từ đó đến nay, dù đã hơn một thập niên
trôi qua.
Trong khi đó thì Đặng Tiểu Bình nhận thấy ban thường vụ bộ chính
trị đã hoàn toàn tan rã. Ông ta quyết định tự mình, cùng một số người lãnh đạo
già nua đã về hưu, phải nắm quyền kiểm soát. Hôm 18-5 thành phần lãnh đạo gần
đất xa trời này họp với những người còn lại của ban thường vụ bộ chính trị. Đặng
Tiểu Bình mở đầu buổi họp bằng quan điểm của ông ta đối với sự phản đối của sinh
viên: "Những gì đang thực sự diễn ra ở ngoài kia chứng tỏ đám này (sinh viên)
muốn lật đổ đảng và nhà nước". Buổi họp tiếp tục với việc mọi người thi nhau kết
án ông Triệu Tử Dương, và đưa ra những biện pháp mạnh để thực hiện thiết quân
luật. To mồm nhất trong buổi họp là Vương Chấn (Wang Zhen), một lãnh tụ già xuất
thân từ thành phần nông dân: " Đám con nít này đáng được hưởng những gì dành cho
chúng. Nếu chúng ho he thì còng đầu chúng nó lại! Không thương tiếc gì cả. Chúng
nó đang được hưởng sung sướng mà cứ vòi vĩnh. Hồi bọn mình bằng tuổi chúng nó
thì mình sống trong rừng già cùng những tràng bom đạn bay trên đầu...". "Nếu
sinh viên không tự giải tán thì quân đội phải vào đuổi chúng ra quảng trường
Thiên An Môn. Thật là vô lý".
Hôm 19-5 trong buổi họp với Dương Thương Côn,
phụ tá thân cận nhất của ông, họ Đặng than thở: "Trong mấy ngày qua tôi vẫn
nghĩ, chưa bao giờ tôi là nhân vật quan trọng nhất của đảng. Thế nhưng mọi người
cứ bám lấy tôi, bắt tôi phải quyết định về tất cả những điều hệ trọng. Tôi mang
quá nhiều trọng trách, như vậy không ích lợi gì cho đảng và nhà nước. Tôi nên
nghĩ đến đến việc về hưu, nhưng làm sao tôi có thể làm như vậy được trong tình
hình này?"
Những tính toán của ông Lý Bằng để hất cẳng ông Triệu Tử Dương ra
khỏi ghế tổng bí thư, hầu ông ta ngồi vào đó đã trở nên quá lộ liễu. Tuy nhiên,
hôm 27 tháng 5 thì Đặng Tiểu Bình hàng và ngũ lãnh đạo về hưu vây quanh ông đã
lựa chọn Giang Trạch Dân, bí thư Thượng Hải vào ghế tổng bí thư.
Trong những
ngày cuối tháng 5 -1999 đầy hỗn loạn, quân đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Quốc
dần dần tiến về trung tâm Bắc Kinh trước sự phản đối mãnh liệt của quần chúng,
thể hiện từ việc thiết lập những chướng ngại vật trên đường phố cho đến những
lời lẽ châm chọc, khinh miệt. Tuy vậy, quyết định ban hành thiết quân luật không
làm chùn bước thanh niên sinh viên cùng hàng trăm ngàn người đổ ra đường hàng
ngày để hỗ trợ cho cuộc đấu tranh.
Trong buổi họp hôm 2 tháng 6, Vương Chấn
giận dữ lên tiếng: "Cái đám sinh viên chết tiệt này!... Chúng nghĩ chúng nó là
thứ gì mà mà dám chà đạp lên vùng đất thiêng liêng Thiên An Môn lâu quá vậy? Đám
này đáng bị trừng phạt. Ta phải đưa quân đội vào còng đầu hết lũ phản cách mạng
này. Đồng chí Đặng! Nếu không làm vậy thì quân đội nhân dân dùng để làm gì?".
Đặng Tiểu Bình đồng ý. Ngày hôm sau, 3-6, sau khi gặp Đặng Tiểu Bình, Dương
Thượng Côn họp với ban thường vụ trung ương đảng. Trong buổi họp này, Dương
Thượng Côn đã truyền lại 2 quyết định của Đặng Tiểu Bình:
1/ - "Phải giải
quyết xong vấn đề trước bình minh ngày hôm sau. Nghĩa là quân đội thực hiện
thiết quân luật phải hoàn tất nhiệm vụ giải tán sinh viên ở quảng trường Thiên
An Môn trước khi mặt trời mọc".
2/ - "Ra lệnh cho quân đội chỉ được nổ súng
trong trường hợp bất khả kháng. Tôi lập lại, không đổ máu trên quảng trường
Thiên An Môn. Chấm hết! Không được để cho ai chết trên quảng trường này".
Tác giả: hoangxuanquang
Ngày trả
lời: 23/11/2002 08:22
Nội dung:
Thực ra trong cuộc họp Ban thường vụ Bộ chính trị gồm 5 người có một nhân vật ít được nhắc tới là Hồ Khởi Lập cùng về phía với Triệu Tử Dương ủng hộ phong trào sinh viên và không tán thành dùng vũ lực. Còn hai người còn lại trong đó có Lý Bằng và một nhân vật khác cho rằng cần phải giải tán sinh viên bằng mọi cách cả dùng vũ lực. Kiều Thạch là nhân vật không lên tiếng nên thường vụ BCT không quyết được. Nhưng thực ra thì cuối tháng 5 đầu tháng 6 thì Đặng đã quyết định giải tán sinh viên bằng mọi cách rồi, trong đó phương tiện vũ lực là lựa chọn hữu hiệu nhất.
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
23/11/2002 17:17
Nội dung:
Vote 5*cho MTH. mà bác dùng tài liệu nào vậy nhỉ?
theo một tài liệu về
lịch sử Tàu tớ được đọc thì bác Lý Bằng có 1 câu nổi tiếng: không thể để máu của
những chiến sĩ quân giải phóng Trung Quốc từng đổ ra trong bao nhiêu năm trở
thành vô ích chỉ vì mấy thằng ranh con!
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: thenguyen
Ngày trả lời:
24/11/2002 10:25
Nội dung:
Thực ra câu nói của Lí Bằng có thể hiểu được nếu hiểu dộng cơ sâu xa của ông ta là muốn tiếp tục chiếc ghế thủ tướng trong nhiều năm tới. Chắc chắn là ông ta biết là mình không bao giờ được Đặng chọn kế vị chức TBT của TTDương nhưng chắc chắn là ông sẽ là tầm quan trọng của ông sẽ tăng lên nhiều trong con mắt của các lão thành cách mạng và quả thật là dù có bị phê phán và cho rằng sẽ bị thay vào năm 1993 nhưng cuối cùng Đặng vẫn quyết cho Lí Bằng ở lại một nhiệm kì nữa và hạ bệ Dương Thượng Công và người em Dương Bạch Băng khỏi BCT.
Tác giả: FaceHooliganno1
Ngày trả
lời: 26/11/2002 23:57
Nội dung:
Hehe nghe rất tuyệt đấy,tuy nhiên em nghĩ đặng tiểu bình ko dính dáng tới sự kiện Thiên An Môn,vì lúc này theo 1 bài báo em đã đọc thì họ đặng đã bị bè lũ 4 tên tước quyền lực và giam lỏng.
Wellcome:
http://www.csc.rules.it/
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
27/11/2002 11:26
Nội dung:
Bác thông cảm nhá, tờ mò mẫm trên mạng được có mỗi từng ấy về phục vụ mọi người. Thấy bảo tổng cộng có 5 trang tất cả. Bác nào biết ở đâu có 4 trang còn lại kiếm giùm nốt, tớ cảm ơn nhiều.
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
27/11/2002 13:23
Nội dung:
trang này bị trục trặc rồi- thấy bài bác MTH post lên mà o sao đọc được
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: Generalcsc
Ngày trả lời:
28/11/2002 15:10
Nội dung:
Bác lấy tài liệu phản động rồi,thực chất ĐTB ko hề dính dáng đến vụ này.Khi ấy ông ta đang bị bọn bè lũ 4 tên tước quyền hành và cầm cố tại trung nam hải.Cho nên ĐTB tham gia vào là sai.Vô căn cứ,đặt điều.
Tác giả: lat_kt
Ngày trả lời:
29/11/2002 04:46
Nội dung:
Sự kiện TAM cuối thập niên 80, lúc đấy ĐTB lên ngôi thái thượng hoàng rồi, làm gì còn lũ 4 tên nào thời kì đấy. Sự kiện này ĐTB có họp một số bô lão trong Đảng CSTQ tại nhà riêng và cuối cùng nghiêng về phe Lí Bằng chủ trương dùng bạo lực quét sạch TAM. Trong di chúc cuối đời của ĐTB có nói là cả đời ko có gì phải hối tiếc duy chỉ có việc TAM là cảm thấy có tội vì đã giết quá nhiều người vô tội. Nếu bác nào nói là ĐTB lúc đấy bị lũ 4 tên khống chế thì nhầm đấy, lũ 4 tên toi từ lâu trc khi sự kiện TAM xảy ra.
Khỏe để xây dựng và bảo vệ tổ quốc VN XHCN
Tác giả: trieuvan
Ngày trả lời:
11/12/2002 11:19
Nội dung:
Trong sự kiện Thiên An Môn,Đặng tiểu Bình là người đã ra lệnh cho xe tăng xả súng vào đoàn người biểu tình.Còn bè lũ bốn tên đã bị Hoa Quốc Phong,Đặng Tiểu Bình và Diệp Kiếm Anh lật đổ sau khi Mao Trạch Đông qua đời.
Tác giả: Pho_vang_buon_lam
Ngày trả
lời: 11/12/2002 20:14
Nội dung:
co mot chi tiết mới nhe.quân dội dẹp TAM toàn là da^n thiểu số thôi. Chứ không co người hán Đâu
anh yeu quynh mai lam quynh mai oi anh se phan dau de tro thanh ngoui chong tot cua quyynh mai em doi nhe
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
11/12/2002 20:42
Nội dung:
Toàn bộ các lực lượng tham gia dẹp loạn tai TAM là quân đoàn 3 quân khu đông bắc tưc là vùng Mãn Châu
Tác giả: commandos
Ngày trả lời:
12/12/2002 00:41
Nội dung:
Hồi còn bé, tớ được ông cậu làm bên Quân Đội cho xem cái băng nói về diễn
biến TAM. Thật kinh khủng, TQ cho quân đội dùng xe tăng đâm thẳng vào SV biểu
tình và nghiền nát họ ra, sau đó dùng lửa đốt và làm sạch sẽ trong có một đêm.
SV TQ hồi đó cũng dại cơ, ai bảo nghe lời xúi dại của bọn Mỹ.
Cho tớ hỏi cái: Hình như hồi trước ở VN cũng có trường hợp tương tự như thế này có phải không. Cũng do Sinh Viên (hình như là SV trường XD) bị khích động và biểu tình đòi nâng cao khẩu phần ăn ở KTX???
Tác giả: McWolf
Ngày trả lời:
12/12/2002 03:25
Nội dung:
Trong sự kiện TAM Đặng là người đầu trò, Lí bằng chỉ là con rối thôi. Đặng còn tập trung nông dân biểu tình chống phá lại hội sinh viên (hình như mỗi người tham gia biểu tình được mấy cân gạo ấy). Còn sinh viên trong sự kiện TAM đâu phải nghe lời xúi giuc của Mẽo. Sinh viên Trung Quốc ở nước ngoài tham gia mạnh mẽ vào sự kiện này là sinh viên ở Hồng Kông, Nhật Bản và Đức.
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
15/12/2002 12:15
Nội dung:
Nguyên nhân xa gần:
A. Nguyên nhân xa:
Người ta có thể nói nguyên nhân
sâu xa của biến cố Thiên An Môn 1989 là sự thành công của chính sách kinh tế cải
cách của Ðặng Tiểu Bình, tình trạng phe phái trong nội bộ ĐCS TQ và những biến
cố chính trị ở thế giới, nhất là tại Ba Lan và Liên Bang Nga.
1) Sự thành công của chính sách cải cách kinh tế của Ðặng Tiểu Bình.
Dù
muốn hay không, ai cũng phải công nhận rằng cải cách kinh tế của họ Ðặng từ năm
1978 đã mang đến những kết quả to lớn, thay đổi hẳn xứ TQ. Vào năm 1982, nhờ
những cải cách ở nông thôn, trở về tư hữu hóa, canh nông đã có những thành quả
to lớn. Sự thành công này đã đưa đến thực thể là kinh tế chiếm ưu thế trên ý
thức hệ, làm đổ bể ý thức hệ Mác - Lê, Mao, và cả tư tưởng Khổng Mạnh cổ truyền,
làm đảo lộn trật tự xã hội từ xưa đến nay.
Trên thực tế Thương đã chiếm ưu thế. Ngày xưa để chế riễu sĩ, người ta có câu : "Nhất sĩ nhì nông, vác rá chạy rong, nhất nông nhì sĩ". Ngày nay lại có câu : "Nhất sĩ nhì thương, tiền bạc lương bương, nhất thương nhì sĩ". Ví dụ điển hình là một anh bán thuốc lá lẻ ở đầu đường Bắc Kinh xưa kia, nay nhờ khéo luồn lọt, mai mối, chạy được những môn bài, đã trở thành giàu có, chủ bự một hãng xuất nhập cảng, đi xe Mercedes, mướn cả chục kẻ sĩ, tiền lời hàng tháng gấp trăm vạn lần lương một giáo sư đại học. Lương công chức, giáo chức thì thuyên giảm từng ngày từng giờ vì lạm phát, trong khi đó thì tiền thù lao buôn bán có thể tăng theo lạm phát, ngay cả tiền thù lao của những người kéo xe, chạy taxi.
Mặt trái của sự thành công về mặt kinh tế này là tạo thêm hố sâu giàu nghèo giữa người dân bần cùng và những người có quyền thế, từ đó gây ra nhiều bất mãn trong xã hội.
2) Tình hình nội bộ ĐCS TQ.
Về tình hình chính trị nước TQ từ cuối năm
1986, lúc Hồ Diệu Bang từ chức, đến biến cố Thiên An Môn 89, ĐCS TQ chia làm ba
khuynh hướng kình chống nhau: quân phiệt, bảo thủ và cải cách:
a. Khuynh hướng quân phiệt
Ðây là khuynh hướng của phần đông tướng lãnh già và những người cho rằng chính quyền chỉ có thể có được trên đầu súng. Những người nhắc đến Mao qua câu nói "Chính quyền trên đầu ngọn súng", hay Marx qua quan niệm "bạo động là bà đỡ của sự hình thành xã hội" cũng nằm trong khuynh hướng này. Mặc dầu có nhiều người theo nhưng khuynh hướng này không trở thành một lực lượng chính trị riêng biệt, nó thường "gió chiều nào theo chiều đó". Trước Hội Nghị Trung ương Ðảng tháng 1/1935 ở Thiểm Tây, họ theo Vương Minh. Sau Hội Nghị, Mao thắng thế, họ theo Mao. Khi Mao chết, họ theo Hoa Quốc Phong, rồi lại bỏ Hoa Quốc Phong theo Ðặng Tiểu Bình. Sự lật lọng này chứng tỏ họ không có một đường lối chính trị rõ rệt, nhưng họ lại là những người quyết định trong những cuộc tranh giành quyền hành, vì họ ngã theo phe nào thì phe đó thắng. Ai kiểm soát được quyền hành của đảng, bắt buộc phải có những người này hậu thuẫn.
Vương Chấn, một ông tướng có cử chỉ thô bỉ, lời nói tục tằn, bất nhất, nhưng rất khéo đánh hơi để gió chiều nào theo chiều ấy, là đại diện cho khuynh hướng này. Họ không dùng cây súng ở chiến trường, nhưng họ rất giỏi dùng cây súng ở hậu trường, để giành quyền hành, địa vị. Ðặng Tiểu Bình đã gọi Vương Chấn : "Ðó là khẩu Bazoka đáng yêu của tôi". Họ có thể bắn bất cứ ai, bảo thủ hay cải cách, giáo điều hay cấp tiến. Họ là những giọt nước cuối cùng làm tràn ly, làm cho Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương phải từ chức.
b. Khuynh hướng bảo thủ.
Trước khi Mao được bầu làm Tổng Bí Thư trên đường
Vạn Lý Trường Chinh, ĐCS Trung Quốc bị chi phối bởi 28 người học ở Nga về, gồm
có Trần Vân, Khang Sinh, Dương Thiệu Côn, v.v..., cầm đầu bởi Vương Minh và Bo
Gu. Trên đư»»ng Vạn Lý (1934-1936), Mao, tân Tổng Bí Thư, thành lập Bộ Chính Trị
nhưng vẫn phải nhượng bộ, để Trần Vân giữ chức tổ chức đảng và Khang Sinh đặc
trách an ninh và xã hội. Từ khi ĐCS Trung Hoa nắm chính quyền vào năm 1949, Trần
Vân và Khang Sinh vẫn còn ảnh hưởng mạnh trong đảng, nhất là trong lãnh vực ý
thức hệ và kinh tế.
Trong những năm đầu thập niên 1950, Trần Vân chủ trương một chính sách kinh tế hoàn toàn rập khuôn theo mô hình Staline: kế hoạch, tập trung đến mức độ cao nhất, đặt ưu tiên cho kỹ nghệ nặng, kỹ nghệ chiến tranh, hoàn toàn hy sinh canh nông. Sau này ông vẫn trung thành với kinh tế tập trung kế hoạch. Ông quan niệm kiểm soát kinh tế như kiểm soát con chim trong lồng, chim có thể bay nhảy, nhưng vẫn ở trong lồng. Về phương diện ý thức hệ, ông và Khang Sinh hoàn toàn theo Staline chủ trương độc đoán, độc tài trong lãnh vực văn hóa và tư tưởng, cấm triệt để tự do ngôn luận, báo chí và chính trị. Khang Sinh là người chống chủ nghĩa xét lại của Khrouchtchev mãnh liệt nhất.
Khuynh hướng bảo thủ, chung quanh Trần Vân có Deng Liqun (?), Hồ Quý Mão, Yao Yilin (?) và Song Ping (?).
c. Khuynh hướng cải cách.
Ðây là khuynh hướng của phần đông trí thức tiến
bộ. Họ tin tưởng rằng tự do, dân chủ là động lực chính làm cho nhân loại tiến
triển và nước TQ muốn theo kịp đà tiến triển của nhân loại thì cũng phải chấp
nhận tự do, dân chủ. Tự do, dân chủ phải là nguyên tắc hành động chính của ĐCS
TQ. Ðây là những người xuất thân từ hai thế hệ, từ thời kháng chiến chống Nhật
đến thời kháng chiến giải phóng. Họ luôn luôn là nạn nhân của phe bảo thủ và
quân phiệt qua những lần tranh giành quyền hành và thanh trừng nội bộ.
Trước và sau phiên họp khoáng đại trung ương đảng lần thứ 3 của đại hội đảng lần thứ 11, Hồ Diệu Bang cố gắng giải phóng tư tưởng, nhằm dân chủ hóa đời sống chính trị và văn hóa, thẩm định lại những tiền án bất công, do những vu khống, những lời buộc tội vô căn cứ gây nên trước kia. Do đó khuynh hướng này đã từ từ phục hồi và đã có thể đóng góp vai trò tiền phong trong công cuộc cải cách và phát triển của Trung Hoa. Tuy nhiên khuynh hướng này còn quá non yếu, bởi lẽ đó nó không thể đương đầu với hai khuynh hướng bảo thủ và quân phiệt.
Ngày 30/12/86, Hồ Diệu Bang bị buộc phải từ chức. Sau đó, khuynh hướng thật sự cải cách, tự do, dân chủ ở trong đảng bị yếu hẳn đi, không còn người đại diện. Triệu Tử Dương không được nhóm trí thức tiến bộ ở trong đảng khâm phục. Vì vậy, phe cải cách quá yếu, khi phải đương đầu với phe quân phiệt và bảo thủ. Kế hoạch đánh phá phe cải cách của phe quân phiệt và bảo thủ bắt đầu từ 1986. Họ dùng chiến lược chia để đánh, trước đó là đánh Hồ Diệu Bang, sau đến lượt Triệu Tử Dương.
Trong lúc khuynh hướng tự do, dân chủ đang bị yếu thế trong đảng thì ngược lại ngoài quần chúng, khuynh hướng này lại phát triển mạnh, nhất là trong giới sinh viên, học sinh và trí thức, có người vẫn tin tưởng Hồ Diệu Bang sẽ trở lại chính quyền. Do đó, tin Hồ Diệu Bang chết làm họ bàng hoàng, tuyệt vọng, đi đến bạo động.
Tác giả: tbm
Ngày trả lời:
15/12/2002 12:41
Nội dung:
Hay quá ,cám ơn các bác
Tác giả: lanhchanh
Ngày trả lời:
16/12/2002 07:04
Nội dung:
Trích từ bài của commandos viết lúc 00:41 ngày 12/12/2002:
Hồi còn bé, tớ được ông cậu làm bên Quân Đội cho xem cái băng nói về diễn biến TAM. Thật kinh khủng, TQ cho quân đội dùng xe tăng đâm thẳng vào SV biểu tình và nghiền nát họ ra, sau đó dùng lửa đốt và làm sạch sẽ trong có một đêm.
SV TQ hồi đó cũng dại cơ, ai bảo nghe lời xúi dại của bọn Mỹ.Cho tớ hỏi cái: Hình như hồi trước ở VN cũng có trường hợp tương tự như thế này có phải không. Cũng do Sinh Viên (hình như là SV trường XD) bị khích động và biểu tình đòi nâng cao khẩu phần ăn ở KTX???
YOU ARE MY NUMBER ONE
Nếu nhớ không nhầm thì là SV trường GT chứ không phải XD, khoảng năm 90. Rồi sau đó có vụ SV trường KTQD nữa.
Tác giả: tinvitxauxa
Ngày trả lời:
16/12/2002 11:08
Nội dung:
hờ hơ, nghe rùng mình quá. Nghe thế mới biết cái triết lý ở cuộc đời này là đúng:"dân là đàn vịt, xua về đâu thì nó đi về đấy..." khổ!
Je suis Viêtnamien, vive le Vietnam
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
16/12/2002 14:06
Nội dung:
Đề nghị bác MTH cố gắng post nốt mấy trang về diễn biến vụ TAM lên. Bỏ dở thế này làm mọi người thất vọng quá
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o
hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như
giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
18/12/2002 11:10
Nội dung:
Tình hình cộng sản thế giới, nhất là tại Liên Xô và Ba Lan.
Tình hình cộng
sản thế giới vào những thập niên trước biến cố Thiên An Môn, bề ngoài có vẻ tốt
đẹp nhưng bên trong khủng hoảng trầm trọng. Những chiến thắng ở Việt Nam,
Campuchia và một vài cuộc đảo chính thành công của một vài tướng tá ở Phi Châu,
không thể che lấp những tranh chấp trở nên gay gắt giữa các nước cộng sản, tranh
chấp Nga-Trung...nhất là khủng hoảng nội bộ của Nga
Chính vì vậy mà sau thế chiến, Staline muốn quay về hàn gắn nội bộ, hòa hoãn với tư bản, chủ trương "Cộng sản trong một quốc gia" chống lại quan niệm đẩy mạnh cách mạng cộng sản trên toàn thế giới của Trotski. Ngày nay qua những tài liệu mật ở Moscou được tiết lộ, thì ngay việc đóng quân lại ở Tây Ðức cũng đã là đề tài thảo luận sôi nổi của Bộ Chính trị đảng Cộng sản Liên Sô thời bấy giờ. Staline phân vân, Beria chống đối.
Chính sách sửa sai nội bộ, hòa hoãn với tư bản, được tiếp tục bởi Khrouchtchev, mặc dầu Khrouchtchev chống chính sách tôn sùng và độc tài cá nhân của Staline. Khrouchtchev bị hạ bệ bởi Brejnev, chánh sách sửa sai nội bộ, hòa hoãn với tư bản bị bãi bỏ. Brejnev triệt để theo chính sách dấu diếm khó khăn nội bộ, triệt để đẩy mạnh cách mạng cộng sản trên toàn thế giới, bằng cách chạy đua vũ trang, hết sức giúp đỡ các phong trào cộng sản thế giới. Chính sách này quá hao tổn, làm kiệt quệ Liên Sô, trong khi đó những khó khăn không giải quyết, bị dấu diếm, đến ngày đến tháng phát hiện, như một mụn nhọt, lở lói khắp nơi.
Brejnev chết, Andropov lên thay, Andropov chết, Chernenkov lên thay, rồi Chernenkov lại chết, Gorbatchev lên thay, tất cả diễn ra trong vòng hai năm trời, từ năm 1982 đến năm 1984. Người ta nghĩ chỉ có Gorbatchev là đại diện phe cải cách. Thực tế không phải vậy, Andropov cựu giám đốc KGB, đã là đại diện phe cải cách. Thay đổi chính sách là một câu hỏi lớn được đặt ra trong Trung ương đảng cộng sản Liên Xô lúc bấy giờ. Ðiều oái oăm lại chính là phe quân đội và công an KGB là phe đòi thay đổi chính sách mạnh nhất. Phải chăng họ là những người có dịp tiếp xúc với bên ngoài, thấy rõ mọi yếu kém trên mọi lãnh vực của Liên Xô so với các nước tư bản.
Từ 1984 đến 1989, năm năm trước ngày xảy ra biến cố Thiên An Môn, nước Nga dưới quyền lãnh đạo của Gorbatchev, đi theo chính sách trong sáng (Glasnost) và cải tổ (Perestroika). Lúc đầu Gorbatchev cũng không dám đi quá mạnh, chỉ đưa ra những đạo luật như cấm nghiện rượu, hút xách, phạt những người bỏ sở trong giờ làm việc. Nhưng những biện pháp này không có hiệu quả. Sau đó Gorbatchev phải đi đến những biện pháp mạnh như tự do hóa một phần nào chế độ, chấp nhận một phần nào những cuộc bàn cãi tự do trong nội bộ, thanh trừng gắt gao những phần tử cao cấp ăn hối lộ...
Thêm vào đó lại còn có các nước Ðông Âu đòi độc lập, nhất là Ba Lan. Kết quả rõ rệt vào đầu năm 1989, ngày 6/2/89 khai mạc hội nghị bàn tròn tại Varsovie gồm 57 đại diện Chính quyền, Ðối lập và Tôn giáo để thiết lập chế độ đa khuynh đa đảng và bầu cử tự do.
Không đầy một tuần sau, từ ngày 10 đến ngày 11/2/89, Trung ương đảng cộng sản Hungari họp hội nghị khoáng đại tại Budapest chấp nhận đa khuynh đa đảng và bầu cử tự do theo nguyên tắc phổ thông đầu phiếu.
Tất nhiên là giới lãnh đạo Trung Hoa, nhất là Ðặng Tiểu Bình theo dõi kỹ tình hình thế giới, tình hình cộng sản quốc tế, đặc biệt là tại Liên Sô và Ðông Âu vào lúc này.
Có một điều ngạc nhiên là cho đến cuối năm 1986, Ðặng Tiểu Bình còn muốn cởi mở chế độ, cải tổ cơ cấu chính trị. Từ đầu tháng 6 đến giữa tháng 9/1986, Ðặng Tiểu Bình đề cập 4 lần đến cải tổ chính trị. Thế nhưng, ngày 30/12/86, Ðặng Tiểu Bình triệu tập Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương, Wan Li(?), Hu Qili(?), Lý Bằng và He Dongchang(?). Ông trách Hồ Diệu Bang chần chờ trong việc trục xuất Dương Thượng Côn ra khỏi đảng (?). Ông tấn công trực chỉ Phương lê Chi, bác học vật lý nguyên tử, Sakharov của Trung Hoa. Ông còn đòi trục xuất ông này ra khỏi đảng. Ngày 16/12/86, các đài phát thanh và truyền hình thông báo Hồ Diệu Bang từ chức Tổng Bí Thư.
Tại sao Đặng Tiểu Bình lại thay đổi ? Phải chăng Đặng Tiểu Bình quan sát tình hình tại Liên Sô và Ðông Âu, thấy Gorbatchev dần dần không kiểm soát nổi tình hình, Đặng Tiểu Bình sợ bị rơi vào cảnh của Gorbatchev ? Phải chăng trong đảng, phe bảo thủ và quân phiệt mạnh, Ðặng Tiểu Bình cũng không thể nào làm sao hơn là phải đứng về phía họ ?
Phải chăng, trong biến cố Thiên An Môn, vì Triệu Tử Dương không kiểm soát nổi tình hình để sinh viên có những biểu ngữ chống Đặng Tiểu Bình ? Phải chăng vì sinh viên đi quá lố, không có một chiến lược đấu tranh đi từng bước một, mà nhất quyết phải đạt đến mục đích tối hậu ngay từ lúc đầu, mặc dầu tương quan lực lượng còn chênh lệch và điều này đã làm cho Ðặng Tiểu Bình sợ mất quyền lực nên thay đổi thái độ ?
Hai lý do này cũng chỉ đúng một phần, chứ không hoàn toàn; vì theo như những quan sát viên có thẩm quyền và am tường về tình hình nước Tàu thì Đặng Tiểu Bình vẫn làm chủ tình hình nước Tàu và đảng cộng sản cho tới năm 1995. Bằng cớ là ngay sau biến cố Thiên An Môn, phe bảo thủ cũng không thể đưa người của mình lên chức Tổng Bí Thư. Quyết định cuối cùng vẫn thuộc về Đặng Tiểu Bình và chính Đặng Tiểu Bình đã dập tắt cơ hội dân chủ hóa Trung Quốc.
Sở dĩ Ðặng Tiểu Bình dập tắt phong trào Thiên An Môn 89 vì bản chất con người của Ðặng vẫn là con người bảo thủ. Ông theo cộng sản không phải là vì tiến bộ mà là vì ái quốc. Ông vẫn còn nặng đầu óc phong kiến và quân phiệt. Lúc đó trong đảng CS Tàu đang bàn cãi quan niệm : nên bỏ đường lối đệ tam quốc tế CS của Lénine để trở về đường lối đệ nhị Quốc tế CS Kautsky, Rosa Luxembourg, Bernstein, hay nói rõ hơn là theo đường lối Dân Chủ Xã Hội Tây Âu như Ðức, Pháp, Anh, Thụy Ðiển, v.v... hay không ? Nên nhớ đầu năm 1989, đảng Xã Hội Dân Chủ Ðức họp ở Berlin và chấp nhận cương lĩnh Berlin. Gorbatchev đã cho dịch bản cương lĩnh này ra tiếng Nga. Ông cho rằng Cương Lĩnh Berlin 89 là đường lối mà các đảng CS nên theo. Trong khi đó tại nước Tàu, trước đó có Hồ Diệu Bang, sau này có Triệu Tử Dương, Wan Li muốn trở về Ðệ Nhị Quốc Tế; Ðặng Tiểu Bình, vợ Chu ân Lai và những người bảo thủ vẫn muốn giữ đệ tam. Nói một cách khác đi, Thiên An Môn 89 là sự đối đầu của Ðệ Nhị và Ðệ Tam Quốc Tế Cộng sản.
Tác giả: MTH
Ngày trả lời:
19/12/2002 13:13
Nội dung:
B. Nguyên nhân gần.
Như đã nói ở trên, khuynh hướng đòi tự do dân chủ ngày
càng phát triển mạnh trong giới quần chúng Trung Quốc. Lợi dụng ngày đại lễ kỷ
niệm 4/5/1919, ngày học sinh, sinh viên nổi dậy chống chính quyền đương thời
(người cầm đầu là Trần Ðộc Tú, sáng lập viên và Tổng Bí Thư đầu tiên đảng cộng
sản TQ), ngày mà dân chúng có quyền tụ họp mà chính quyền không để ý, nhân dân
Trung Quốc đã bắt đầu những cuộc tập hợp đông đảo.
Thêm vào đó, cái chết đột ngột của Hồ Diệu Bang vào ngày 15/4/1989 như một tiếng sét lớn trong dân và giới trí thức tiến bộ, bắt đầu từ thủ đô rồi lan truyền rộng rãi khắp trong nước. Khi nghe ông chết, dân chúng lập tức biểu tình ở thủ đô, rồi lan tràn khắp nơi, đưa đến cuộc biểu tình vĩ đại tại Thiên An Môn vào ngày 4/6/1989.
Biến cố Thiên An Môn bộc phát hay được sửa soạn trước ?
Han Dan Feng, một
lãnh đạo sinh viên ở quảng trường Thiên An Môn 89, cho rằng biến cố Thiên An Môn
không có gì là sửa soạn trước, vì theo anh, trong một chế độ như chế độ TQ, nếu
sửa soạn trước thì sẽ bị bắt ngay. Ðây cũng là ý kiến của một số người.
Nhưng ai cũng rõ, trong một chế độ như tren, người dân không ai dám tự động biểu tình, họ chỉ dám khi có hậu thuẫn của một phe phái nào ở phía sau như trường hợp Cách Mạng Hồng Vệ Binh thì có hậu thuẫn của Mao, và trường hợp dân biểu tình ở Thiên An Môn năm 1976 và năm 1978 thì có hậu thuẫn của Ðặng.
Cho tới ngày nay, qua nhiều tin tức, qua những sự kiểm tra, có giả thuyết cho rằng Triệu Tử Dương, đương kim Tổng Bí Thư và Wan Li, đương kim chủ tịch Quốc hội lúc ấy, hai nhân vật đại diện cho phe cải cách, đứng sau Thiên An Môn 89. Thêm vào đó còn có một nhóm trí thức của đại học Bắc Kinh, nhất là của Viện nghiên cứu Khoa Học Xã Hội.
Hai ông Triệu Tử Dương và Wan Li đã vắng mặt lúc đầu. Họ Triệu thì công du ở Bắc Hàn, họ Wan thì công du ở Canada. Lúc phong trào trở nên mạnh thì hai ông mới trở về nước, nghĩ rằng Ðặng Tiểu Bình sẽ ngã theo phong trào. Nhưng hai ông đã lầm, vì lúc đó là lúc hai ông không kiểm soát nổi phong trào và đã có những phần tử chống Ðặng chăng biểu ngữ đã đảo họ Ðặng. Họ Ðặng ngã về phía bảo thủ. Triệu Tử Dương còn lầm ở chỗ cho rằng giới bảo thủ không bao giờ dám dùng quân đội đàn áp dân và sinh viên, phong trào sinh viên 89 sẽ kéo dài lâu, thức tỉnh dân, học sinh, sinh viên và thợ thuyền, đi đến chỗ tổ chức những hiệp hội sinh viên độc lập, công đoàn thợ thuyền độc lập, như kiểu ở Ba Lan, đòi chính quyền ngồi vào hội nghị bàn tròn, cởi trói chính quyền, tự do hóa chế độ.
Chắc Triệu Tử Dương và những người đứng sau Thiên An Môn 89 đã nghiên cứu kỹ những biến cố đã xảy ra ở Ba Lan với công đoàn Đòan kết trước đó. Tính toán này của họ Triệu cũng không phải dở. Hơn thế nữa, đã hơn một năm, mặc dầu là Tổng Bí Thư, nhưng họ Triệu đã bị đứng vào thiểu số trong Bộ Chính Trị và trong Trung ương đảng. Họ Triệu bắt buộc phải hành động và đây là cách hành động duy nhất để lấy lại quyền. Qua kinh nghiệm lịch sử gần nhất, Mao đã dùng Hồng Vệ Binh để lấy lại quyền năm 1965, Ðặng cũng dùng sinh viên biểu tình ở Thiên An Môn 1978 để giành lại quyền với Hoa Quốc Phong, người thừa kế của Mao, sau khi Mao chết được hai năm.
Nhưng Triệu không phải là Mao và Triệu cũng không phải là Ðặng. Uy tín của Mao khác hẳn uy tín của Triệu, trên Mao không có ai, trên Triệu còn có Ðặng, Mao quyết liệt và đi đến cùng, trong khi đó thì Triệu lừng khừng không quyết đoán. Triệu Tử Dương cho ta có cảm tưởng chỉ là người do thời cuộc, biến cố đưa lên, hơn là người tạo ra biến cố. Vì thế cuộc biểu tình ngày 4/6/1989 đã thất bại.
Bởi lẽ đó phong trào Thiên An Môn 89 đã mang màu sắc chính trị ngay từ lúc đầu. Nó có tính bộc phát vì cái chết bất ngờ của Hồ Diệu Bang. Nhưng nó có tính chất sửa soạn trước ở chỗ những người theo khuynh hướng cải cách, tự do, dân chủ, ý thức được trào lưu tiến hóa của nhân loại, thay đổi chính quyền ở TQ. Tuy có sự yểm trợ ngầm của Triệu Tử Dương, nhưng quyền hành của họ Triệu đã từ từ sút giảm, vì họ Ðặng đã lấy một số quyền của họ Triệu trao cho Lý Bằng.
Tác giả: cow-n-chicken
Ngày trả lời:
20/12/2002 03:38
Nội dung:
Thứ sáu, 17/8/2001, 16:56 (GMT+7)
Kết án những người xúi giục tự thiêu ở Thiên An Môn
Những người bị kết án.
Tòa án Nhân dân thành phố Bắc Kinh (Trung
Quốc), hôm nay (17/8), đã tuyên phạt 4 người tổ chức vụ tự thiêu của những thành
viên thuộc giáo phái Pháp Luân Công từ 7 năm tù đến chung thân.
Theo phán quyết của Toà án, những người này phạm tội cố tình giết người, vì đã “tổ chức, âm mưu, xúi giục và giúp đỡ” các thành viên Pháp Luân Công tự thiêu. Một nữ đồng phạm, do khai báo và đóng vai trò nhỏ hơn, đã không phải lãnh án tù.
Thẩm phán Wang Huiqing khẳng định Liu Yunfang, 57 tuổi và Wang Jindong, 50 tuổi đã cho lan truyền lời đồn: “Nếu tự thiêu sẽ lên được lên cõi Niết Bàn”. 7 người thuộc nhóm Pháp Luân Công, trong đó có hai ông Liu và Wang, đã tới Quảng trường Thiên An Môn để tự thiêu đêm giao thừa (ngày 23/1). Có 2 người sau đó đã chết và 3 người bị thương nặng.
Liu Yunfang lãnh án chung thân và bị vĩnh viễn tước các quyền chính trị. Wang Jindong chịu tù 15 năm. Hai người khác Xue Hongjun, nam, 49 tuổi bị tuyên phạt 10 năm tù và Liu Xiuqin, nữ, 34 tuổi lãnh án 7 năm tù.
vnExpress
... all I think about is you ...
Tác giả: cdtphuc
Ngày trả lời:
17/01/2003 00:04
Nội dung:
Các bạn lưu ý:
Đây là vấn đề nhạy cảm. Trên tinh thần mong muốn cho các bạn được tìm hiểu về mọi phương diện, khía cạnh của lịch sử, BQT để cho những chủ đề như thế này được tồn tại. Mong các bạn ý thức được điều này và "cố gắng" thảo luận trên tinh thần tìm hiểu lịch sử và tôn trọng nội quy diễn đàn.
Mọi bài viết có ý đồ lái chủ đề sang chiều hướng nói chuyện chính trị nhạy cảm, gây bất lợi cho diễn đàn sẽ bị xoá ngay lập tức và người gửi sẽ bị khoá user.
Chúc các bạn thảo luận vui vẻ.
Tác giả: Babylone
Ngày trả lời:
18/01/2003 12:20
Nội dung:
Sự kiện TAM toi chi quan tam den hau qua thoi.
Theo tôi biết thì vụ TAM
cuối thập kỉ 80 có hậu quả khủng khiếp. Theo tài liệu của Bộ Tham mưu thì có tới
54 vạn người chết. Còn chị tôi ở bên đó nói là có 10 vạn người chết. Nhưng ít ra
con số người chết cũng tới vài vạn. Lúc đó Quân đội Trung Hoa huy động tới nửa
số quân đoàn của họ về TAM. Chỉ trong một đêm, xe tăng của họ đã nghiền nát toàn
bộ số người trong đó. Cũng trong đêm đó, người Trung Quốc đã dọn dẹp, sửa lại
toàn bộ quảng trường để sáng hôm sau có duyệt binh (hay là Đại hội gì đó khai
mạc). (Sau đó, hầu như gia đình nào ở Bắc Kinh cũng có tang)
Có thể nói nếu
làm vụ này không gọn thì ban lãnh đạo Trung Quốc có lẽ đã bị khép vào tội diệt
chủng rồi.
Atom
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời:
28/01/2003 11:55
Nội dung:
Kéo bài của bác Henry Vương sang đây cho tiện.
Bác nào kéo nốt mấy cái ảnh
sang hộ em với
Quảng trường Thiên An Môn (Tiananmen Square) được coi như là quảng trường lớn
nhất thế giới với kích thước 800m x 500m, có sức chứa một triệu người. Nằm giữa
lòng thành phố Bắc Kinh, Thiên An Môn là tâm điểm mọi sinh hoạt chính trị của
người dân thủ đô. Phía bắc là tháp Thiên An với tấm chân dung Mao Trạch Ðông,
phía tây là Sảnh Ðường Nhân dân (nơi Quốc Hội nhóm họp), phía đông là Viện Bảo
Tàng Cách Mạng, và ngay giữa quảng trường là đài tưởng niệm liệt sĩ.
Chữ
Thiên An Môn có nghĩa là "Cổng Trời Bình An - Heavenly Peace Gate." Thế nhưng
"Cổng Trời" đã không còn bình an nữa. Năm 1989 nơi đây xảy ra một biến cố được
cả thế giới biết đến. Nó làm thay đổi đời sống chính trị của người dân Trung
Quốc và góp phần làm thay đổi nước Trung Hoa hiện đại.
Người bí thư bạc mệnh
Câu chuyện bắt đầu từ cái chết của Hồ Diệu Bang,
cựu tổng bí thư Ðảng CS Trung Quốc vào ngày 15 tháng 4, 1989. Hồ Diệu Bang là
một người có đầu óc cấp tiến. Lúc còn là tổng bí thư ông đã cố gắng loại bỏ
những tư tưởng giáo điều của ÐCSTQ trong xã hội. Ông bị những phần tử bảo thủ
trong Ðảng chỉ trích gay gắt và cuối cùng bị loại ra khỏi ban lãnh đạo vào năm
1987 (ông bị buộc phải từ chức). Nhân dân Trung Quốc coi ông là người của quần
chúng.
Trong bản điếu văn của được đăng trên các báo, các nhà lãnh đạo đã ca ngợi công lao của Hồ Diệu Bang với Ðảng và thành tích cách mạng của ông, và sự sáng suốt nhìn nhận "sai lầm" của mình - ý nói ông đã từ chức khi biết lỗi. Bài điếu văn này gây mối bất bình trong quần chúng, nhất là giới trí thức trẻ. Ðể chứng tỏ sự ủng hộ của mình, một nhóm sinh viên trường Ðại Học Bắc Kinh đã gửi một vòng hoa đến đài liệt sĩ ở quảng trường Thiên An Môn. Ðêm đó giới lãnh đạo ra lệnh lấy vòng hoa đi. Biết được chuyện này, ngày hôm sau ba ngàn sinh viên tuần hành vào Thiên An Môn với một bản kiến nghị gồm bảy điểm:
1. ÐCSTQ phục hồi danh dự cho Hồ Diệu Bang và nhìn nhận sai lầm đã ép ông từ chức. 2. Chấm dứt cuộc tuyên truyền chống lại "thành phần tiểu tư sản" và "gột rửa tư tưởng tiểu tư sản". 3. Bảo đảm quyền tự do ngôn luận. 4. Tăng ngân sách giáo dục. 5. Cho phép tổ chức các cuộc biểu tình ôn hòa. 6. Chấm dứt nạn tham nhũng vào bao che bằng cách công bố lương của các lãnh đạo và hồ sơ thuế. 7. Chấm dứt sự dính líu của chính quyền vào các doanh vụ bất chính.
Thiên An Môn dậy sóng
Bản kiến nghị bị từ chối. Không khí bất mãn dâng
tràn trong các trường đại học. Ngày 18/4, ba mươi ngàn sinh viên tụ tập tại
quảng trường Thiên An Môn mặc cho lời yêu cầu giải tán của chính quyền. Ngày
20/4, một đám đông tụ tập trước trụ sở của ÐCSTQ trao vòng hoa tưởng niệm Hồ
Diệu Bang cho ban lãnh đạo Ðảng. Ðám đông bị cảnh sát chận lại. Sau nhiều lần
cảnh cáo, cảnh sát đã đàn áp với dùi cui và bắt giữ nhiều người.
Trái: Trường Ðại Học Bắc Kinh. Phải: Ðài liệt sĩ.
Ðêm 21/4 số người tụ tập tại Thiên An Môn lên đến hai trăm ngàn. Các lãnh tụ sinh viên biết rằng đã đến lúc họ cần phải có tổ chức. Một Ủy Ban Ðoàn Kết Sinh Viên được thành lập với hai đại diện là Vũ Khải (Wuer Kaixi) và Quang Ðán (Wang Dan). Một dàn loa phát thanh được lắp đặt với lời tuyên bố, rằng cuộc tưởng niệm nay đã biến thành một cuộc tuần hành cho dân chủ. Tất cả các trường đại học được khuyến cáo gửi đại diện đến. Bản kiến nghị bảy điểm được công bố và các phương pháp biểu tình được thông qua. Các phương pháp này gồm có tuyệt thực, bãi khóa, và biểu tình ngồi. Ban tổ chức nhấn mạnh rằng đây là cuộc biểu tình bất bạo động.
Hôm sau báo Nhân Dân đăng một bài chỉ trích cuộc biểu tình, gọi đây là một cuộc nổi loạn của sinh viên nhằm lật đổ chính quyền. Bài viết này thực ra là của Ban Văn Hóa Thông Tin đăng mà không thông qua chủ bút của tờ báo. Chính quyền cố gắng ngăn chặn số sinh viên đổ vào quảng trường. Nhiều người đã giả dạng làm công nhân để vượt qua các hàng rào kiểm soát. Mặc dù được chính quyền yêu cầu, các trường đại học vẫn từ chối đưa danh sách các sinh viên và giáo sư tham gia cuộc biểu tình.
Tin tức lan ra, tại các tỉnh khác cũng nổ ra các cuộc biểu tình, phần lớn là bạo động. Các cơ sở chính quyền bị đốt phá. Mặc dù chính quyền đã vin vào các cuộc bạo động này để tuyên truyền chống lại sinh viên, thế giới vẫn chú tâm vào cuộc biểu tình ôn hòa tại Bắc Kinh. Mặt khác, chính quyền lại lo sợ rằng các cuộc bạo động này nếu bị tuyên truyền thái quá sẽ làm ảnh hưởng đến thương mại và đầu tư nước ngoài. Các tờ báo thiên về phía sinh viên bị đóng cửa, điện thoại tại các trường đại học bị cắt. Có lời đồn rằng chính quyền sẽ mạnh tay đàn áp cuộc biểu tình.
Ngày 27/4, một cuộc tuần hành lớn nhất trong lịch sử nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa diễn ra. Hơn 200,000 sinh viên từ 42 trường đại học đã đi bộ 40 km trên các ngả đường của Bắc Kinh. Tay trong tay, họ đã vượt qua 18 hàng rào cảnh sát. Khi đi ngang hàng rào cảnh sát, các sinh viên đã bắt tay họ với thái độ thân thiện. Hàng triệu người đứng hai bên đường chứng kiến. Họ đem thức ăn và nước uống cho những người biểu tình.
Tháng Năm, cuộc biểu tình càng đông hơn. Chính quyền vẫn không công nhận các đòi hỏi chính đáng của sinh viên. Ngày 13/5 cuộc tuyệt thực bắt đầu.
Hai ngàn sinh viên tham gia vào cuột tuyệt thực. Ðài liệt sĩ tại quảng trường Thiên An Môn trở thành trung tâm của cuộc tuyệt thực. Các sinh viên mang băng đầu với chữ "tuyệt thực" và mặc áo có chữ "Không có dân chủ, chúng tôi thà chết." Giáo sư đại học và thân nhân của các sinh viên bắt đầu đổ vào quảng trường. Dân chúng đem mền và thức ăn đến cho các người biểu tình.
Cuộc tuyệt thực được sự ủng hộ trên toàn quốc. Công Ðoàn cũng tham gia. Ðến ngày thứ ba, số người tuyệt thực lên tới ba ngàn. Sáu trăm người đã phải được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Ngày thứ tư, hàng triệu người đổ ra trên các đường phố Bắc Kinh để tỏ sự ủng hộ. Thủ tướng Lý Bằng đồng ý đối thoại với những người tuyệt thực, nhưng không đi đến kết quả nào. Ông ta từ chối không đề cập đến các yêu sách. Hôm sau Lý Bằng lại gặp các lãnh tụ sinh viên. Vũ Khải và Quang Ðán chất vấn, nhưng ông ta vẫn lảng tránh các yêu sách.
Lãnh tụ Ðặng Tiểu Bình mất kiên nhẫn. Ông ta chỉ trích việc Lý Bằng gặp gỡ sinh viên, coi đây là hành động "không chính thức." Ðể tỏ lập trường của mình, Lý Bằng đã ra lệnh cho bộ đội tiến vào thành phố để "tái lập trật tự." Lệnh giới nghiêm được ban hành. Dù vậy dân chúng vẫn xuống đường ủng hộ cuộc biểu tình. Các xe quân sự bị dân chúng chận lại. Có lời đồn rằng bộ đội tiến vào thành phố gồm toàn những người từ các miền xa. Họ bị cấm xem báo, nghe đài một tuần trước khi được huy động. Nguồn tin duy nhất họ nhận được là từ Ban Văn Hóa Thông Tin với lời tuyên truyền rằng đây là một cuộc nổi loạn của bọn xấu.
Trước sức ép tăng dần, lãnh tụ sinh viên Quang Ðán từ chức và kêu gọi chấm dứt cuộc biểu tình. Vũ Khải tuyên bố anh ta sẽ tiếp tục tham gia cho đến ngày 20 tháng 6, khi Quốc Hội nhóm họp.
Ngày 30/5, một bức tượng được các sinh viên đúc ra, cao mười mét và được gọi là "Nữ Thần Dân Chủ." Tượng được dựng lên ở quảng trường, đứng đối diện với tấm hình Mao Trạch Ðông treo trước cổng Thiên An.
Ngày 31/5, bộ đội bắt đầu tiến vào thành phố. Cảnh sát chìm ngồi trong các xe bus du lịch đi vào trung tâm. Ðến ngày 2/6 đã có hai trăm ngàn bộ đội vào thành phố. Mười ngàn bộ đội định vào quảng trường nhưng bị dân chúng chận lại. Các sinh viên vẫn bám trụ.
Tượng Nữ Thần Dân Chủ
Máu nhuộm Thiên An Môn
Ngày 3 tháng 6 năm 1989, thủ tướng Lý Bằng
xuống lệnh hành quân. Bộ đội dàn ra trên đường phố, đánh đập và bắt giữ bất cứ
ai kháng cự. Quảng trường Thiên An Môn bị khóa chặt. Ðêm mùng 3 rạng mùng 4
tháng 6, cảnh sát ném lựu đạn cay và đánh đập mọi người với dùi cui và roi điện.
Tiếng súng nổ vang ở ngoại vi thành phố. Lúc 2 giờ sáng xe thiết giáp ủi bằng
các chướng ngại vật do sinh viên dựng lên. Bộ đội nã súng vào đoàn biểu tình.
Từng đoàn xe tăng tiến vào quảng trường cán nát các thây người.
Lệnh của chính quyền: 1. Bắn bỏ ai kháng cự. 2. Quãng trường phải được dọn dẹp sạch sẽ trước khi trời sáng (sáng ngày mùng 4 chỉ còn lại các vết máu). 3. Tất cả những người lãnh đạo cuộc biểu tình đều phải bị bắt.
Cuộc đàn áp kéo dài vài ngày sau đó. Bộ đội nã súng vào bất cứ ai có thái độ khiêu khích hay cản đường. Các trường đại học bị lục soát, các nhân vật bất đồng chính kiến bị bắt đi. Hơn 1,500 người bị bắt, trong đó có ít nhất 6 lãnh tụ sinh viên trong danh sách 21 người bị truy nã. Lệnh giới nghiêm được ban hành. Sáng ngày 8, một sự im lặng ngột ngạt bao trùm thành phố. Trong số 21 sinh viên nằm trong danh sách truy nã của chính quyền, khoảng phân nửa đã lần lượt trốn ra nước ngoài. Hai trong số những người thoát được là Chai Ling và Quang Ðán. (Cả hai hiện đang sống tại Hoa Kỳ.)
Chính quyền tuyên bố thắng lợi trước "Cuộc nổi loạn phản cách mạng." Một số đơn vị bộ đội từ chối không tham gia vào cuộc thảm sát đã bị giải giới sau đó. Tất cả các xác chết đều bị dọn sạch trong đêm theo lệnh của chính quyền. Các phóng viên nước ngoài ước lượng số người chết là 3,000. Số người bị thương, theo thông tin chính thức của nhà cầm quyền, là 7,000.
Phản ứng của Hoa Kỳ
Quốc Hội Hoa Kỳ đã cấp tốc họp và biểu quyết với
tỉ lệ 418-0 quyết định trừng phạt chính quyền Trung Quốc. Các biện pháp trừng
phạt gồm có: ngưng giao thương; cấm bán các trang bị cho cảnh sát, các dụng cụ
kỹ thuật cao và vũ khí; ngưng các chương trình thăm viếng quân sự. Hoa Kỳ cũng
gia hạn thời hạn tạm cư cho các sinh viên Trung Quốc đang du học tại HK, cho
phép họ được ở lại HK sau khi mãn khóa. Quan hệ Hoa Kỳ - Trung Quốc trở nên căng
thẳng. Trung Quốc tố cáo rằng HK can thiệp vào nội bộ TQ khi tòa đại sứ HK tại
Bắc Kinh giúp những người bị truy nã thoát ra nước ngoài. Tuy bị sức ép của Quốc
Hội, tổng thống Bush vẫn cố duy trì đối thoại với TQ một cách không chính thức.
Bài học Thiên An Môn
Cuộc biểu tình ở Thiên An Môn không phải là lần
đầu tiên. Trừ những năm tháng xáo trộn bởi cuộc Cách Mạng Văn Hóa trong thập
niên 1960, các cuộc biểu tình do sinh viên khởi xướng đã diễn ra từ năm 1985.
Tuy lẻ tẻ và không quy mô nhưng nó cũng cho thấy rằng các sinh viên dám mạnh dạn
bày tỏ thái độ của mình.
Cuộc biểu tình ở Thiên An Môn đã bị dập tắt nhưng dư âm của nó không bao giờ tắt. Nó mãi mãi khắc ghi vào lịch sử Trung Quốc như một cuộc tranh đấu hào hùng của những người trẻ tuổi cho dân chủ. Ngày nay dù các thông tin về biến cố Thiên An Môn bị chính quyền cấm phổ biến, nhưng trong lòng mỗi người dân Trung Quốc, kể cả những người lãnh đạo, nó vẫn nhắc nhở rằng có những người đã đổ máu cho dân chủ. Trung Quốc đã không còn như xưa kể từ sau biến cố Thiên An Môn. Trung Quốc đã thực sự thay đổi, và sẽ còn tiếp tục thay đổi.
Trái: Quang Ðán. Phải: Chai Ling
.............đường link được xoá theo qui định của
TTVN..............
bạn Hoàng nguyên79 nên chú ý và có ý thức hơn để giữ gìn sân chơi cho bao anh
em khác.
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu
tôi
Đất Nước o hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh
sang bên
Như giọt mưa rào gió tạt xiên...
Được hoa thuong thich du thu sửa chữa / chuyển vào 22:24 ngày 28/01/2003
Tác giả: demovn
Ngày trả lời:
27/05/2003 22:29
Nội dung:
tôi vừa đăng ký làm thành viên diễn đàn nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi post bài ở đây. ko khí ngột ngạt quá. đúng là trên mạng cũng như trên thực tế . chúc anh em tiếp tục mơ những giấc mơ đẹp ...........
Được hoa thuong thich du thu sửa chữa / chuyển vào 11:42 ngày 28/05/2003
Tác giả: acdc
Ngày trả lời:
29/05/2003 17:35
Nội dung:
Topic này hay đấy, các bác có thông tin post tiếp nhé. Dạo trước tôi có được xem 1 phim tư liệu ở bên này của Mẽo về vụ TAM thấy thấy xe tăng kinh dị lắm. Phim có nhiều đoạn phỏng vấn 2 vợ chồng thành phần lãnh đạo vụ TAM. 2 người này sau đó chạy vào SQ Mẽo ở Pekin và sang Mẽo tỵ nạn.
Thảo luận này mà bác gì thấy ngột ngạt cơ à? Vậy bác sang cái box tìm bạn gái
thư giãn nhá.
Được acdc sửa chữa / chuyển vào 17:39 ngày 29/05/2003
Được chitto sửa vào 16:28 ngày 31/05/2003
Tác giả: keghetdoi
Ngày trả lời:
29/05/2003 22:29
Nội dung:
Trích từ bài của demovn viết lúc 22:29 ngày 27/05/2003:
tôi vừa đăng ký làm thành viên diễn đàn nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi post bài ở đây. ko khí ngột ngạt quá. đúng là trên mạng cũng như trên thực tế . chúc anh em tiếp tục mơ những giấc mơ đẹp ...........Được hoa thuong thich du thu sửa chữa / chuyển vào 11:42 ngày 28/05/2003
Chào vĩnh biệt Trái Tim Việt Nam
Tác giả: acdc
Ngày trả lời:
02/06/2003 19:13
Nội dung:
Tình cờ đọc được bài này về TAM khá hay
***************
Các link đến trang web tiếng Việt không chính thức với vấn đề nhậy cảm này không nên đưa lên ở đây, mong bạn thông cảm.
Được chitto sửa vào 19:55 ngày 02/06/2003
Tác giả: spirou
Ngày trả lời:
02/06/2003 19:39
Nội dung:
Hai bác demonvn và kẻ ghét đời ra đi mạnh khoẻ nhé. Các bác chưa đóng góp gì nên cũng chẳng tổn thất gì cho box này cả. Chỉ tiếc các bác ruavang, Ngu Cong, .. thôi.
Bợm nhậu xứ SanMarino
Tác giả: Krusty-the-clown
Ngày trả
lời: 12/06/2003 11:01
Nội dung:
Sự kiện này rất thu hút sự chú ý của em, em đọc hết các bài của mấy bác trên này rồi. Không hiểu các bác kiếm tài liệu ở đâu, có thể chỉ cho em với được không? Ví dụ như sách các bác đọc chẳng hạn....Cám ơn các bác nhiều !!
EVIL CLOWN
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời:
12/06/2003 14:19
Nội dung:
Đúng là nếu nhìn trên phương diện nhân đạo thì có tàn ác thật. Nhưng trong hoàn cảnh như vậy nếu không dung vũ lực thì không thể giải quyết được. Câu nói của Đăng Tiểu Bình khi ra quyết định đưa xe tăng vào càn quét là "Trong hai việc xấu đành phải chọn việc ít xấu hơn. Thà xấu mặt còn hơn mất nước". Trong tình trạng hỗn loạn như vậy thì sao có thể dùng biện pháp thương thuyết được, nếu cứ kéo dài thêm vài ngày nữa thì chắc chắn chính phủ sẽ mất quyền kiểm soát. Hơn nữa việc sinh viên dựng lên tượng thần Tự do chứng tỏ trong việc này đã có bàn tay của Mỹ nhúng vào kích động rồi. Chịu dư luận thế giới chỉ trích để giữ được sự ổn định của đất nước đúng là một quyết định dũng cảm, không có quyết định như vậy thì Trung quốc khó mà có được sự vững mạnh như hiện nay.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta
không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời:
12/06/2003 16:47
Nội dung:
Trích từ bài của ttkienbk viết lúc 14:19 ngày 12/06/2003:
Đúng là nếu nhìn trên phương diện nhân đạo thì có tàn ác thật. Nhưng trong hoàn cảnh như vậy nếu không dung vũ lực thì không thể giải quyết được. Câu nói của Đăng Tiểu Bình khi ra quyết định đưa xe tăng vào càn quét là "Trong hai việc xấu đành phải chọn việc ít xấu hơn. Thà xấu mặt còn hơn mất nước". Trong tình trạng hỗn loạn như vậy thì sao có thể dùng biện pháp thương thuyết được, nếu cứ kéo dài thêm vài ngày nữa thì chắc chắn chính phủ sẽ mất quyền kiểm soát. Hơn nữa việc sinh viên dựng lên tượng thần Tự do chứng tỏ trong việc này đã có bàn tay của Mỹ nhúng vào kích động rồi. Chịu dư luận thế giới chỉ trích để giữ được sự ổn định của đất nước đúng là một quyết định dũng cảm, không có quyết định như vậy thì Trung quốc khó mà có được sự vững mạnh như hiện nay.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Ngoại trừ khi bạn có tài liệu khác để chứng minh có bàn tay Mỹ nhúng vào, thì nó đi một nhẽ. Ðằng này những tài liệu đưa lên đây chứng tỏ là các sinh viên và công nhân TAM đứng lên để chống tham nhũng bất công vì họ yêu nước chứ không do 1 thế lực ngoại bang nào thúc đẩy. Xin đừng nói năng chụp mũ vậy làm tủi vong hồn các liệt sĩ dân chủ TAM!
Một nhà nước nhân dân sinh ra phải biết lắng nghe quyền lợi và làm theo ý dân. Khi nhà nước đó quay súng bắn lại những người mình phục vụ thì thứ nhất là nhà nước đó đã mất chính nghĩa, và thứ nhì, nhà nước đó đã khủng hoảng ý chí lãnh đạo quần chúng một cách trầm trọng. Các chế độ độc tài quân phiệt đã từng bắn vào nhân dân của họ trong quá khứ và đều đã phải trả giá đắt cho tội lỗi đó: Sa hoàng vào 1905, Nam hàn tại Quang Du vào thập niên 70 (không nhớ năm), chính quyền Sài gòn với Quách Thị Trang, Trần Văn Ơn vào thập niên 60, ....vv
Trị dân nên lấy chữ nhân làm đầu. Trị dân bằng bạo lực thì các quan khựa cũng
sẽ có ngày đi theo gót xe đổ của Tần Thủy Hoàng, Mao Trạch Ðông mà thôi.
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời:
12/06/2003 17:40
Nội dung:
Thế các bạn có biết CS TQ bị bọn SV quá khích này chần như thế nào không??? Y
như đánh hội đồng, bị xé quần áo, cướp gậy, chần cho mềm nhũn.
Quân đội TQ
được đưa vào từ 3 ngày trước khi quyết định dẹp, các quân nhân tay không làm
hàng rào sống để bảo vệ xe chở vũ khí vào vị trí, bị gạch đá gậy gộc chần cho
hàng trăm chú phải đi viện. Có vài xe tăng tiến vào vị trí trước bị bao vây,
không có lệnh rút, thế là lính tăng nhịn đói trong xe hơn 1 ngày đến khi có lệnh
vì chui ra là teo.
Khi bắt đầu giải tán quân đội nổ súng thị uy và mở 2 cửa
cho dòng SV tràn ra (chắc cho quân phía ngòai làm việc), số lớn nghe tiếng súng
chạy chen lấn, bị các nhóm quân đội hướng đường rút dùng báng súng hướng dẫn nên
đạp lên nhau đi kha khá chú. Nhóm ngoan cố nhất cỡ trên dưới 1000 chú tập trung
ở chân cột cờ lớn, đánh trả quân đội bằng đủ thứ và có chú đã cướp được vũ khí.
Loa gọi giải tán khỏang 2 tiếng không biến chuyển gì. Đọan cuối là xe tăng chiếm
lại cột cờ, bất cần biết các chú đang làm gì. Vài chai xăng ném ra cản đường xe
tăng làm đọan kết cục chẳng cần đoán nữa.
Thông tin này tôi biết bằng nguồn
riêng, không thể dẫn chứng. Tin hay không tùy các bác!
Tác giả: vo quoc tuan
Ngày trả lời:
12/06/2003 19:23
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 16:47 ngày 12/06/2003:
Trích từ bài của ttkienbk viết lúc 14:19 ngày 12/06/2003:
Đúng là nếu nhìn trên phương diện nhân đạo thì có tàn ác thật. Nhưng trong hoàn cảnh như vậy nếu không dung vũ lực thì không thể giải quyết được. Câu nói của Đăng Tiểu Bình khi ra quyết định đưa xe tăng vào càn quét là "Trong hai việc xấu đành phải chọn việc ít xấu hơn. Thà xấu mặt còn hơn mất nước". Trong tình trạng hỗn loạn như vậy thì sao có thể dùng biện pháp thương thuyết được, nếu cứ kéo dài thêm vài ngày nữa thì chắc chắn chính phủ sẽ mất quyền kiểm soát. Hơn nữa việc sinh viên dựng lên tượng thần Tự do chứng tỏ trong việc này đã có bàn tay của Mỹ nhúng vào kích động rồi. Chịu dư luận thế giới chỉ trích để giữ được sự ổn định của đất nước đúng là một quyết định dũng cảm, không có quyết định như vậy thì Trung quốc khó mà có được sự vững mạnh như hiện nay.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Ngoại trừ khi bạn có tài liệu khác để chứng minh có bàn tay Mỹ nhúng vào, thì nó đi một nhẽ. Ðằng này những tài liệu đưa lên đây chứng tỏ là các sinh viên và công nhân TAM đứng lên để chống tham nhũng bất công vì họ yêu nước chứ không do 1 thế lực ngoại bang nào thúc đẩy. Xin đừng nói năng chụp mũ vậy làm tủi vong hồn các liệt sĩ dân chủ TAM!
Những người tham gia TAM đứng lến vì chống bất công xã hội vì yêu nước. Đúng. Còn có bàn tay của Mỹ nhúng vào không, em nghĩ chỉ là không thấy bằng chứng thôi. chẳng phải ngẫu nhiên mà trong thời gian này, ĐSQ Mỹ ở Bắckinh hoạt động căng thẳng chẳng kém gì ngoài đường phố ( Do một báo của Pháp viết). Quả thật, Mỹ không nhúng vào mới là chuyện lạ. Họ chẳng ngây ngô và tốt bụng đến vậy với chính quyền TQ.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời:
12/06/2003 20:01
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 17:40 ngày 12/06/2003:
Thế các bạn có biết CS TQ bị bọn SV quá khích này chần như thế nào không??? Y như đánh hội đồng, bị xé quần áo, cướp gậy, chần cho mềm nhũn.
Quân đội TQ được đưa vào từ 3 ngày trước khi quyết định dẹp, các quân nhân tay không làm hàng rào sống để bảo vệ xe chở vũ khí vào vị trí, bị gạch đá gậy gộc chần cho hàng trăm chú phải đi viện. Có vài xe tăng tiến vào vị trí trước bị bao vây, không có lệnh rút, thế là lính tăng nhịn đói trong xe hơn 1 ngày đến khi có lệnh vì chui ra là teo.
Khi bắt đầu giải tán quân đội nổ súng thị uy và mở 2 cửa cho dòng SV tràn ra (chắc cho quân phía ngòai làm việc), số lớn nghe tiếng súng chạy chen lấn, bị các nhóm quân đội hướng đường rút dùng báng súng hướng dẫn nên đạp lên nhau đi kha khá chú. Nhóm ngoan cố nhất cỡ trên dưới 1000 chú tập trung ở chân cột cờ lớn, đánh trả quân đội bằng đủ thứ và có chú đã cướp được vũ khí. Loa gọi giải tán khỏang 2 tiếng không biến chuyển gì. Đọan cuối là xe tăng chiếm lại cột cờ, bất cần biết các chú đang làm gì. Vài chai xăng ném ra cản đường xe tăng làm đọan kết cục chẳng cần đoán nữa.
Thông tin này tôi biết bằng nguồn riêng, không thể dẫn chứng. Tin hay không tùy các bác!
Ðây chỉ là giọng điệu phân trần quen thuộc và xuyên tạc của nhà đương cục Tàu đưa ra sau cuộc thảm sát mà thôi.
Thứ nhất khi bạn đã dùng đến quân đội để trấn áp quần chúng, khả năng dùng súng để giết người đã được cân nhắc. Quân đội được huấn luyện để bắn kẻ thù chứ có bao giờ nghe tới quân đội được huấn luyện để chống biểu tình chưa? Nhìn gương biểu tình ở I Rắc, lôi thôi là các chú TQLC Mỹ pằng luôn chứ có thèm ngọt nhạt gì đâu.
Thứ nhì, bị nhịn đói một ngày không phải là lý do chính đáng để dùng xe tăng và thiết giáp để cán chết dân thường. Lệnh giết dân phải được đưa ra từ cấp cao nhất chứ bố bảo lính tráng thường cũng không dám cán ẩu, giết ẩu như vậy. Các ông hoàng khựa thì lúc nào cũng coi mạng con dân như cỏ rác.
Thứ ba, ý đồ khát máu "sát nhất nhân, vạn nhân cụ" đã thành hình rõ rệt trong đầu các ông nhớn khựa từ trước rồi. Nếu quả như bạn nói thì thành phần bạo động không nhiều, trên dưới 1,000. CS vũ trang thủ đô lớn như Bắc Kinh chả lẽ không dẹp được một đám "quá khích" chỉ có gạch đá và với số lượng nhỏ như thế là làm sao? Cảnh sát Nam Hàn đã từng chống lại những cuộc bạo động gấp mấy lần thế mà họ có cần dùng tăng để cán người không? Có bao giờ ta nghe nói lính Israel dùng tăng và súng máy nã vào người biểu tình Palestine chưa, mà 2 đám đó còn chẳng phải là đồng bào máu mủ gì. Gán cho người ta từ "quá khích" để lấp liếm cho tội sát nhân không phải là hành động của một chính quyền văn minh
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời:
12/06/2003 20:26
Nội dung:
Trích từ bài của vo quoc tuan viết lúc 19:23 ngày 12/06/2003:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 16:47 ngày 12/06/2003-]
Trích từ bài của ttkienbk viết lúc 14:19 ngày 12/06/2003-]
Những người tham gia TAM đứng lến vì chống bất công xã hội vì yêu nước. Đúng. Còn có bàn tay của Mỹ nhúng vào không, em nghĩ chỉ là không thấy bằng chứng thôi. chẳng phải ngẫu nhiên mà trong thời gian này, ĐSQ Mỹ ở Bắckinh hoạt động căng thẳng chẳng kém gì ngoài đường phố ( Do một báo của Pháp viết). Quả thật, Mỹ không nhúng vào mới là chuyện lạ. Họ chẳng ngây ngô và tốt bụng đến vậy với chính quyền TQ.
"ÐSQ Mỹ cũng căng thẳng chẳng kém gì ngoài đường phố", chắc trong đầu của bạn đang nghĩ cảnh các ông Mỹ đang bận rộn kẻ khẩu hiệu biểu tình và làm bom xăng cho các sinh viên Tàu đó chắc. Giọng điệu chụp mũ như vậy nghe quá quen thuộc rồi. Có cả triệu lý do để 1 tòa đại sứ ngoại quốc căng thẳng lúc đó mà lý do đầu tiên là nghe tiếng súng máy nổ giữa trung tâm thủ đô nước chủ nhà và tiếng thiết giáp chạy ầm ầm ngoài đường. Mà không chỉ tòa đại sứ Mỹ mới căng thẳng vào lúc đó thôi đâu. Bao nhiêu tòa đại sứ khác cũng teo nữa là.
Khi đưa ra luận điệu là một tòa đại sứ ngoại quốc đã khuynh đảo dụ dỗ hàng trăm ngàn sinh viên và công nhân không chỉ tại Bắc Kinh mà còn tại Thượng Hải và các thành thị khác đứng dậy biểu tình, người phát ngôn luận điệu như vậy đã quá coi thường trí tuệ và con tim của quần chúng. Phong trào SV Nam Việt nam không bị giật dây bởi bất cứ tòa đại sứ XHCN nào. Phong trào SV biểu tình Nam Hàn không bị giật dây bởi đại
sứ Tàu hay Bắc Hàn. Phong trào phản chiến I rắc cũng không bị giật dây bởi các tòa đại sứ I Rắc.Mối quan hệ giữa một chính quyền và nhân dân là mối quan hệ của một hợp đồng xã hội, không phải là mối quan hệ cha con. Khi quần chúng thấy đối tác không giữ đúng lời cam kết bảo vệ sự công bằng trong việc phân phối phương tiện sản xuất và phúc lợi xã hội cho họ, họ sẽ đứng lên để đối thoại trực diện cùng chính quyền. Chính quyền chỉ là kẻ cung cấp những dịch vụ xã hội cho dân chúng và phải cố gắng để hoàn thành những cam kết xã hội với khách hàng của mình. Chính quyền Tàu không phải là cha mẹ của dân, nên không thể nào gán cho "con" tội "quá khích" để rồi dần cho con một trận nhừ tử toi làm nũng.
Tác giả: Hoa thuong Thich du Thu
Ngày trả lời: 12/06/2003 21:10
Nội dung:
Chủ đề sắp xa vào nhạy cảm, mong các bạn ý thức điều này tránh xa vào tình thế phải tạm kết thúc topic.
Tác giả: luuthuy
Ngày trả lời: 12/06/2003 21:52
Nội dung:Tôi cũng chưa tham gia vào topic này, tuy nhiên thấy có nhiều bài rất hay.
Nhưng như bác Admin Hoà thượng thích đủ thứ đã nói, mong các bạn tránh đừng thảo luận những vấn đề liên quan đến VN.
Mong các bạn cũng bình tĩnh và nhẹ nhàng hơn trong thảo luận. Một số bài cuối có vẻ các bạn hơi mất bình tĩnh.
Thân ái.Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm
Tác giả: moonstruck
Ngày trả lời: 13/06/2003 01:23
Nội dung:Thảo nào, ngày trước tôi đọc cuốn Mưu lược Đặng Tiểu Bình, tôi cứ thắc mắc mãi về một khoảng trống trong cuốn sách đó, đó là mối quan hệ giữa Đặng và Hồ Diệu Bang sau khi Đặng trở lại nắm quyền.
Ai cho tôi một (1) sao....
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/06/2003 02:18
Nội dung:
Trích từ bài của luuthuy viết lúc 21:52 ngày 12/06/2003:
Tôi cũng chưa tham gia vào topic này, tuy nhiên thấy có nhiều bài rất hay.
Nhưng như bác Admin Hoà thượng thích đủ thứ đã nói, mong các bạn tránh đừng thảo luận những vấn đề liên quan đến VN.
Mong các bạn cũng bình tĩnh và nhẹ nhàng hơn trong thảo luận. Một số bài cuối có vẻ các bạn hơi mất bình tĩnh.
Thân ái.Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm
Cám ơn cậu nhắc nhở tớ. Quả có hơi nóng lúc cuối thật. Chỉ nghĩ mạng ngư»i lớn như cái đình, không thể chốc lại bị mang ra bắn giết đại trà để rồi bị nghị luận thờ ơ mất cảm tính như thế. Người Tàu họ cũng chỉ nghèo như dân mình thôi; công mang nặng đẻ đau nuôi cho ăn học đến từng ấy để rồi bị trắng tay thì xót lắm. Ðọc lại bài của mình, tớ không thấy mình nói 1 chữ nào dính chuyện của ta cả mà lời lẽ ý tứ thì vẫn đúng nội qui về nhạy cảm của diễn đàn: không đụng lãnh đạo, không đụng chuyện VN đời nay, không đụng quan hệ Hoa Việt. Các cậu chỉ được cái thần hồn nát thần tính.
Tác giả: linhtinhbeng
Ngày trả lời: 13/06/2003 09:44
Nội dung:Không phải "thần hồn nát thần tính" đâu bác ạ, có điều bác muốn giữ cái tóp này thì văn phong cần phải tế nhị. Ai chẳng hiểu là chúng ta mượn xưa nói nay, chuyện người nói ta..., bác có muốn an ninh văn hoá làm khổ các MOD và chúng ta thì bị cắt bài, khoá tóp ?
Tác giả: green_field
Ngày trả lời: 13/06/2003 10:12
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 20:01 ngày 12/06/2003:
Có bao giờ ta nghe nói lính Israel dùng tăng và súng máy nã vào người biểu tình Palestine chưa, mà 2 đám đó còn chẳng phải là đồng bào máu mủ gì.
Bùn cười quá, chú này chắc chả xem ti-vi bao giờ
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 13/06/2003 10:31
Nội dung:Có gì đâu, TQ cả tỉ người, muốn trị an thẳng tay thì thịt vài nghìn chú.
Còn Mỹ ít hơn, vài trăm triệu, muốn trị an thẳng tay thì thỉnh thỏang gom vài chục chú vào 1 chỗ đốt chơi (FBI làm hẳn hoi nhé)
Tính sẹo các nước thì bao giờ cho hết hả các bác. Lăn tăn làm gì. Đất có lề quê có thói. Luật TQ nó khác luật Mỹ. Ông nào ở TQ thì phải theo luật TQ, chứ cứ theo luật Mỹ mà lại sống ở TQ thì còn trách ai nữa nhỉ. Muốn đấu tranh học mấy ông Iraq lưu vong ấy - tọa sơn quan hổ đấu, tọa hưởng kỳ thành, quá đỉnh.Còn bác nào bảo là chết tới vài chục vạn thì ghê quá, một đêm làm sao mà xúc được chừng ấy xác khỏi TAM hả các bác. Các bác cứ tính số học, cộng vào đã thấy phi lý rồi. Kể cả dùng máy xúc máy ủi cũng không chuyển hết được trong đêm đâu.
Em nghĩ con số thiệt mạng quãng vài ngàn là cùng. Vài ngàn xác người mà rải ra trông khủng khiếp lắm các bác ạ.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/06/2003 10:45
Nội dung:
Trích từ bài của linhtinhbeng viết lúc 09:44 ngày 13/06/2003:
Không phải "thần hồn nát thần tính" đâu bác ạ, có điều bác muốn giữ cái tóp này thì văn phong cần phải tế nhị. Ai chẳng hiểu là chúng ta mượn xưa nói nay, chuyện người nói ta..., bác có muốn an ninh văn hoá làm khổ các MOD và chúng ta thì bị cắt bài, khoá tóp ?
Cám ơn lời gợi ý của bác ltb. Có kiêng, có lành phải không bác?
Tác giả: Metalism
Ngày trả lời: 13/06/2003 14:29
Nội dung:Về sự kiện Thiên An Môn, nếu có thể các bác tìm cuốn này:
"The Tiananmen Papers" của Liang Zhang để xem các lãnh đạo TQ nói thế nào. Từ đó sẽ thêm TQ sẽ hành động như thế nào ở quốc tế. Nói gì thì nói, dân thường ở đâu cũng sợ chính phủ cả, việc dùng xe tăng càn người là vô nhân đạo.Tại sao các bác vì cái chuyện ở cách xa ngàn cây số, cách đây hơn 10 năm mà không hề liên quan gì đến mình mà các bác lại có thể bốp chát nhau vậy. Các bác vào ttvnol bàn luận hay thể hiện cái tôi của mình? Có đáng vì những chuyện không liên quan đến mình mà cay cú, hậm hực nhau.
Được Metalism sửa chữa / chuyển vào 14:39 ngày 13/06/2003
Tác giả: Krusty-the-clown
Ngày trả lời: 13/06/2003 15:15
Nội dung:Chả thấy bác nào giúp em cả.....Có bác nào biết ở Hà Nội bán sách về sự kiện này không để em mua về em đọc cái nhỉ? Mong được sự giúp đỡ của các bác.....Cám ơn nhiều
EVIL CLOWN
Tác giả: Metalism
Ngày trả lời: 13/06/2003 15:29
Nội dung:Ơ, bác ghi cái chữ USA to đùng thế mà lại nói ở Hà Nội. Ở Việt Nam nếu có thể bác vào thư viện quốc gia, hình như có. Tôi không dám chắc, bạn tôi nói thế.
Trích từ bài của Krusty-the-clown viết lúc 15:15 ngày 13/06/2003:
Chả thấy bác nào giúp em cả.....Có bác nào biết ở Hà Nội bán sách về sự kiện này không để em mua về em đọc cái nhỉ? Mong được sự giúp đỡ của các bác.....Cám ơn nhiềuEVIL CLOWN
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/06/2003 22:39
Nội dung:Một vài diễn biến quan trọng dẫn tới vụ Thiên An Môn 1989 (Tư liệu):
Năm 1919
Bắt đầu hôm mồng 4 tháng 5, sinh viên đại học xuống
đường biểu tình phản đối các điều khoản của Hiệp
Ước Versailles chuyển các tô giới của Ðức cho Nhật thay
vì trả lại cho chính phủ Trung quốc sau đệ nhất thế
chiến. Những cuộc biểu tình này đã khởi đầu cho một
giai đoạn mới về ý thức quốc gia tại Trung quốc, và
từ ngữ Phong Trào Ngũ Tứ cũng trở thành biểu tượng
cho tinh thần ái quốc của thanh niên Trung quốc. Trong lịch
sử Trung quốc cận đại, từ ngữ Giai Ðoạn Ngũ Tứ có
nghĩa là thời đại với những cuộc tranh luận gắt gao
về vai trò của văn hoá truyền thống Trung quốc, khoa học
hiện đại và dân chủ theo kiểu Tây phương.Năm 1949
Mao Trạch Ðông tuyên bố thành lập nước Cộng Hoà Nhân
Dân Trung Hoa tại quảng trường Thiên An Môn.Năm 1966 đến 1976
Cách Mạng Văn Hoá kéo dài suốt một thập niên. Sau khi Mao
chết, giai đoạn này được gọi là mười năm xáo trộn.
Giai đoạn này chứng kiến những vụ tranh giành quyền lực
trong giới lãnh đạo Trung quốc, sự ra đời của Hồng Vệ
Binh và những thành phần phản cách mạng trong quần chúng
Trung quốc cùng với những vụ thanh trừng chính trị ở
khắp mọi khu vực trong xã hội Trung quốc. Ðặng Tiểu
Bình và nhiều nhân vật cao cấp khác mất quyền.Năm 1976
Thủ tướng Chu Ân Lai qua đời ngày mồng 8 tháng Giêng.
Tháng Tư hàng ngàn người tụ tập ở quảng trường Thiên
An Môn để tưởng niệm họ Chu và chỉ trích các tay chân
của Mao Trạch Ðông. Ðụng độ giữa những người để
tang Chu Ân Lai và công an trở thành vụ mệnh danh là Biến
Cố Thiên An Môn mà nhà cầm quyền mô tả là một vụ phản
cách mạng.Mao Trạch Ðông chết ngày mồng 9 tháng 9. Ngày mồng 6
tháng 10, 4 nhân vật thân cận nhất của Mao còn được
biết đến với tên chung là Tứ Nhân Bang, trong đó có cả
Giang Thanh, vợ Mao bị bắt. Ðặng Tiểu Bình trở lại nắm
quyền và vụ Biến Cố Thiên An Môn được bạch hóạÐặng Tiểu Bình phát động các chương trình cải cách
kinh tế và loan báo Tứ Hiện Ðại trong các lãnh vực kỹ
nghệ, nông nghiệp, khoa học và quân sư Một đoạn của
bức tường gần 1 khu thương mại ở Bắc kinh trở thành
bức tường dân chủ với các bích báo chỉ trích hệ
thống chính trị của nhà nước.Năm 1979
Hoa kỳ và Trung quốc chính thức thiết lập quan hệ ngoại
giaọPhó thủ tướng Ðặng Tiểu Bình, giới chức cao cấp
đầu tiên của Trung Hoa Cộng sản đi thăm Hoa kỳ ngày 28
tháng Giêng.Chính phủ dẹp bức tường dân chủ và bắt giữ 1 số nhân
vật tranh đấu trong đó có Ngụy Kinh Sinh. Nguỵ Kinh Sinh bị
15 năm tụNăm 1981
Hồ Diệu Bang được cử làm tổng bí thư đảng.
Năm 1986
Cuối thu, một số sinh viên tại một vài thành phố biểu
tình đòi cải tổ chính triNăm 1987
Tháng Giêng, Hồ Diệu Bang bị tố cáo là quá nhẹ tay với
sinh viên và bị buộc phải từ chức. Triệu Tử Dương
được đưa lên thay Hồ Diệu Bang và Lý Bằng lên làm
thủ tướng.Năm 1988
Trung Ương đảng ủng hộ chính sách của Lý Bằng nhắm
giảm bớt tốc độ phát triển kinh tế, đi ngược lại
chủ trương của Triệu Tử Dương.Năm 1989
15 tháng 4
Cựu tổng bí thư đảng Hồ Diệu Bang bị cách chức năm
1987, qua đời sau một trận đau tim. Một số người bắt
đầu kéo đến tụ họp tại quảng trường Thiên An Môn để
tưởng niệm họ Hồ và lên tiếng bầy tỏ một số bất
mãn.22 tháng 4
Lễ tưởng niệm chính thức Hồ Diệu Bang được tổ
chức tại Ðại Sảnh Nhân Dân trong khu Trung Nam Hảị Ba sinh
viên đòi gặp thủ tướng Lý Bằng, mang theo một thỉnh
nguyện thư và quì trên bậc thềm của Ðại Sảnh Nhân Dân
trước khoảng 100 ngàn sinh viên tụ tập tại quảng trường
từ đêm hôm trước. Lý Bằng không trả lời và các sinh
viên cũng không chịu để cho các giới chức cấp thấp
chuyển bức thỉnh nguyện thư lạị Phẫn nộ trước cách
đối xử của Lý Bằng, các sinh viên quyết định bỏ học.26 tháng 4
Tờ báo của đảng Cộng sản Trung quốc, tờ Nhân Dân Nhật
Báo đăng một bài xã luận tố cáo một nhóm nhỏ âm mưu
khuấy động sinh viên để tạo xáo trộn nhắm lật đổ
đảng và hệ thống xã hội chủ nghĩạ27 tháng 4
Bỏ ngoài tai những cảnh cáo của chính phủ là sẽ thẳng tay
dẹp mọi hoạt động gây rối, các sinh viên từ hơn 40 đại
học kéo tới Thiên An Môn để phản đối bài xã luận
trên tờ Nhân Dân.4 tháng 5
Tổng Bí Thư Ðảng Triệu Tử Dương trong khi họp với các
nhà ngân hàng ngoại quốc, đã đọc 1 diễn văn với nội
dung đi ngược lại hẳn bài xã luận đăng ngày 26 tháng 4
trên tờ Nhân Dân.13 tháng 5
Khoảng vài trăm sinh viên khởi sự tuyệt thực tại Thiên
An Môn trong buổi xế trưạ14 tháng 5
Tuyệt thực kéo sang ngày thứ nhị Buổi chiều, các đại
diện sinh viên được trao trách nhiệm đối thoại với
chính phủ bắt đầu nói chuyện với nhà nước. Cuộc thao
luận tan vỡ vì chính phủ không giữ lời hứa là sẽ
truyền thanh cuộc họp. Buổi tối, 12 nhà văn và học giả
nổi tiếng nhất Trung quốc tới Thiên An Môn, lên tiếng
khẩn thiết kêu gọi chính phủ công nhận phong trào sinh
viên là một phong trào ái quốc và dân chủ đồng thời
yêu cầu các sinh viên ngưng tuyệt thực. Các nỗ lực này
đã không thành công.15 tháng 5
Tuyệt thực bước sang ngày thứ bạ Tổng thống Liên Xô
Mikhail Gorbachev tới Bắc kinh để họp thượng đỉnh lần
đầu với giới lãnh đạo Trung quốc kể từ năm 1959.
Chính phủ huỷ chương trình đón ông Gorbachev tại Thiên An
Môn.18 tháng 5
Tuyệt thực ngày thứ sáụ Lý Bằng gọi 1 số lãnh tụ sinh
viên đến dự một cuộc thảo luận truyền hình tại Ðại
Sảnh Nhân Dân. Cuộc thảo luận không đạt được kết quả
gị Chính phủ sửa soạn thiết quân luật.19 tháng 5
Tuyệt thực kéo sang ngày thứ bẩỵ Kế hoạch thiết quân
luật của chính phủ bị lộ ra ngoai cho các lãnh tụ sinh
viên. Sinh viên quyết định ngưng tuyệt thực và loan báo
kế hoạch ngồi lỳ để phản đốịNghiệp Ðoàn Công Nhân Ðộc Lập được thành lập tại
Thiên An Môn.Trong diễn văn đọc buổi chiều, thủ tướng Lý Bằng kêu
gọi các biện pháp cứng rắn và quyết liệt để nhanh
chóng dẹp các xáo trộn.20 tháng 5
Chính phủ tuyên bố tình trạng quân luật tại Bắc kinh
nhưng việc chuyển quân tới Bắc kinh bị chặn bởi một
số đông đảo sinh viên và dân chúng.23 tháng 5
Binh sĩ rút ra ngoại ô Bắc kinh.
Liên Minh Bảo Vệ Hiến Pháp được thành lập để điều
hợp các hoạt động của các nhóm cùng sinh hoạt trong phong
tràọ24 tháng 5
Tổng Hành Dinh Bảo Vệ Thiên An Môn được thiết lập.
Nữ sinh viên Sài Linh được cử làm tham mưu trưởng.27 tháng 5
Liên Minh Bảo Vệ Hiến Pháp, trong 1 cuộc biểu quyết đã
nhất trí khuyến cáo sinh viên chấm dứt chiếm đóng
Thiên An Môn vào ngày 30 tháng 5. Nghị quyết được loan
báo tại cuộc họp báo ở ngay quảng trường.28 tháng 5
Tổng Hành Dinh Bảo Vệ Thiên An Môn bác bỏ nghị quyết
ngày 27 tháng 5 và không chịu giải tán rút khỏi quảng
trường.30 tháng 5
Khánh thành tượng nữ thần Dân Chủ cao 10 mét dựng tại
Thiên An Môn.5 giờ chiều 4 sinh viên bắt đầu tuyệt thực.
3 tháng 6
Binh sĩ được lệnh chiếm lại Thiên An Môn bằng bất cứ
giá nàọ Khoảng 10 giờ đêm, binh sĩ nổ súng vào những
người tìm cách chặn đoàn quân xa và bắn cả những
người hô khẩu hiệu đả đảo quân độị Xe tăng và
thiết vận xa tiến vào trung tâm thủ độ Nhiều người
ngoài đường phố bị giết, kể cả những người đi
đường.4 tháng 6
Khoảng 1 giờ sáng, binh sĩ vây quảng trường Thiên An Môn
chờ lệnh.4 giờ sáng, 4 sinh viên tuyệt thực hôm 2 tháng 6 thương
thuyết với quân đội để cho sinh viên rời quảng
trường.5 giờ sáng, khoảng vài ngàn sinh viên, giáo sư và những
người ủng hộ bị binh sĩ dí súng bắt rời quảng
trường.9 tháng 6
Ðặng Tiểu Bình lên truyền hình nói chuyện với các sĩ
quan chỉ huy các đơn vị phụ trách thiết quân luật.Diễn biến sau đó như các bạn đã biết, tôi không nêu lên nữa (Câu này của tớ, không phải tư liệu)
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 02:42
Nội dung:
Trích từ bài của green_field viết lúc 10:12 ngày 13/06/2003:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 20:01 ngày 12/06/2003:
Có bao giờ ta nghe nói lính Israel dùng tăng và súng máy nã vào người biểu tình Palestine chưa, mà 2 đám đó còn chẳng phải là đồng bào máu mủ gì.
Bùn cười quá, chú này chắc chả xem ti-vi bao giờ
Bùn cười ghê, cậu xem ti-vi đài nào thế?
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 02:50
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 10:31 ngày 13/06/2003:
Có gì đâu, TQ cả tỉ người, muốn trị an thẳng tay thì thịt vài nghìn chú.
Còn Mỹ ít hơn, vài trăm triệu, muốn trị an thẳng tay thì thỉnh thỏang gom vài chục chú vào 1 chỗ đốt chơi (FBI làm hẳn hoi nhé)
Tính sẹo các nước thì bao giờ cho hết hả các bác. Lăn tăn làm gì. Đất có lề quê có thói. Luật TQ nó khác luật Mỹ. Ông nào ở TQ thì phải theo luật TQ, chứ cứ theo luật Mỹ mà lại sống ở TQ thì còn trách ai nữa nhỉ. Muốn đấu tranh học mấy ông Iraq lưu vong ấy - tọa sơn quan hổ đấu, tọa hưởng kỳ thành, quá đỉnh.Còn bác nào bảo là chết tới vài chục vạn thì ghê quá, một đêm làm sao mà xúc được chừng ấy xác khỏi TAM hả các bác. Các bác cứ tính số học, cộng vào đã thấy phi lý rồi. Kể cả dùng máy xúc máy ủi cũng không chuyển hết được trong đêm đâu.
Em nghĩ con số thiệt mạng quãng vài ngàn là cùng. Vài ngàn xác người mà rải ra trông khủng khiếp lắm các bác ạ.
Ðọc lại vụ Waco, TX đi bác. Theo tôi nghĩ thì chuyện xảy ra hơi khác như bác nói. Còn một vụ nữa cũng về mấy ông đạo tự sát cùng con chiên của mình ở Phi Châu năm 1979. Người ta cũng đồn là CIA làm (?) Có gì bác mở một top mới về vụ này cho mọi người tìm hiểu chơi. Không có lại tam sao thất bản.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 03:22
Nội dung:
![]()
Tăng trên quảng trường TAM sau khi cuộc trị an thành công
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 03:29
Nội dung:
![]()
Xe bọc thép Giải Phóng Quân Trung Hoa và xác sinh viên (góc trái) trên quảng trường TAM vào buổi tối định mệnh
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 03:31 ngày 14/06/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 03:40
Nội dung:
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 03:59
Nội dung:
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 04:15
Nội dung:
![]()
Sinh viên Tàu trốn học mệt hơn bên mình!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 04:29
Nội dung:
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 05:53
Nội dung:
![]()
Trực thăng quân sự thị sát vùng trời trên quảng trường TAM, nhìn từ đoàn biểu tình lên
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 06:13
Nội dung:
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 06:30
Nội dung:
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 06:39 ngày 14/06/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 07:04
Nội dung:
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 08:15
Nội dung:[
![]()
Một đơn vị quân đội tăng viện cho thủ đô Bắc Kinh bị chặn bởi sinh viên tại một khu vực ngoại thành
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 17:05
Nội dung:
![]()
Lãnh tụ sinh viên TAM số 1 Vương Ðán, khoa Sử, ÐH Bắc Kinh, 21 tuổi (vào 1989). Bị kết án tù 4 năm vào năm 1991, và án 11 năm vào năm 1996. Trục xuất sang Mỹ 1998 và hiện đang theo đuổi chương trình tiến sĩ Sử học tại ÐH Harvard.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 17:12
Nội dung:
![]()
Cuộc tuần hành của 100,000 sinh viên Trung Hoa trên đường phố Bắc Kinh (mùng 2 tháng 6 năm 1989)
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:25
Nội dung:4 bạn sinh viên lãnh đạo phong trào:
![]()
![]()
![]()
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.Được silverwings sửa chữa / chuyển vào 18:25 ngày 14/06/2003
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:27
Nội dung:Người yêu của bạn gái này bị giết chết
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:30
Nội dung:Bức tượng cao 10m mà bạn gì đã nhắc đến ở trên
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:31
Nội dung:Một xe thiết giáp của PLA bị sinh viên đốt. ( hình như là T54 )
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:33
Nội dung:Còn đây hình như là một chiếc PT76 bị xơi gọn 1 chai xăng
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:35
Nội dung:Quân với dân như cá với nước: Ai mà nghĩ rằng chỉ vài tiếng đồng hồ sau, những người áo xanh lại nghiến xe tăng lên xác những người áo trắng.
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:36
Nội dung:quang cảnh Thiên An Môn sau cuộc biểu tình.
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 14/06/2003 18:38
Nội dung:Một sinh viên cầm chiếc nón sắt cướp được của lính PLA.
![]()
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 19:33
Nội dung:
![]()
Linh Thái (Chai Ling), lãnh tụ sinh viên số 2, ứng viên tiến sĩ Tâm Lý Học, ÐH Bắc Kinh, 23 tuổi (vào lúc đó, 1989). Có dư luận cho cô là lãnh tụ cực đoan nhất đã lãnh đạo cuộc tuyệt thực nhiều ngày trên quảng trường và là người đưa phong trào tới kết cục đổ máu. Cô nổi tiếng với câu nói:"Chúng tôi (ban lãng đạo phong trào sinh viên) hy vọng rằng nhân dân Trung Hoa sẽ bừng tỉnh trước hiện thực một khi có máu đổ". Sau cuộc thám sát, cô trốn tránh nhà chức trách trong 10 tháng trước khi cùng chồng, 1 lãnh tụ sinh viên khác, trốn theo tàu hàng qua ngả Hồng Kông sang Pháp.
Cô ly dị chồng tại Pháp và nay định cư tại Mỹ. Cô đỗ bằng MBA tại ÐH Harvard, Mỹ, và sau này là nhà sáng lập và chủ tịch một công ty phần mềm tại Massachusett.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/06/2003 19:58
Nội dung:Bác Silverwing ơi, xin đừng tương vào mấy câu chú thích "nhạy cảm" quá! Không khéo anh em mình mất toi công đăng hình. Xin cám ơn trước!
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời: 14/06/2003 20:43
Nội dung:cám ơn silver và Mộ Dung Bác đã post ảnh lên. Nhưng có lẽ các bác nên sửa cho nhỏ lại một chút, tải về nặng quá.
Tôi là người rất quan tâm đến sự kiện này. Có cuốn "Huyết án thiên an môn" của thằng bạn gửi bên Đài loan về nhưng viết bằng tiếng Tàu nên chịu o đọc được. Để lúc nào tôi scan thêm vài cái ảnh trong đấy để gửi thêm lên. Nếu bác nào có thể bớt chút thời gian dịch ( vài đoạn về đêm 4/6 là hay nhất) được để post lên thì liên hệ với tôi nhé. Cám ơn các bạnTôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 15/06/2003 01:23
Nội dung:Thực ra nếu ngay từ đầu mà chính phủ Trung Quốc dùng biện pháp bắt ngay những người cầm đầu rồi làm một chiến dịch tuyên truyền rộng với nội dung mô tả những người cầm đầu là phản động (có thể không phải nhưng lúc đó thì không phải cũng phải làm). Nếu có thể thì đưa nội gián vào nắm lấy quyền lãnh đạo phong trào (việc này làm rất dễ nếu đã bắt được những người cầm đầu), tạo ra tâm lý hỗn loạn do phải nhận cùng lúc nhiều chỉ đạo trái ngược. Đồng thời sử dụng các phụ huynh và nhà trường để tạo sức ép về mặt đạo lý. Mặt khác thì cung cấp thức ăn nước uống để đánh tan nhuệ khí của những người biểu tình (vì thường khi đói người ta mới dễ cáu giận), một đại diện chính quyền đứng ra hứa vài câu, những gì không thể chấp nhận được thì bảo là để bàn lại với quốc hội. Nếu làm vậy thì cuộc biểu tình sẽ bị dập ngay.
Nhưng chắc là chính phủ Trung Quốc lúc ấy hơi bất ngờ, về sau thì không kiểm soát được tình hình. Trong tình huống ấy thì mọi biện pháp hòa hoãn đều trở nên quá nguy hiểm vì sau lưng cuộc biểu tình đấy sẽ là những kẻ mong muốn chính quyền bị lật đổ. Trong tình trạng vô chính phủ thì kẻ nào được lợi chắc các bác rõ cả. Một chính phủ dù tốt dù xấu thì họ cũng đều cố gắng duy trì một sự ổn định cho đất nước. Một phong trào sinh viên thì không thể đại diện cho một chính phủ tương lai được. Ai dám bảo một trong 4 lãnh đạo sinh viên kia sẽ lãnh đạo đất nước tốt hơn Đặng Tiểu Bình. Nếu cuộc biểu tình này không bị dập tắt ngay thì hậu quả sẽ khó lường đối với chính phủ cũng như toàn Trung Quốc. Vì một khi chính phủ bị lật đổ nghĩa là quân đội sẽ mất đi sự chỉ huy thống nhất, nghĩa là khả năng đề kháng của đất nước sẽ xuống mức thấp nhất, sự an nguy của cả dân tộc không thể đem tính mạng của mấy nghìn người ra so sánh được.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Được ttkienbk sửa chữa / chuyển vào 01:33 ngày 15/06/2003
Được ttkienbk sửa chữa / chuyển vào 01:35 ngày 15/06/2003
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 15/06/2003 01:30
Nội dung:Mà lạ một nỗi là mấy bác lãnh đạo biểu tình tuy nói là đòi quyền lợi cho nhân dân, ủng hộ Đảng Cộng Sản nhưng khi việc bất thành thì đều tìm cách chuồn sang Mỹ, sang Pháp hết, thế mới lạ chứ. Mà cuộc biểu tình vừa mới nổ ra đã có ngay tượng thần Tự do để trưng lên thế mà nhiều người vẫn còn khăng khăng là Mỹ không dính vào mới hay chứ. Kẻ có tội đối với những sinh viên thiệt mạng ở Thiên An Môn chính là những kẻ đã xúi giục họ, những kẻ dùng sinh mạng bạn bè mình để thỏa cái phiêu lưu chính trị của họ.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/06/2003 03:56
Nội dung:Tôi cũng không thấy là bài của bác ttkienbk có gì phạm húy đến nỗi bị cấm. Các ý kiến phân tích và phương án bác đề xuất cũng rất độc đáo và táo bạo. Nếu tôi đặt mình vào vị trí của bộ Nội vụ Tàu thì chắc cũng không nghĩ được gì khá hơn những cái mà bác đề ra.
Thật ra, vấn đề an ninh là một trong những quan tâm hàng đầu của các lĩnh tụ sinh viên TAM. Trong tất cả các cuộc tuần hành biểu dương lực lượng, sinh viên móc tay vào với nhau tạo ra nhiều lớp hàng rào người vây quanh nhóm lãnh đạo hạt nhân của họ. Ngoài ra, họ còn có các đơn vị trấn phản sẵn sàng chặn lại và xua đi những người hay nhóm lạ mặt muốn nhập chung vào hàng ngũ của họ. Chính vì mức độ an ninh chặt chẽ như vậy, nhiều lần các đại biểu của phong trào công nhân Bắc Kinh đã không thể nào tiếp xúc được với các lãnh tụ sinh viên. Toàn bộ sinh viên chỉ tuân theo mệnh lệnh của một nhóm lãnh đạo duy nhất với các hạt nhân chính từ trường ÐH Bắc Kinh. Nhóm lãnh đạo SV này rất sợ bị lũng đoạn quyền lực đấu tranh nên đã từ chối hợp tác với phong trào công nhân lúc đó.
Phong trào SV cũng nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của đồng bào thủ đô từ lương thực tới tiền bạc. Số tiền ủng hộ đám SV nhận được rất nhiều, gây ra một số vụ lủng củng nội bộ về quyền kiểm soát tài chính.. Nữ lãnh tụ SV số 2 Thái Linh đã có lần bị bắt cóc bởi 1 nhóm SV để họ tra khảo về vấn đề tài chính!
Ði cạnh phong trào sinh viên là phong trào công nhân tranh đấu. Khởi đầu từ một nhóm hạt nhân 20 người từ các ngành công nhân đường sắt, cơ khí, xây dựng , vệ sinh và mậu dịch, họ đã phát triển một thành phần cán bộ nòng cốt 150 người với 20,000 đoàn viên đứng dưới tên gọi của tổ chức Liên Ðoàn Công Nhân Tự Trị (đối lập với Tổng Công Ðoàn Lao Ðộng Trung Hoa). Trong khi các lãnh tụ SV tiến gần hơn với việc đối thoại với các cảm tình viên trong Trung Ương Ðảng TQ và chỉ muốn kiến nghị mơ hồ về những thay đổi trong tư tưởng của giới lãnh đạo chính quyền, các lãnh tụ công nhân lại tỏ ra đối lập với chính quyền; lãnh tụ công nhân Han Dongfan đã từng tuyên bố trong một tâm thư là tại TQ chỉ có 2 giai cấp thống trị và bị trị, và những người công nhân bị trị muốn có 1 tiếng nói chính trị thật sự để bảo vệ quyền lợi cơm áo của mình. Vào giai đoạn cao trào của phong trào TAM, các lãnh tụ công nhân đã đề nghị với SV là họ sẽ kêu gọi một cuộc tổng đình công tại tất cả các xí nghiệp trong vùng, nhưng họ đã bị từ chối. Do tính cảnh giác cao độ, SV độc quyến chiếm quảng trường TAM và không cho công nhân cắm trại chung ở đó. Thành ra lúc nào cũng có 2 nhóm đấu tranh với SV tập trung tại quảng trường TAM và công nhân tại các khu vực phụ cận. Vào những ngày tàn của cuộc đấu tranh, SV vì bị tổn thất lực lượng quá lớn đã phải đồng ý cho công nhân tiến vào quảng trường để bảo vệ cho họ. Ðồng thời các lãnh tụ SV lúc này cũng đề nghị lại với bên công nhân kêu gọi tổng đình công, nhưng mọi chuyện đã quá trễ!
Nói chung, công nhân bị đàn áp dữ dội hơn SV. Số người bị bắt giam và bị bắn nhiều hơn sinh viên, theo lời lãnh tụ công nhân Han Dongfan. Anh về sau bị tù cho đến 1993 khi bị mắc bệnh ho lao và được điều đình qua Mỹ chữa bệnh. Sau đó, anh quay lại Hồng Kông và hiện vẫn đang rất tích cực với phong trào công nhân tại đây.
![]()
Han Dongfan, 26 tuổi (1989), cựu chiến binh Giải Phóng Quân Trung Hoa và là công nhân đường sắt.Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 04:20 ngày 15/06/2003
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 15/06/2003 04:06
Nội dung:Thực ra còn một biện pháp hữu hiệu hơn: sử dụng đạn hơi cay.
Tôi không hiểu sao Trung Quốc chưa dùng đạn hơi cay và vòi rồng đã vội vã dùng xe tăng để giải tán đoàn biểu tình kia nhỉ ? Thay xe tăng bằng xe cứu hoả, thay nòng pháo 100mm bằng vòi lăng.
Trong khi lựu đạn hơi cay và vòi rồng dùng để dẹp đường thì lính đặc nhiệm sẽ xông vào bắt những người lãnh tụ.
( kế đánh rắn giập đầu )Sau đó, hàng rào khiên nhựa sẽ chia cắt quảng trường thành nhiều phần độc lập, sinh viên sẽ thấy khí thế giảm đi nhiều, và lực lượng PLA đông đảo sẽ tràn vào, còng tay từng người một.
( kế chia để trị )Như vậy có phải hoà bình hơn là dùng xe tăng cán người một cách dã man tàn bạo không ?
Mong các bác chỉ giáo.
Người cầm 4-6 đi trong Thảo Luận, diệt trừ những tên camping.
Tác giả: acdc
Ngày trả lời: 15/06/2003 05:23
Nội dung:Oah, hôm trước pót mấy bài bị refuse hết vì cho là nhậy cảm, hôm nay quay lại thấy tấp nập quá.
Thực ra còn một biện pháp hữu hiệu hơn: sử dụng đạn hơi cay.
Tôi không hiểu sao Trung Quốc chưa dùng đạn hơi cay và vòi rồng đã vội vã dùng xe tăng để giải tán đoàn biểu tình kia nhỉ ? Thay xe tăng bằng xe cứu hoả, thay nòng pháo 100mm bằng vòi lăng.Cái này nếu tìm hiểu hoàn cảnh lịch sử và diễn biến vụ TAM bác sẽ hiểu tại sao. Khi vụ TAM đang diễn biến căng thẳng và phức tạp Lý Bằng bị Đặng gọi lên khiển trách vì thái độ không dứt khoát và kiên quyết trong việc xử lý tình hình. Mà Đặng thì là người kế tục đường lối của Mao, theo kiểu trị nước bắt chước Tần Thuỷ Hoàng. Do vậy Lý Bằng mới thẳng tay làm TAM theo kiểu Trung hoa trị.
Các bác cho ý kiến tiếp.
![]()
Tác giả: Chitto
Ngày trả lời: 15/06/2003 05:57
Nội dung:To bạn ttienbk: Không phải là xoá bài của bạn, mà do hệ thống lọc tự động của mạng ngăn chặn những bài có những cụm từ nhạy cảm để tránh bất lợi cho diễn đàn.
Hiện nay số thành viên tự nguyện quản lý và duyệt không đủ để đảm bảo có mặt mọi lúc, nên không duyệt được ngay lập tức, mong bạn thông cảm.Bên cạnh đó cũng mong các bạn lưu ý để không thảo luận quá khích và đi quá xa, gây ảnh hưởng đến diễn đàn. Nếu có sự phản ánh nào từ bậc quản lý trên (Admin), có thể tôi sẽ phải khoá topic hay xoá bớt bài, mong các bạn hiểu.
--------------------------------------------------------------
Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 15/06/2003 07:10
Nội dung:To ttkienbt
Bác nói hay lắm,nói đúng như lời của các bậc vĩ nhân CS chân chính nói,hở ra một tý là sinh mạng vài ngàn người không thể bì với sinh mạng toàn dân tộc,hahaha,lý luận nhảm cực độ,mạng người là mạng người,thế mà được các bác chống Mỹ đem ra làm cái vật để ném vào thùng rác,ngụy biện.
Các bác chửi Mỹ hay lắm,nhưng các bác có bao giờ tự vấn lương tâm các bác là tại sao nơi nào có bất công,có áp bức là người ta lại nghĩ đến việc đào thoát sang Mỹ trước không?Các bác không bao giờ tự đặt mình vào vị trí bị thống trị mà cứ ngồi mơ với mộng,sự thực một điều là nếu TQ còn đi theo cái chế độ lạc hậu như Mao đề ra thì cỏ cũng không có mà ăn chứ đừng nói hùng mạnh.Thử nhìn lại hôm nay,ai có thể nói cho tôi biết là TQ đang đi theo con đường nào không???
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: kieuphong
Ngày trả lời: 15/06/2003 07:34
Nội dung:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 07:10 ngày 15/06/2003:
Các bác chửi Mỹ hay lắm,nhưng các bác có bao giờ tự vấn lương tâm các bác là tại sao nơi nào có bất công,có áp bức là người ta lại nghĩ đến việc đào thoát sang Mỹ trước không?
Khi người dân mâu thuẫn với CQ sở tại, kô còn đất dung thân thì họ sẽ đào thoát sang Mĩ vì:
1. Mĩ chịu mở cửa cho họ vào. Nói văn vẻ là giang rộng cánh tay chào đón những người đấu-tranh vì "tự-do, dân-chủ".
2. Mĩ đủ mạnh để kô bị áp lực phải trao trả họ ra. (có nhiều nước đáp ứng yêu cầu 1 nhưng có thể kô đáp ứng yêu cầu 2)
2 lí do này chắc thỏa mãn bác nguoiradikhongve rồi chứ nhỉ! Cái này là điều kiện cần và đủ đấy mà.
![]()
Trích từ:
Các bác không bao giờ tự đặt mình vào vị trí bị thống trị mà cứ ngồi mơ với mộng,sự thực một điều là nếu TQ còn đi theo cái chế độ lạc hậu như Mao đề ra thì cỏ cũng không có mà ăn chứ đừng nói hùng mạnh.
Đang nói về TAM sao lại có Mao ở đây? Vụ TAM thì Mao ngủm củ tỏi từ lâu rồi mà. Còn Mao thì làm gì có TAM, lí do vì đói quá lấy sức đâu mà biểu với chả tình.
![]()
Trích từ:
Thử nhìn lại hôm nay,ai có thể nói cho tôi biết là TQ đang đi theo con đường nào không???
Bác phải đi hỏi bọn TQ chứ sao lại đi làm khó mọi người? Mà bác đã hỏi tức là đã biết câu trả lời rồi còn gì.
Xuân tàm đáo tử ty phương tận
Lạp chúc thành hôi lệ thủy can
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 15/06/2003 09:32
Nội dung:
Trích từ bài của Chitto viết lúc 05:57 ngày 15/06/2003:
To bạn ttienbk: Không phải là xoá bài của bạn, mà do hệ thống lọc tự động của mạng ngăn chặn những bài có những cụm từ nhạy cảm để tránh bất lợi cho diễn đàn.
Hiện nay số thành viên tự nguyện quản lý và duyệt không đủ để đảm bảo có mặt mọi lúc, nên không duyệt được ngay lập tức, mong bạn thông cảm.Bên cạnh đó cũng mong các bạn lưu ý để không thảo luận quá khích và đi quá xa, gây ảnh hưởng đến diễn đàn. Nếu có sự phản ánh nào từ bậc quản lý trên (Admin), có thể tôi sẽ phải khoá topic hay xoá bớt bài, mong các bạn hiểu.
--------------------------------------------------------------
Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
Cảm ơn bác, em sẽ xóa 2 bài gửi sau. Nhưng bác cho em biết những từ nào bị xếp vào "phạm húy" để em tránh.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời: 15/06/2003 10:06
Nội dung:Mao chủ tịch đã từng tuyên bố" Trí thức chỉ là cục phân" ,Kiều Phong ạ!
Hồi lâu lắm rồi tớ có đọc một bản tài liệu về sự kiện này- lưu hành nội bộ trong ngành ngoại giao nước ta. Tài liệu này đưa thông tin rằng các sinh viên Trung Quốc khi ấy có sử dụng điện đài vệ tinh để liên lạc với Mĩ![]()
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 15/06/2003 10:33
Nội dung:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 07:10 ngày 15/06/2003:
To ttkienbt
Bác nói hay lắm,nói đúng như lời của các bậc vĩ nhân CS chân chính nói,hở ra một tý là sinh mạng vài ngàn người không thể bì với sinh mạng toàn dân tộc,hahaha,lý luận nhảm cực độ,mạng người là mạng người,thế mà được các bác chống Mỹ đem ra làm cái vật để ném vào thùng rác,ngụy biện.
Các bác chửi Mỹ hay lắm,nhưng các bác có bao giờ tự vấn lương tâm các bác là tại sao nơi nào có bất công,có áp bức là người ta lại nghĩ đến việc đào thoát sang Mỹ trước không?Các bác không bao giờ tự đặt mình vào vị trí bị thống trị mà cứ ngồi mơ với mộng,sự thực một điều là nếu TQ còn đi theo cái chế độ lạc hậu như Mao đề ra thì cỏ cũng không có mà ăn chứ đừng nói hùng mạnh.Thử nhìn lại hôm nay,ai có thể nói cho tôi biết là TQ đang đi theo con đường nào không???
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tôi là ttkienbk chứ không phải ttkienbt. Có chữ bk ở phía sau là vì tôi là sinh viên Bách Khoa. Vì là sinh viên nên tôi hiểu được sinh viên thời nào cũng thế rất thích nổi loạn. Mặc dù về cả kiến thức chuyên môn lẫn kiến thức xã hội họ đều chưa có đủ, nhưng họ luôn tự coi và được coi là những nhân tố mới của xã hội vì vậy họ luôn có thái độ phê phán đối với xã hội đang sống. Nói chính xác hơn là sinh viên có lòng nhiệt tình nhưng không đủ lập trường, dễ bị kích động. Chính vì vậy sinh viên chỉ được coi là một bộ phận trong tầng lớp tiểu tư sản chứ họ không phải là một giai cấp. Chính vì vậy họ không thể là đại diện cho đại bộ phận quần chúng. Những cuộc biểu tình của họ chỉ nhằm phục vụ cho những cuộc đấu tranh giữa các giai cấp hoặc các lực lượng chính trị. Tức là các lực lượng chính trị đều cố gắng lôi kéo tầng lớp sinh viên đi theo quan điểm chính trị của mình, còn bản thân tầng lớp sinh viên rất ít khi tự có chính kiến. Họ chỉ trích chính phủ tham nhũng nhưng đại diện cho chính phủ lúc đó là Đặng Tiểu Bình, Lý Bằng, Triệu Tử Dương,Hồ Diệu Bang... họ có thể có sai lầm nào đó nhưng qui cho họ tội tham nhũng thì tôi khó mà chấp nhận được.
Nói cuộc biểu tình này là một âm mưu chính trị là hoàn toàn có cơ sở. Đâu phải ngẫu nhiên mà từ việc viếng tang Hồ Diệu Bang mà ngay lập tức chuyển sang phê phán chính phủ rồi chuyển sang bạo động. Tôi muốn nói, những biến chuyển này đều đã được lập kế hoạch từ trước, nếu chính phủ bị lật đổ, quân đội bị tê liệt, xã hội rối loạn thì chắc chắn Liên Hợp Quốc sẽ nhảy vào như một lực lượng lập lại trật tự và đứng sau lưng Liên Hợp Quốc là ai thì các bác rõ rồi.
Việc sử dụng bạo lực lúc này ngoài mục đích dập tắt ngay cuộc bạo động còn mục đích nữa là cảnh báo các lực lượng chính trị và các quốc gia khác không được can thiệp vào nếu như không muốn bị trả đũa bằng vũ lực. Chính vì vậy tuy đây là một cuộc thảm sát nhưng quyền lực của chính phủ vẫn được giữ vững, xã hội vẫn giữ được ổn định do không xảy ra biến cố dây chuyền (tức là những kẻ còn lại không dám thực hiện thêm bất kỳ hành động chống phá nào).
nguoiradikhongve có theo dõi topic từ đầu không đấy, đây là tôi đang nói về Thiên An Môn năm 1989, tức là Mao chết từ lâu rồi còn Đặng thì bắt đầu nghỉ hưu rồi. Tức là từ trước thời điểm đó và cho đến này con đường của Trung Hoa là "Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông, đường lối Đặng Tiểu Bình".
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 15/06/2003 11:29
Nội dung:Chính vì bạn còn là SV,lại là SV BK,Tui cũng từng là SVBK,hơn ai hết tui hiểu về cái mà bạn muốn nói,nhưng tôi muốn nói về vấn đề sử dụng vũ lực trong việc giải quyết mâu thuẫn chính trị,vì khi anh sử dụng vũ lực,điều đó chứng tỏ là anh bất lực trong giải quyết mâu thuẫn chính trị,mà bạn nên nhớ ,cái gì xuất phát từ đâu thì sẽ lụi tàn về đó.
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: Metalism
Ngày trả lời: 15/06/2003 14:14
Nội dung:Tham gia cùng các bác:
Theo tôi thì chuyện này chẳng việc gì phải mất công tìm hiểu quá nhiều như là, chính phủ Trung Quốc nên làm gì. Bao nhiêu người chết, Mỹ có dính líu hay không.... ?
Tôi đi về hướng khác. Qua việc này nhận xét gì về bản chất của cả chính phủ lẫn sinh viên Trung Quốc.
Trước hết, trong một xã hội dù là tầng lớp, giai cấp nào cũng đều hưởng chung một nền văn hoá, giáo dục như nhau từ nhỏ đến lớn. Do đó, không nên quá tách rồi.
Về những người lãnh đạo sinh viên, theo tôi nếu là người có hiểu biết thì phải biết xã hội mình đang sống chủ yếu là loại người có suy nghĩ như thế nào và chính phủ của mình là người như thế nào. Không phải cứ hô hào chống đối, đòi cải cách. Hơn nữa phải làm cách nào để bảo đảm an toàn cho những người dưới quyền. Ở Trung Quốc khác với ở Mỹ và ở Mỹ khác với chỗ khác. Nếu tài giỏi phải biết cách làm nào sẽ phát huy hiệu quả tốt nhất ở từng nơi, nhất là đối với xã hội mình đang sống cần phải hiểu rõ về nó mọi mặt. Nếu vì bị Mỹ kích động thì đúng là ngu dốt, người có tài phải biết làm chủ mình, để thằng khác nó khích thì nói chuyện gì nữa.
Trước khi tiến hành vụ này, những người cầm quyền có tự hỏi khả năng thành công như mong muốn sẽ là thế nào? Khả năng bị đàn áp sẽ ra sao. Nếu đặt trước tất cả mọi khả năng, tôi tin rằng sẽ hạn chế tối đa thiệt hại.
Những sinh viên tham gia biểu tình, họ có phải tầng lớp bần cùng nhất, nghèo khổ nhất trong xã hội Trung Quốc? Chắc chắn là không. Xã hội còn nhiều người nghèo khổ hơn họ. Vậy thì lý do gì phải liều mạng sống của mình. Nếu mình có tài năng, giỏi giang thì phải biết giữ cái mạng để làm việc lớn, không thể chỉ vì cái chướng mắt và làm việc gì nguy hiểm mạng sống, nói gì chứ mạng sống cũng quý lắm, chết ở Thiên An Môn, chẳng ai biết đến mình là ai cả. Do đó tôi chỉ thấy đây là hành động anh hùng rơm. Một việc nữa, tự bản thân họ có thể điều hành Trung Quốc tốt hơn chính phủ họ, nếu họ ở vào địa vị cầm quyền, họ có cho phép người khác biểu tình chống đối mình hay không? Cũng giống như ở ttvnol, cho dù ai đó không thích chính phủ Việt Nam, vậy có khi nào tự hỏi nếu mình là thủ tướng, mình có khả năng làm tốt hơn những người mình chê bai hoặc nếu ở địa vị cầm quyền thì có cho phép người dân biểu tình hay không? Nói người thì phải nói mình.
Nếu thật sự yêu nước, thương dân thì việc đầu tiên là rèn luyện mình trở thành một người giỏi giang có ích cho xã hội, sau này có cơ hội lo gì tài năng không có dịp phát huy không phải vì bị kêu gọi rồi lao đầu vào chỗ nguy hiểm. Cuộc đời không phải quá ngắn so với vài ngày biểu tình.
Đối với nhóm người cầm đầu biểu tình, tôi chả thấy cái gì gọi là dũng cảm, giỏi giang. Tầm nhìn không có, không bảo vệ được người theo mình.
Về chính phủ Trung Quốc, hành động dùng vũ lực đàn áp dân thường không có gì lạ, trong suốt lịch sử Trung Quốc, chuyện như Thiên An Môn không phải là hiếm. Do đó chẳng có gì phải quá chú ý sự kiện này. Có lẽ đây là bản chất của người Trung Quốc khi họ ở vào địa vị cầm quyền. Chính phủ Trung Quốc sẵn sàng dùng bạo lực với dân thường ngay trong xã hội của họ, vậy họ rất dễ hành động như vậy với người ngoài.
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 15/06/2003 15:17
Nội dung:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 11:29 ngày 15/06/2003:
Chính vì bạn còn là SV,lại là SV BK,Tui cũng từng là SVBK,hơn ai hết tui hiểu về cái mà bạn muốn nói,nhưng tôi muốn nói về vấn đề sử dụng vũ lực trong việc giải quyết mâu thuẫn chính trị,vì khi anh sử dụng vũ lực,điều đó chứng tỏ là anh bất lực trong giải quyết mâu thuẫn chính trị,mà bạn nên nhớ ,cái gì xuất phát từ đâu thì sẽ lụi tàn về đó.I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tất nhiên là nếu giải quyết được mâu thuẫn mà không cần dùng đến vũ lực thì tốt quá(nhưng để làm được thì phải chuẩn bị trước). Nhưng nếu không có phương pháp hòa bình để giải quyết thì dù phải dùng vũ lực cũng phải dùng. Trong tình huống như vậy nếu không quyết đoán như bác Đặng thì tình hình sẽ còn tồi tệ hơn nhiều. Cũng giống như có thằng nó đang hùng hổ đòi đánh mình, nếu dùng lời lẽ thuyết phục để nó không đánh mình thì tốt quá, nhưng nếu không thì phải tiên hạ thủ vi cường ngay.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: keiji
Ngày trả lời: 15/06/2003 16:05
Nội dung:Khặc khặc, các bác bình luận gì mà loạn cả lên, các bác kiếm vài quyển sử TQ hiện đại mà đọc xem TAM có giá trị thế nào trong lịch sử TQ. Nó chả là cái qué giề hết. Mấy thằng sinh viên toàn bọn phản động, mất dạy. Ở đây cũng chả có nội bộ chính trị đek gì mà là thằng Mí giật dây. Các bác toàn lấy trên mạng với cả tạp chí của bọn phương Tây thì nó chả thêm mắm thêm muối, vụ Nam Tư chả sờ sờ ra đấy.
Bác nào mà đang ở bên Tàu khựa mà hỏi thằng nào xem ĐTB có công hay có tội thì chuẩn bị vào bệnh viện là vừa, láo vật. ĐTB với dân TQ chẳng khác là mấy so với Bác Hồ với dân VN nhà ta. Lại còn bác nào bảo ĐTB bị cắt chức mới buồn cười, mời bác update kiến thức kô có đứa nó cười thối mũi ra đây.
Thêm 1 chút nữa, ảnh các bác đăng toàn đồ đểu, bọn phóng viên phương Tây vụ đấy bị hố to, kô chụp được cái nào ra hồn, nếu kô ban lãnh đạo TQ chết toi rồi.
Bác nào còn ở HN thì kiếm quyển ĐTB-nhà cải cách vĩ đậi nhất thế kỷ XX, Con đường phi thường của ĐTB ... Lâu rồi em không nhớ rõ, title nó tương tự như vậy thôi. Đọc vài quyển thì nó mới khách quan, chứ như cái bọn châu Âu, hồi mới đưa tin Kosovo chưa gì đã gào thét nhân quyền cái khỉ gì đấy, đến lúc nhìn lại thấy toàn 1 bọn thổ phỉ cũng đòi làm quân giải phong giải phiếc.
Đính chính 1 chút: chủ nghĩa Mác-Lênin nhưng "theo kiếu TQ", tư tưởng Mao Trạch Đông, lý luận Đặng Tiều Bình.
Của nhân dân - tức là không của ai cả
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 16/06/2003 12:11
Nội dung:
Trích từ bài của ttkienbk viết lúc 15:17 ngày 15/06/2003:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 11:29 ngày 15/06/2003:
Chính vì bạn còn là SV,lại là SV BK,Tui cũng từng là SVBK,hơn ai hết tui hiểu về cái mà bạn muốn nói,nhưng tôi muốn nói về vấn đề sử dụng vũ lực trong việc giải quyết mâu thuẫn chính trị,vì khi anh sử dụng vũ lực,điều đó chứng tỏ là anh bất lực trong giải quyết mâu thuẫn chính trị,mà bạn nên nhớ ,cái gì xuất phát từ đâu thì sẽ lụi tàn về đó.I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tất nhiên là nếu giải quyết được mâu thuẫn mà không cần dùng đến vũ lực thì tốt quá(nhưng để làm được thì phải chuẩn bị trước). Nhưng nếu không có phương pháp hòa bình để giải quyết thì dù phải dùng vũ lực cũng phải dùng. Trong tình huống như vậy nếu không quyết đoán như bác Đặng thì tình hình sẽ còn tồi tệ hơn nhiều. Cũng giống như có thằng nó đang hùng hổ đòi đánh mình, nếu dùng lời lẽ thuyết phục để nó không đánh mình thì tốt quá, nhưng nếu không thì phải tiên hạ thủ vi cường ngay.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
khè khè, nhìn mấy cái ảnh mới biết SV TQ không phải dạng vừa, nhỉ.
Phong trào đấu tranh tự phát mà còn kịp tổ chức đúc tượng, làm chai xăng...
Mà tôi không hiểu ở Mỹ chẳng hạn, có cuộc biểu tình đòi thay đổi chính quyền, cảnh sát và quân đội đến, ăn chai xăng thui mấy cái humvee, lính bị đập te tua thì Mỹ sẽ xử lý ra sao nhỉ.
Chẳng ai nói trò dùng xe tăng cán người là đúng, nhưng cũng chưa thấy tài liệu cụ thể nào chứng minh việc xe tăng cán người ở TAM, toàn là nghe nói.
Các cán bộ cốt cán của phong trào SV ấy khi bị đàn áp lại trốn được tiệt, sang các nước phương Tây. Vậy không hiểu đó có phải là một phần của sự trả công trong sự việc TAM hay không nhỉ!!!!
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 16/06/2003 12:18
Nội dung:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 07:10 ngày 15/06/2003:
To ttkienbt
Bác nói hay lắm,nói đúng như lời của các bậc vĩ nhân CS chân chính nói,hở ra một tý là sinh mạng vài ngàn người không thể bì với sinh mạng toàn dân tộc,hahaha,lý luận nhảm cực độ,mạng người là mạng người,thế mà được các bác chống Mỹ đem ra làm cái vật để ném vào thùng rác,ngụy biện.
Các bác chửi Mỹ hay lắm,nhưng các bác có bao giờ tự vấn lương tâm các bác là tại sao nơi nào có bất công,có áp bức là người ta lại nghĩ đến việc đào thoát sang Mỹ trước không?Các bác không bao giờ tự đặt mình vào vị trí bị thống trị mà cứ ngồi mơ với mộng,sự thực một điều là nếu TQ còn đi theo cái chế độ lạc hậu như Mao đề ra thì cỏ cũng không có mà ăn chứ đừng nói hùng mạnh.Thử nhìn lại hôm nay,ai có thể nói cho tôi biết là TQ đang đi theo con đường nào không???
I will waiting 6 years later for you,Jenny
VÂNG, còn việc sát hại hàng nghìn mạng người, gây chia rẽ đổ vỡ, nội chiến ở các nước khác chỉ vì lý do "Tự do" thì cũng là nhảm đấy ạ????
Bác dẫn chứng về tương lai tươi sáng ở Afghan, Nam Tư, Iraq... cho bà con tâm phục khẩu phục nhé! Lý tưởng Tự Do (Mỹ đang rao giảng khắp TG) mà vì nó bao quốc gia còn chìm trong nội chiến và hận thù sắc tộc. Các bác không thấy đó cũng giống cái mẹo "chia để trị" của thực dân khi xưa à????Còn người ta hay chạy sang Mỹ vì sao à? Vì đa số trường hợp những hành động phá rối của họ ở quê hương được Mỹ trả tiền và bảo hành chứ sao nữa!
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 16/06/2003 13:21
Nội dung:Nghe bác Kien nói là biết bác sai từ cơ bản rồi.
Ở các nước tư bản,người ta có dân chủ,chính quyền sai là người dân có quyên biểu tình,và thật sự chuyện biểu tình được coi là bình thường ở Mỹ,chứ nó không phải là chuyện bất bình thường như bác nghĩ đâu.
Và vấn đề đơn giản là khi có dân chủ thì không ai nghĩ đến việc chấp nhận hy sinh mạng sống của mình để đổi lấy dân chủ cả.Các bác ờ đây đa số muốn cố tình lái vấn đề TAM sang một cái nhìn khác nhưng nhìn như thế nào thì vấn đề chính quyền TQ coi rẻ mạng người là chuyện không thể thay đổi,và một chính quyền như vậy thì không thể coi là chính quyền tốt được.
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: ttkienbk
Ngày trả lời: 16/06/2003 17:24
Nội dung:Hì hì, biểu tình theo cái kiểu một tay cầm cái bánh sandwich, tay kia cầm lon coca-cola thì đương nhiên là chẳng có chính quyền nào phản đối cả. Hình như ở Mỹ biểu tình được coi là một kiểu thay đổi không khí thì phải, đi cho vui, thậm chí đi biểu tình nhưng chẳng thèm đòi hỏi gì, thế thì đương nhiên là chính quyền không thèm đàn áp rồi.
Tài cao phận thấp chí khí uất
Tài ta không cao, phận ta không thấp, chí khí ta chẳng thua ai
Tác giả: bulubuloa
Ngày trả lời: 17/06/2003 04:07
Nội dung:hơ hơ, topic hay thế này sao lại khoá, nhưng mà mấy bác mod xoá hộ mấy cái bài lạc đề đi cái, chắc phải lập box "Thanh toán nội bộ cùa TTVNOL" để mấy ông này vào đấy đá nhau quá!
Còn về cái vụ TAM, tôi nghĩ đây là một tội ác mà kô thể biện luận, kô thể bào chữa bằng bất kỳ một lý do hay ở bất kỳ một thời kỳ nào! Bắn vào những sinh viên kô có súng đạn là vô nhân đạo. Tôi thấy có bạn nói rằng sinh viên hay nổi loạn, nhưng đấy đâu phải là lý do để tàn sát chính người mình như thế!Nếu bây giờ một thằng Mỹ nào đi biện luận cho vụ thảm sát làng Mỹ Lai thì có ai chịu được kô. Có những hành động mà ngay cả khi có động cơ gì, lý do gì, đều kô thể chấp nhận được!!!
![]()
Thế thôi các bác nhé, có ai có thêm thông tin thì đưa lên, chứ đừng xoay ra chửi nhau nữa nhé!
Tác giả: saigon4u
Ngày trả lời: 17/06/2003 21:53
Nội dung:Nhìn mấy tấm hình sao mình thấy chua xót thế nhỉ, nhất cái tấm cô gái khóc người yêu chết, những con người thực những cuộc đời thực, lịch sử là những trang viết có cả máu, ấn tượng rất mạnh khi xem những hình này, không biết tại sao
MOD có thể xóa reply này của mình nếu thấy nó không phù hợp chủ đề
Tác giả: CUN
Ngày trả lời: 18/06/2003 08:54
Nội dung:Em đọc nhiều sách báo, cũng nghe nói nhiều đến vụ TAM, nhưng hôm nay mới biết nhiều thông tin như thế này. Thanks các bác.
Có nhiều người nói rằng, Đặng Tiểu BÌnh vừa là người có công, vừa là kẻ có tội.
Mà sao các Mod lại khoá topic này chứ, lịch sử là lịch sử, làm sao có thể trốn tránh hay phủ nhận nó, vậy hãy để mọi người thảo luận để có cái nhìn đúng về lịch sử.![]()
IN LIFE MUST TRY - NOTHING IS DIFFICULT
Được CUN sửa chữa / chuyển vào 09:00 ngày 18/06/2003
Tác giả: Wandering
Ngày trả lời: 18/06/2003 12:54
Nội dung:
Trích từ bài của CUN viết lúc 08:54 ngày 18/06/2003:
Em đọc nhiều sách báo, cũng nghe nói nhiều đến vụ TAM, nhưng hôm nay mới biết nhiều thông tin như thế này. Thanks các bác.Có nhiều người nói rằng, Đặng Tiểu BÌnh vừa là người có công, vừa là kẻ có tội.
...............
IN LIFE MUST TRY - NOTHING IS DIFFICULTĐược CUN sửa chữa / chuyển vào 09:00 ngày 18/06/2003
TAM liên quan đến rất nhiều người, phải xét nó trong hoàn cảnh lịch sử khi đó và những cá nhân liên quan, đặc biệt là Ban thường trực Bộ Chính trị TQ lúc đó. Các bạn nào quan tâm đến vấn đề này có thể vào đọc chuyên đề đặc biệt về TAM nhân dịp kỷ niệm 12 năm:http://edition.cnn.com/SPECIALS/2001/tiananmen/
Liên quan đến Đặng Tiểu Bình, con gái ông có nói Đặng Tiểu Bình bị dằn vặt rất nhiều về vụ TAM, tuy nhiên ông vẫn phải quyết định nếu ko sẽ xẩy ra các xáo trộn ko thể kiểm soát được.
Người bị đổ lỗi nhiều nhất trong vụ TAM chính là Lí Bằng. Lí Bằng là người mạnh mẽ nhất yêu cầu chấm dứt biểu tình bằng mọi cách và đứng ra thuyết phục Đặng, Lí Bằng có nói "Quân đội sinh ra để làm gì trong những tình huống như thế này?".
Sau vụ TAM, TQ bị chấn động, các thành phố khác rất nóng bỏng, đặc biệt là Thượng Hải. Chu Dung Cơ khi đó là thị trưởng Thượng Hải đã lên truyền hình và phát biểu đại ý "Lịch sử là lịch sử, lịch sử sẽ phán xét sự việc này và ko ai có thể chạy trốn hay che đậy được". Nhờ bài phát biểu đó của Chu Dung Cơ mà Thượng hải bình an trở lại. Sau vụ TAM, Lí bằng tiếp tục được cất nhắc vì Đặng Tiểu Bình sợ nếu loại bỏ Lí bằng sẽ gián tiếp thừa nhận sai lầm ở TAM. Sau vụ TAM, Tổng bí thư Triệu Tử Dương bị thay thế bởi một nhân vật khác đó là Giang Trạch Dân. Chính trường TQ bước vào một giai đoạn tranh giành quyền lực mới với ba nhân vật chính là Giang, Lí và Chu dung cơ. Nhưng chủ yếu là đấu tranh giữa Lí và Giang.
Lang thang tìm dĩ vãng
Giật mình nhớ cố nhân
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 19/06/2003 19:51
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 14:51 ngày 19/06/2003:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 12:11 ngày 16/06/2003-]
Chẳng ai nói trò dùng xe tăng cán người là đúng, nhưng cũng chưa thấy tài liệu cụ thể nào chứng minh việc xe tăng cán người ở TAM, toàn là nghe nói.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cám ơn bạn kien2005 đã đặt ra một câu hỏi khá lý thú, thật ra chuyện xe tăng cán người thì chỉ nghe vậy thôi thì quả thật không biết có chính xác hay không?
Quang cảnh 3 chiếc xe tăng đang rời hiện trường. Theo chú thích tiếng Pháp dưới tấm hình này thì người phóng
viên đếm được 11 xác chết trong đám bùng nhùng góc phải của tấm hình. Nguyên văn lời chú thích như sau:"Les trois chars sont partis, les gaz se dissipent. Des témoins se précipitent sur un blessé qui s’accroche à la barrière. Sur la chaussée, il y a onze morts."
(Document Observateur, No. 7, Édition Hachette, Octobre 1989, 190p)Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 14:59 ngày 19/06/2003
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 15:01 ngày 19/06/2003
Em thắc mắc thêm tý thôi ạ, bác có version ảnh màu của bức trên đây không ạ??? Theo thiển ý của em phải có ảnh màu chứ bác nhỉ, vì thời dùng ảnh đen trắng của PV là những năm 70 đúng không bác????
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 20/06/2003 06:43
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 19:51 ngày 19/06/2003-]Theo thiển ý của em phải có ảnh màu chứ bác nhỉ, vì thời dùng ảnh đen trắng của PV là những năm 70 đúng không bác????
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Dùng phim đen trắng hay màu là tùy chọn lựa cá nhân của các phóng viên chiến trường nhà nghề. Người ta vẫn dùng phim thời sự đen trắng vào thập niên 90 đấy![]()
Bức hình đen trắng trên được phóng viên báo Newsweek chụp năm 1991 trong chiến dịch Desert Storm tại Kuwait: Lính Mỹ đang khám xét tù binh Iraq.
![]()
Bức hình đen trắng trên được phóng viên Christopher Morris của báo Time chụp năm 1996: Cậu bé 14 tuổi người Chechen đang bắn trong trận đánh bảo vệ thủ đô Grozny, Chechnya.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 06:47 ngày 20/06/2003
Được chitto sửa vào 07:50 ngày 20/06/2003
Tác giả: Katioucha
Ngày trả lời: 20/06/2003 11:49
Nội dung:Những đoạn sử đẫm máu là điều có thể thấy một cách dễ dàng ở nhiều nước......kể cả là Phương Tây " văn minh"............
Tuy nhiên mỗi người có một cách nhìn nhận khác nhau về nó, về toàn thể sự kiện hay là chỉ một số nhân tố của sự kiện..........
......Trong lịch sử TQ, đã có những cuộc bạo loạn, bạo động hay khởi nghĩa kết thúc với biển máu.......điển hình như " Sự biến Nam Kinh" của Thái bình thiên quốc chẳng hạn......người TQ có một quan điểm xuyên suốt....." diệt cỏ, diệt tận gốc".....
Ở đây, với TAM, tôi nhìn nhận " ban lãnh đạo SV"- nếu có thể coi như thế - rất tồi......Họ gây dựng lên một phong trào, đẩy nó lên cao trào, kéo theo hàng ngàn người đồng trang lứa, đồng tầng lơp tham gia.....có nguồn tin là họ có kết hợp chặt chẽ với Phương Tây......tức là đã có sự chỉ đạo từ nước ngoài.....và chắc chắn kèm theo đó là những hứa hẹn về :
- Sự ủng hộ
- Sự bảo đảm
.........Khi bạo động xảy ra và kết thúc bạo động, " Ban lãnh đạo SV" đã hoàn toàn thoát khỏi sự nguy hiểm và giờ đây đang " học tập, nghiên cứu " tại các " hậu phương" của họ.....còn những người đã tin và theo họ thì thế nào? Những bức ảnh đau xót trên đây ( nếu đúng sự thật ) đã nói lên tất cả.....
Vậy thì cái gọi là Ban lãnh đạo SV đó là cái gì? Một nhóm người sẵn sàng dùng máu anh em bạn bè để nhuộm đỏ tiền đồ của mình mà thôi.........
Lỗi của SV Bắc Kinh là đã tin theo những con người như thế.....Được Katioucha sửa chữa / chuyển vào 11:53 ngày 20/06/2003
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 20/06/2003 18:28
Nội dung:hic ,cái hình xe tăng cán ngang chân thấy ghê quá,hic
Bạn Katiucha bình lậun về đội ngũ lãnh đạo SV TQ như thế thì bác sai rồi.
1.Trong cuộc chiến nào cũng vậy,người cầ đầu hết sức quan trọng,đánh rắn phải đập lấy đầu,những người đứng đầu SV cũng có trách nhiệm bảo vệ mạng sống họ để lãnh đạo cuộc buiểu tình.Như hồi toàn quốc kháng chiến,Bác Hồ và TƯ Đảng có ở lại thủ đô đâu,mà ai dám nói là họ bỏ chạy không?
2.Bác lấy đâu ra thông tin là những người lãnh đạo SV được bảo đảm từ nước ngoài vậy ?Hay lại là phỏng đoán,hay là bác nói theo luận điệu chống chế.Tôi hỏi bác như hồi còn chiến tranh,sau mỗi cuộc biểu tình thì đội ngũ lãnh đạo của ta đều cũng phải trốn để tránh sự truy lùng,không lẽ ở lại để bị bắt à?
3.Trong tình hình thời TAM,theo bác nếu bác là những ngừơi đứng đâu cuộc biểu tình thì bác làm gi?nói nghe xem nào?Hay lại là phát biểu linh tinh,sao cũng được.
LS sẽ tự nó chứng minh cho bạn biết thế nào là sai hay đúng,đừng linh tinh về đề tài gì khi mình không hiểu về nó bác nhé,và cũng đừng áp đặt quan điểm của mình lên người khác.I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 20/06/2003 19:29
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 17:36 ngày 20/06/2003-]
***********Tớ xin đền cậu kien2005 5 điểm tội cao thủ về phân tích hình ảnh cũng như là lý...sự và tấm sơ đồ chưa hoàn tất (vì còn thiếu dữ kiện) về địa điểm của một số vụ tàn sát (chấm đỏ) trong thành phố Bắc Kinh chung quanh khu vực quảng
trường TAM. Cái hộp màu xám được đóng khung màu đỏ ở phía dưới và về bên tay phải của sơ đồ là Quảng trường Thiên An Môn (TS = Tianemon Square)
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 19:48 ngày 20/06/2003
Được chitto sửa vào 19:58 ngày 20/06/2003
Tác giả: Chitto
Ngày trả lời: 20/06/2003 19:36
Nội dung:Những bức ảnh gây phản cảm, thiếu tính nhân văn không cần thiết tôi xin phép xoá đi.
Những bức ảnh đó có tác dụng không tốt, và nếu nói là để cung cấp thông tin thì đó là không cần thiết. Có nhiều đối tượng cùng vào trong diễn đàn, không phải ai cũng phù hợp để xem những hình ảnh đó, cũng như đọc những lời bình luận về các bức ảnh đó của các bạn.
Đồng thời các bài viết đi xa khỏi chủ đề, rơi vào những vấn đề không phù hợp tôi xin phép lược bỏ.
Các bạn nên lưu ý để topic không đi vào chỗ phản cảm và nhạy cảm.
Vì số lượng tương đối nhiều, xin không viết PM đến các thành viên, mà bài viết này coi như lời chính thức.
Mong các bạn thông cảm.
--------------------------------------------------------------
Sống trên đời sống cần có một tấm lòngĐược chitto sửa chữa / chuyển vào 19:47 ngày 20/06/2003
Được chitto sửa chữa / chuyển vào 20:00 ngày 20/06/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 21/06/2003 05:49
Nội dung:
Trích từ bài của Chitto viết lúc 19:36 ngày 20/06/2003:
Những bức ảnh gây phản cảm, thiếu tính nhân văn không cần thiết tôi xin phép xoá đi.Những bức ảnh đó có tác dụng không tốt, và nếu nói là để cung cấp thông tin thì đó là không cần thiết. Có nhiều đối tượng cùng vào trong diễn đàn, không phải ai cũng phù hợp để xem những hình ảnh đó, cũng như đọc những lời bình luận về các bức ảnh đó của các bạn.
Đồng thời các bài viết đi xa khỏi chủ đề, rơi vào những vấn đề không phù hợp tôi xin phép lược bỏ.
Các bạn nên lưu ý để topic không đi vào chỗ phản cảm và nhạy cảm.
Vì số lượng tương đối nhiều, xin không viết PM đến các thành viên, mà bài viết này coi như lời chính thức.
Mong các bạn thông cảm.
--------------------------------------------------------------
Sống trên đời sống cần có một tấm lòngĐược chitto sửa chữa / chuyển vào 19:47 ngày 20/06/2003
Được chitto sửa chữa / chuyển vào 20:00 ngày 20/06/2003
Cám ơn bác Chitto đã xóa 2 tấm ảnh của tôi đi. Tình thật tôi cũng chỉ định pót chúng lên trong vòng 24h để làm rõ một luận điểm quan trọng : chuyện xe tăng chính quyền TQ cán chết người có thật hay chỉ là tin đồn. Nay ít nhất người đưa ra thắc mắc trên kien2005 đã thỏa mãn rồi thì tôi cũng không cần để chúng lên nữa. Tôi hoàn toàn không muốn gây khó khăn gì cho sân chơi của chúng ta, nhất là khi có tin vui là TTVN sắp sửa nhận được giấy phép từ Bộ Thông tin Văn hóa.Xin tóm tắt sơ lược về những trao đổi giữa tôi và bạn kien2005 để các bạn vào diễn đàn sau này hiểu thêm về diễn tiến vừa rồi:
kien2005 thắc mắc không biết chuyện xe tăng Tàu cán sinh viên là thật hay chỉ là đồn đại. Tôi liền pót tấm hình 3 chiếc xe tăng TQ đang rời khỏi hiện trường và một đống xác SV bị cán chết bên vệ đường đại lộ Chang'an dẫn vào quảng trường Thiên An Môn, kèm với lời dịch từ chú thích tiếng Pháp của một phóng viên phương Tây là người đã chụp hình diễn tiến vụ tàn sát nêu trên và đếm được 11 nạn nhân. Bác kien2005 có đưa ra các nghi ngờ chính đáng về tính xác thực của tấm hình như là: tại sao vào năm 1989 mà phóng viên vẫn còn dùng hình đen trắng? sao không thấy vệt máu chạy dài trên mặt đại lộ như trong trường hợp các tai nạn giao thông? xe tăng cán thì phải bẹp gí chứ sao lại bùng nhùng một đống thế? làm sao mà phóng viên đếm được số xác mà không bị lính bắt?
Trong quá trình thảo luận về các nghi vấn trên, tôi có pót 1 tấm hình thứ nhì với cảnh 1 sinh viên Bắc Kinh với 2 chân bị đứt tiện từ đầu gối trở xuống vì bị xích xe tăng cán qua. để chứng minh cho luận đề chủ yếu của cuộc trao đổi: liệu các
nạn nhân bị tông chết hay cán chết? Và cuối cùng bạn kien2005 đã tiến tới 1 kết luận rất táo bạo và tinh tường khi coi qua 2 bằng chứng ảnh trên: xe tăng TQ đã cán sinh viên đứt làm đôi và đó là lý do mà không có vệt máu loang trên mặt đại lộ và các xác nạn nhân không bị bẹp gí. Tôi hoàn toàn đồng ý với kết luận trên của kien2005. Bác ấy có hỏi tôi đăng nốt những tấm hình với nội dung tương tự; nhưng tôi từ chối viện dẫn lý do là những bức hình còn lại không có tính cách xây dựng cho cuộc thảo luận và có thể, vì tính phản cảm của chúng, dẫn tới việc bác mod đóng tóp TAM này (phần phân trần này của tôi bị xóa).Trong các thông báo về chuyện xóa bỏ 2 tấm hình trên, bác mod có nêu lên vấn đề nhân văn của các nội dung hình và
nội dung thảo luận. Tôi chỉ xin bàn về một khiá cạnh nhân văn nhỏ của 2 tấm hình tôi đăng. Ðã có nhiều thành viên trên diễn đàn ủng hộ việc sử dụng bạo lực để giải quyết một vấn đề xã hội chính trị như vụ TAM. Không ít bạn còn đề xuất ra các phương án sử dụng bạo lực khác nhau cho một trường hợp tương tự như TAM. Có một điều mà các bạn đó không quan tâm tới là hậu quả của việc áp đặt vũ lực lên các nạn nhân. Tôi không muốn những người chủ tương lai của đất nước này sẽ ăn phải đũa của bọn phi công Mỹ giết người nhẹ nhàng bằng một cái ấn nút bom mà không có một cảm xúc gì về hậu quả đau thương những quả bom đó mang lại cho các nạn nhân của họ. Những bức hình mà tôi đưa lên diễn tả những hậu quả kinh hoàng mà các nạn nhân của bạo lực phải chịu đựng và như thế nêu bật lên được tính cách phi nhân của bạo lực. Chỉ có khi nào chúng ta được biết rõ được hậu quả của việc mình làm thì chúng ta mới đi tới quyết định đúng đắn cho hành động của mình trước thử thách mà 1 hoàn cảnh mới đưa lại. 2 tấm hình của tôi đã chỉ ra được rằng bạo lực chỉ có thể là phương án cuối cùng chứ không phải là đầu tiên trong sự xử lý các xung đột lợi ích giữa người với người.
Tác giả: ftuguard
Ngày trả lời: 21/06/2003 13:42
Nội dung:Tôi đồng ý với MoDungBac.
Ai đã từng có người nhà bị chết, bị thương vì bạo lực chiến tranh sẽ không thể đồng ý với cách dùng bạo lực.
http://www.ttvnol.com/forum/t_202935/3a?0.0186429
Tác giả: t
Ngày trả lời: 22/06/2003 10:58
Nội dung:
Trích từ bài của ftuguard viết lúc 13:42 ngày 21/06/2003:
Tôi đồng ý với MoDungBac.Ai đã từng có người nhà bị chết, bị thương vì bạo lực chiến tranh sẽ không thể đồng ý với cách dùng bạo lực.
http://www.ttvnol.com/forum/t_202935/3a?0.0186429
Theo tôi, khi quyết định sử dụng bạo lực để trấn áp đoàn biểu tình, chính phủ Trung Quốc lúc đó đã rơi vào tình trạng hoang mang cực độ, không còn đủ tỉnh táo để tìm ra các phương án giải quyết một cách khôn khéo và phi bạo lực.
Tôi cũng không tán thành cách giải quyết bằng súng ống, nhưng có lẽ trong trường hợp này thì khó có thể tìm được một quyết định sáng suốt khác để lập lại trật tự. Trước khoảng 100.000 người sẵn sàng có những hành động quá khích thì mọi biện pháp đối thoại đều là vô nghĩa, trừ phi đáp ứng 101% các yêu sách của đoàn biểu tình.
Sinh viên nói riêng và thanh niên nói chung thường thừa lòng nhiệt tình và thiếu sự chín chắn. Chỉ cần một lý tưởng được coi như cao đẹp là sẵn sàng lao vào một cách mù quáng, bất chấp hậu quả. Tôi tin rằng khi chính phủ quyết định ra tay trấn áp bằng biện pháp mạnh, không ít sinh viên tham gia vào đoàn biểu tình khi đó trở nên sợ hãi và hoảng hốt, khác hẳn với khí thế hừng hực nhiệt huyết trước đó :)
daica_t@
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 25/06/2003 17:16
Nội dung:Tôi đang làm tí sưu tra về số phận các lĩnh tụ sinh viên TAM. Trong khi chờ đợi mời các bác xem chơi bản tường trình của Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ với tổng thống Bush (bố) vào sáng thú Hai mùng 6 tháng 6 năm 1989 về một vài sự kiện dính líu tới TAM
![]()
Tạm dịch như sau:
" Tại rìa Tây của thành phố (Bắc Kinh), theo tường thuật của báo chí, các đơn vị thuộc quân đoàn 38 đã đụng độ với quân đoàn 27 là đơn vị đã bị gán cho trách nhiệm về những hành động tội ác đối với thường dân tối hôm thứ Bảy vừa qua (mùng 4 tháng 6)
..........Kiểm duyệt đục bỏ mất 3 dòng...........
Một số bộ phận quân đội đã bất tuân thượng lệnh ra vào thành phố bừa bãi và đang có ý định tấn công quân đoàn 27. Một tin chưa kiểm chứng từ một chương trình truyền hình Hồng Công đã tường thuật có đánh nhau tại sân bay quân sự Nanyuan là nơi mà hàng ngàn quân từ quân khu Nam Kinh vừa đổ tới. Vị chỉ huy quân khu này được coi là trung thành với Ðặng. Theo tường thuật của báo chí, một cận vệ trong tòa Ðại sảnh Nhân Dân (nhà Quốc Hội) đã bắn trúng sườn thủ tướng Lý Bằng ngày hôm qua. Tay ám sát này đã bị hạ sát tại chỗ bởi lực lượng an ninh tại đây. Tin này được lấy từ một tờ báo có uy tín tại Hồng Công và chắc sẽ lan truyền rộng rãi........."
Tác giả: Small Dragon
Ngày trả lời: 30/06/2003 13:36
Nội dung:
Tớ có nghe tin là khi đó xe tăng của Khựa đi trước, xe phun nước đi theo sau rửa sạch hết các vễt máu và thi thể nhầy nhụa trên đường. Quân đội Khựa lúc đó được phép dùng súng đại liên trên xe tăng bắn vào đoàn biểu tình, tiêu diệt bất cứ người nào có hành vi quay phim chụp ảnh (kể cả phóng viên nước ngoài), cho nên những bức ảnh mà bạn có là vô cùng hiếm có. Tớ đã xem một đoạn tư liệu trên CNN có cảnh sinh viên Trung Quốc với gậy gộc đứng vây quanh xe tăng Khựa, sau một hồi chắc không ai chịu lùi nên xe tăng tiến lên, chỉ thấy những cái gậy gộc của các chú sinh viên bắn tung toé lên trời, còn thì không thấy các chú sinh viên ở dưới như thế nào, nhưng chắc là nát bét thôi. Cảnh quay này có lẽ được quay ở trên cao, ở một vị trí không thuận lợi nên không thật và gây ấn tượng ghê gớm như bức ảnh của bạn
Có một cái ảnh muốn gửi lên mà "Tính năng này đang tạm dừng ....". Đến giờ thì phải nói là nó dừng bao lâu chứ, tạm gì mà lâu thế.
Small Dragon
Tác giả: RainbowWarrior
Ngày trả lời: 01/07/2003 22:20
Nội dung:Ngẫu nhiên vào chủ đề này xem tất cả các bài viết, tôi thấy lạnh người, nổi gai ốc, thậm chí còn hơi thấy ghê ghê vì quan điểm lạnh lùng, thiếu suy nghĩ, vô nhân đạo của một số người. Đó là những người hăng hái ủng hộ hành động đàn áp người biểu tình của chính phủ Trung Quốc - hành động bị tất cả các tổ chức nhân quyền trên thế giới lên án, hoặc sốt sắng đề xuất những giải pháp nhằm phá hoại, giải tán biểu tình. Tại sao thế giới này được người ta đặt cho cái tên là thế giới văn minh mà vẫn có những kẻ coi thường tính mạng con người đến như vậy, vẫn đề xuất những ý kiến không mang tính xây dựng như vậy?
Thứ nhất: Biểu tình là quyền được pháp luật công nhận, trong khi có pháp luật nào công nhận quyền đàn áp biểu tình bằng vũ khí, quân đội và xe tăng? (những ai muốn phản bác nên phân biệt trước giữa biểu tình và bạo động)
Thứ hai: Việc một nhà nước sử dụng bộ máy quân đội áp đảo để đàn áp những người tay không tấc sắt chỉ vì họ không đồng ý với đường lối của mình chỉ có thể có một nhận xét: sự hèn hạ đáng ghê tởm! Đáng buồn là lại có những kẻ đồng tình với sự hèn hạ đó.
Thứ ba: lẽ ra những người trên nên đề xuất một giải pháp văn minh hơn như thế này: với quyền hành của mình, chính phủ Trung Quốc lúc đó có khả năng và phải xem xét nghiêm túc yêu sách của sinh viên và giải quyết hợp lý. Cuộc tàn sát xảy ra sau khi chính quyền TQ từ chối đáp ứng yêu sách và yêu cầu sinh viên giải tán, chứ không hề giải thích hợp lý. Xin gợi ý nhỏ: họ có thể tiến hành trưng cầu dân ý để chứng minh rằng họ đúng, hay sinh viên đúng.
Còn với những ý kiến bôi nhọ những thành viên sinh viên phải đào thoát ra nước ngoài sau vụ biểu tình, đã có người trả lời trước tôi rồi.
Không biết những kẻ máu lạnh kia nếu ở địa vị gia đình của những sinh viên đã chết trong cuộc biểu tình thì có suy nghĩ như rứa không nhỉ?
Anyone who has never made a mistake has never tried anything new-Albert Einstein
Tác giả: ChienV
Ngày trả lời: 02/07/2003 11:14
Nội dung:
Tr t? bc?a RainbowWarrior viết l2:20 ng01/07/2003:
Ngẫu nhiên vào chủ đề này xem tất cả các bài viết, tôi thấy lạnh người, nổi gai ốc, thậm chí còn hơi thấy ghê ghê vì quan điểm lạnh lùng, thiếu suy nghĩ, vô nhân đạo của một số người. Đó là những người hăng hái ủng hộ hành động đàn áp người biểu tình của chính phủ Trung Quốc - hành động bị tất cả các tổ chức nhân quyền trên thế giới lên án, hoặc sốt sắng đề xuất những giải pháp nhằm phá hoại, giải tán biểu tình. Tại sao thế giới này được người ta đặt cho cái tên là thế giới văn minh mà vẫn có những kẻ coi thường tính mạng con người đến như vậy, vẫn đề xuất những ý kiến không mang tính xây dựng như vậy?
Thứ nhất: Biểu tình là quyền được pháp luật công nhận, trong khi có pháp luật nào công nhận quyền đàn áp biểu tình bằng vũ khí, quân đội và xe tăng? (những ai muốn phản bác nên phân biệt trước giữa biểu tình và bạo động)
Thứ hai: Việc một nhà nước sử dụng bộ máy quân đội áp đảo để đàn áp những người tay không tấc sắt chỉ vì họ không đồng ý với đường lối của mình chỉ có thể có một nhận xét: sự hèn hạ đáng ghê tởm! Đáng buồn là lại có những kẻ đồng tình với sự hèn hạ đó.
Thứ ba: lẽ ra những người trên nên đề xuất một giải pháp văn minh hơn như thế này: với quyền hành của mình, chính phủ Trung Quốc lúc đó có khả năng và phải xem xét nghiêm túc yêu sách của sinh viên và giải quyết hợp lý. Cuộc tàn sát xảy ra sau khi chính quyền TQ từ chối đáp ứng yêu sách và yêu cầu sinh viên giải tán, chứ không hề giải thích hợp lý. Xin gợi ý nhỏ: họ có thể tiến hành trưng cầu dân ý để chứng minh rằng họ đúng, hay sinh viên đúng.
Còn với những ý kiến bôi nhọ những thành viên sinh viên phải đào thoát ra nước ngoài sau vụ biểu tình, đã có người trả lời trước tôi rồi.
Không biết những kẻ máu lạnh kia nếu ở địa vị gia đình của những sinh viên đã chết trong cuộc biểu tình thì có suy nghĩ như rứa không nhỉ?
Anyone who has never made a mistake has never tried anything new-Albert Einstein
Hôm trước xem thời sự, thấy công nhân Hàn Quốc biểu tình đòi tăng lương gì đó, bị cảnh sát dùng gậy và vòi rồng đánh cho tơi tả. "Dân chủ" còn thế nữa là.....
Nếu coi đó là cuộc biểu tình bất bạo động, thì hình thức đàn áp đó quá man rợ, nhưng nếu coi đó là cuộc bạo động lật đổ, thì giải pháp đó không có gì quá đáng.
Mà thằng Tầu xưa nay chuyện toi vài vạn mạng cứ như chơi ấy, lo hộ nó làm gì hả cậu![]()
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 02/07/2003 12:59
Nội dung:Một số bạn do những thông tin khởi đầu của tôi về lãnh tụ sinh viên Linh Thái đã đưa ra lập luận rằng các lãnh tụ sinh viên này bị giật dây bởi tòa đại sứ Mỹ xúi dục các bạn học của mình gây bạo loạn nhằm lật đổ chính quyền TQ và rồi các "điệp viên" này được di tản sang phương Tây sau đó. 1 trong những bằng chứng cho lập luận này là việc các sinh viên dựng 1 pho tượng thần tự do Mỹ bằng giấy. Tôi xin đưa ra 3 "bằng chứng" nữa cho lập luận này (đóng mở ngoặc vì đây chỉ là suy luận giữa bọn mình với nhau chứ không biết bằng chứng có giá trị hay không):
1)Vào lúc cuộc tuyệt thực của hàng ngàn SV TAM lên tới cao trào, đã có nhiều buổi văn nghệ gây quỹ tại Hồng Công. Số tiền thu được cùng với rất nhiều lều cắm trại đã được gửi tới để ủng hộ các SV tại quảng trường. He he, có khả năng CIA chi địa cho đám SV qua đường Hồng Công theo phương cách hợp pháp này chăng?
2)Có một cặp vợ chồng lãnh đạo phong trào TAM đã chạy vào tòa đại sứ Mỹ tại Bắc kinh để tị nạn chính trị (2 người này không phải là cặp vợ chồng Linh Thái). Chính quyền Bắc Kinh có đòi sứ quán Mỹ trục xuất 2 người này nhưng đã không được chấp thuận. Cặp vợ chồng này về sau được đưa sang phương Tây.
3)Trong khi cuộc biểu tình đang xuống dốc vì chính quyền tảng lờ đám biểu tình làm nhiều SV chán quay lại trường đi học, nữ lãnh tụ SV Linh Thái đã nói với 1 phóng viên phương Tây là phong trào cần khuấy động lên chút nữa, thậm chí phải tới mức có máu đổ để buộc chính quyền phải ngồi xuống đàm phán với SV.
е?c MoDungBac s?a ch?a / chuy?n v14:09 ng02/07/2003
Tác giả: Small Dragon
Ngày trả lời: 02/07/2003 13:38
Nội dung:Các bác có vẻ thần tượng bọn tư bản quá nhỉ. Lính Mỹ bắn chết 70 người biểu tình ở Irag, một người biểu tình chết vì chống toàn cầu hóa ở Italia thì sao.
Làm chính trị nói chung là không thể nhân đạo, nhân đạo thì không làm chính trị được.
Small Dragon
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 02/07/2003 14:17
Nội dung:Sau đây là một số "bằng chứng" mà tôi nghĩ có thể phản bác lại lập luận cho rằng các lãnh tụ SV TAM làm gián điệp cho Mỹ.
1) Có rất nhiều trong số 21 lãnh tụ SV tại Bắc Kinh, kể cả lãnh tụ SV số 1 Vương Ðán, đã bị bắt sau cuộc biểu tình. Hầu hết các bản án cho những lãnh tụ SV là từ 3 tới 4 năm vì họ thuộc thành phần ưu đãi con cái các cán bộ cũng như giáo sư tại các trường đại học. Khung hình phạt nhẹ này cũng cho thấy là chính quyền không nghĩ những SV này mưu đồ lật đổ. Riêng trường hợp Vương Ðán, sau khi ra tù, anh bị bắt lại và bị thêm 1 án 6 năm nữa. Các lãnh tụ công nhân bị án nặng hơn, có kẻ bị tới 20 năm tù. Ngay cả trường hợp các lãnh tụ SV trốn thoát đươc như cặp vợ chống Linh Thái và Công Tôn Phương, họ cũng đã phải lẩn trốn trong một thời gian dài (10 tháng) với sự giúp đỡ quần chúng trước khi ra được ngoại quốc.
2) Cuộc tàn sát gây sôi nổi nhất xảy ra vào tối mùng 4 rạng mùng năm tháng Sáu khi SV đang rời khỏi quảng trường TAM vì nghe tin đã có nhiều người bị quân đội tàn sát tối hôm trước. Những SV này hoàn toàn không võ trang và không có ý định chống lại quân đội.
3) SV được quần chúng nhiệt tình ủng hộ. Cuộc biểu tình lớn nhat lúc cao trào đã có sự tham gia của 1 triệu quần chúng. Phong trào cũng lan rộng ra các thành phố lớn khác như Thượng Hải, Vũ Hán, Quảng Châu...vv Nếu coi tất cả những người này là tay sai của Mỹ thì quả thật chúng ta đã khinh thường trí tuệ và con tim của người dân.
4) Nếu Mỹ giật dây thì đâu có ngu gì "lạy ông tôi ở bụi này" bằng cách thò tượng thần tự do của Mỹ ra?
е?c MoDungBac s?a ch?a / chuy?n v15:17 ng02/07/2003
Tác giả: bulubuloa
Ngày trả lời: 02/07/2003 15:08
Nội dung:
Tr t?:
Hôm trước xem thời sự, thấy công nhân Hàn Quốc biểu tình đòi tăng lương gì đó, bị cảnh sát dùng gậy và vòi rồng đánh cho tơi tả. "Dân chủ" còn thế nữa là.....
Nếu coi đó là cuộc biểu tình bất bạo động, thì hình thức đàn áp đó quá man rợ, nhưng nếu coi đó là cuộc bạo động lật đổ, thì giải pháp đó không có gì quá đáng.
Mà thằng Tầu xưa nay chuyện toi vài vạn mạng cứ như chơi ấy, lo hộ nó làm gì hả cậu![]()
hơ hơ, thế bạo động lật đổ gì mà tự nhiên lăn ra đường nhịn đói thế? Thế bây giờ cứ có biểu tình là mang tăng ra chẹt rồi bảo là biểu tình lật đổ à?? Lý lẽ hay ghê!! Chắc theo bác thì chẹt thế chưa đủ, cần chẹt thêm hả???Có những chuyện mà sau khi nó xảy ra, thì chẳng có thể có 1 lý lẽ nào biện hộ được đâu bác nhé! Càng biện hộ thì càng thấy cái sự vô lý ra thôi!
Tác giả: bulubuloa
Ngày trả lời: 02/07/2003 15:10
Nội dung:
Tr t? bc?a Small Dragon viết l3:38 ng02/07/2003:
Các bác có vẻ thần tượng bọn tư bản quá nhỉ. Lính Mỹ bắn chết 70 người biểu tình ở Irag, một người biểu tình chết vì chống toàn cầu hóa ở Italia thì sao.
Làm chính trị nói chung là không thể nhân đạo, nhân đạo thì không làm chính trị được.
Small Dragon
Chính trị là do con người tạo nên, và để phục vụ con người, đấy kô phải nhân đạo là gì? Chẳng nhẽ giành nhau lên làm tổng thống hay chủ tịch nước chỉ vì quyền lực thôi à? Thế lên đến đỉnh rồi thì bác làm gì, bắt đầu ngồi đục phá hả?Những người có suy nghĩ kiểu này mà đi làm chính trị thì lúc đó chính trị mới chả có nhân đạo gì cả!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 02/07/2003 15:24
Nội dung:
Tr t? bc?a Small Dragon viết l3:38 ng02/07/2003:
Các bác có vẻ thần tượng bọn tư bản quá nhỉ. Lính Mỹ bắn chết 70 người biểu tình ở Irag, một người biểu tình chết vì chống toàn cầu hóa ở Italia thì sao.
Làm chính trị nói chung là không thể nhân đạo, nhân đạo thì không làm chính trị được.
Small Dragon
Có phải dân nước nó đâu mà chúng nó phải thương hả bác? Mà so sánh của bác hơi khập khiễng: một đằng là quân chiếm đóng bắn vào dân bản xứ, đăng kia là chính quyền giết mầm non tương lai của chính nước mình.
Tác giả: SilverWings
Ngày trả lời: 02/07/2003 16:22
Nội dung:
Tr t? bc?a Small Dragon viết lúc 13:38 ngày 02/07/2003:
Các bác có vẻ thần tượng bọn tư bản quá nhỉ. Lính Mỹ bắn chết 70 người biểu tình ở Irag, một người biểu tình chết vì chống toàn cầu hóa ở Italia thì sao.
Làm chính trị nói chung là không thể nhân đạo, nhân đạo thì không làm chính trị được.
Small Dragon
1. Người "biểu tình" ở IRAQ súng trường AK.
2. Lính PLA của TQ không bị chết nhiều như lính Mỹ ở IRAQ.
3. Ở IRAQ là một cuộc chiến tranh.
Tác giả: ChienV
Ngày trả lời: 02/07/2003 17:02
Nội dung:
Tr t? bc?a bulubuloa viết lúc 15:08 ngày 02/07/2003:
<BLOCKQUOTE id=quote><font size=1 face="Arial" id=quote>Tr t?:
Hôm trước xem thời sự, thấy công nhân Hàn Quốc biểu tình đòi tăng lương gì đó, bị cảnh sát dùng gậy và vòi rồng đánh cho tơi tả. "Dân chủ" còn thế nữa là.....
Nếu coi đó là cuộc biểu tình bất bạo động, thì hình thức đàn áp đó quá man rợ, nhưng nếu coi đó là cuộc bạo động lật đổ, thì giải pháp đó không có gì quá đáng.
Mà thằng Tầu xưa nay chuyện toi vài vạn mạng cứ như chơi ấy, lo hộ nó làm gì hả cậu![]()
hơ hơ, thế bạo động lật đổ gì mà tự nhiên lăn ra đường nhịn đói thế? Thế bây giờ cứ có biểu tình là mang tăng ra chẹt rồi bảo là biểu tình lật đổ à?? Lý lẽ hay ghê!! Chắc theo bác thì chẹt thế chưa đủ, cần chẹt thêm hả???Có những chuyện mà sau khi nó xảy ra, thì chẳng có thể có 1 lý lẽ nào biện hộ được đâu bác nhé! Càng biện hộ thì càng thấy cái sự vô lý ra thôi!
Ơ kìa bạn, tôi có bênh thằng Tầu đâu mà bạn bảo tôi "biện hộ". Vụ TAM là một vụ ghê tởm, nhưng như tôi nói ở câu cuối, bạn ạ, rằng với người TQ thì chúng ta không nên bình loạn, vì những sự việc như thế ta có thể tìm thấy đầy rẫy trong lịch sử TQ.
Bạn đừng đổ oan cho tôi nhé!!!
Và nói thêm rằng, tôi kính phục những SV đó, vì ít ra họ đã dám hy sinh, đổ máu cho cái mà họ tin tưởng.
Nhìn lại sự kiện này, lại nhớ ngày xưa, những SV Việt Nam cũng đã bao người phải đổ máu vì lý tưởng...
Sự hy sinh của họ không bao giờ là vô ích!!!
Tác giả: bulubuloa
Ngày trả lời: 03/07/2003 00:51
Nội dung:sorry bác Chiến V, nhưng mà đọc bài của bác khó hiểu quá, cái câu "dân chủ còn thế nữa là ... bạo động lật đổ ... nên không quá đáng" thì ... ai cũng hiểu nhầm thôi!!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 03/07/2003 11:02
Nội dung:Sau đây là các hình ảnh của du học sinh và kiều bào Trung Quốc biểu tình ủng hộ phong trào sinh viên Thiên An Môn 1989.
Trước tòa đại sứ Trung Hoa tại Washington DC, Mỹ
![]()
Trước lãnh sự quán Trung Hoa tại New York, Mỹ
![]()
Tại đại học Mát-xcơ-va
![]()
Tại Manila, Phi-líp-pin
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 11:10 ngày 03/07/2003
Tác giả: Small Dragon
Ngày trả lời: 03/07/2003 13:36
Nội dung:Tớ có một cái link cho mọi người xem phim phóng sự về chiến tranh biên giới đây
http://news.bbc.co.uk/onthisday/hi/dates/stories/february/17/newsid_2547000/2547811.stm![]()
Small Dragon
Tác giả: Antey2500
Ngày trả lời: 03/07/2003 14:25
Nội dung:Nếu ai đó nói rằng dân thường Trung Hoa ủng hộ SV và các kiều bào ,sinh viên nước ngoài ủng hộ sinh viên thì đó chính là 1 bằng chứng cho thấy đây là 1 cuộc biểu tình chứ không có âm mưu chính trị gì sất thì ta xem qua 1 quan điểm khác nhé:
Thứ nhất vào thời điểm 1979 tình hình ở TQ không ổn cho lắm nói cung lòng tinh nhân dân vào chính quyền rất thấp do bọn bộ sậu chính quyền làm việc không thống nhất nói chung là lũng cũng cái này nhiều bác cũng nhắc đến rồi
Thứ 2 muốn đốt 1 đống lửa to ta cần 1 cái mồi lửa nhỏ .Nói chung tình hình bất ổn cứ như 1 đống rơm cần 1 cái mồi lửa để cháy vấn đề là mồi lửa đó của ai ?? và ai dám bật lên thôi ??.
Trả lời rỏ 2 câu hỏi này và bàn kỹ 2 vấn đề trên hoặc nhìn nhận lại các thông tin theo tư tưởng gồn 2 vấn đề để trả lời 2 câu hỏi này ta sẻ thấy cái Thiên An Môn theo kiểu khác.
Trở lại :chính quyền Trung Hoa vào thời điểm ấy không chịu dập lửa mới bùng cháy kia đi sau khi đã sơ suất để cái mồi lửa bén vào đống rơm thì chắc chắn lửa sẻ lan mạnh và rông đốt cháy cả nước Trung Hoa và sẻ còn nhiều người chết hơn đấy là lý lẻ cho người ủng hộ giải pháp cứng rắn.
Nhưng thực ra còn hàng loạt giải pháp khác hiệu quả hơn và nhân đạo hơn nhưng không được chọn cái này chỉ có thể đổ lổi cho bao nhiêu năm Văn Hoá Trung Hoa của bọn Tàu khựa quen thói vua chúa này thôi .
Ngày xưa buồn buồn ông vua đem ra Tru Di Cửu Tộc như chơi mà người Trung Hoa đẻ lắm quan hệ họ hàng hơi bị nhiều Cửu Tộc 1 phát vài ngàn nhân mạng còn sơ sơ cũng là Tam Tộc vài trăm đến cả ngàn nhân mạng .Cái nếp này nó ăn sâu vào bọn lãnh đạo của Trung Quốc từ thời Phong Kiến kìa nước nó đông dân thật nên làm lãnh đạo giết bớt vài ngàn hay vài chục ngàn thì đâu có thằng nào không dám làm.Nhớ lại chuyện xưa cách mạng văn hoá 28 triệu người có phải là con số mà ta đáng xem xét hay không ??
Còn về chuyện Thiên An Môn ý kiến của tôi là ủng hộ hay phản đối thì tôi phản đối kiểu làm bất nhân như vậy dù đó là vì lý do gì xã súng vào sinh viên tay không tất sắt cũng là sai dù để biện minh cho nó người ta đưa ra lý do tránh cách mạng tránh nội chiến chết nhiều hơn nhưng ung nhọt phải cắt trước khi nó hoại ,mà cắt thì phải đau .
Nhớ ngày xưa cách mạng văn hoá 28 triệu người có phải là con số mà ta đáng xem xét hay không ??
With these advanced weapon the WW3 will be fought ,but in the WW4 they will fight with sticks and stones (Albert Einstein)
Tác giả: spy79
Ngày trả lời: 03/07/2003 18:31
Nội dung:Các bác đưa ảnh mờ mịt quá để em post mấy cái rõ ràng ngay tại TAM
![]()
![]()
![]()
![]()
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 04/07/2003 03:36
Nội dung:Ảnh ác liệt thật! Bức đầu cho ta thấy được tầm qui mô của cuộc biểu tình và sự tham gia đông đảo của quần chúng. Nếu Ðặng Tiểu Bình nhìn được tấm ảnh thứ nhì vào lúc đó, không biết ông ấy có cho lệnh bắn vào sinh viên nữa hay không? vote cậu 5!
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 03:55 ngày 04/07/2003
Tác giả: netwalker
Ngày trả lời: 06/07/2003 07:07
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 19:33 ngày 14/06/2003:
![]()
Linh Thái (Chai Ling), lãnh tụ sinh viên số 2, ứng viên tiến sĩ Tâm Lý Học, ÐH Bắc Kinh, 23 tuổi (vào lúc đó, 1989). Có dư luận cho cô là lãnh tụ cực đoan nhất đã lãnh đạo cuộc tuyệt thực nhiều ngày trên quảng trường và là người đưa phong trào tới kết cục đổ máu. Cô nổi tiếng với câu nói:"Chúng tôi (ban lãng đạo phong trào sinh viên) hy vọng rằng nhân dân Trung Hoa sẽ bừng tỉnh trước hiện thực một khi có máu đổ". Sau cuộc thám sát, cô trốn tránh nhà chức trách trong 10 tháng trước khi cùng chồng, 1 lãnh tụ sinh viên khác, trốn theo tàu hàng qua ngả Hồng Kông sang Pháp.
Cô ly dị chồng tại Pháp và nay định cư tại Mỹ. Cô đỗ bằng MBA tại ÐH Harvard, Mỹ, và sau này là nhà sáng lập và chủ tịch một công ty phần mềm tại Massachusett.
Chào các bạn,
Thật ra, để tìm thông tin và ảnh của vụ này cũng như down load film the Gate of Heavenly Peace chỉ cần các bạn vài phút google và iMesh là xong.
.
Xem ở đó đỡ bị nhảy cảm.
![]()
Còn đây là chuyện hậu kỳ TAM mà không có trên báo chí nào hết. Chuyện của dân Harvard, đây là chuyện cóp nhặt trong những lần tán phét ở Havard Club
.
Lin Thái ( Ling Chai) sau khi sang Mỹ, không biết bằng cách nào đã được nhận học bổng và trợ cấp học ở Princeton trước, có bằng MA của Princeton. Sau đó lại xin tiếp được học bổng cảu Havard Business School để học MBA. Linh Thái xin đi làm thêm cho Bain & Co., một công ty tư vấn chiến lược kinh doanh và đầu tư nổi tiếng thế giới, kiêm nhà quản lý số tiền đầu tư của Havard và nhiều trường ĐH cũng như công ty khác. (Các trường nằm trong hệ thống Ivey League có hệ thống alumni rất mạnh, các trường này thường giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp với các cựu sinh viên đã tốt nghiệp và đang nắm giữ các vai trò lớn trong xã hội, từ kinh tế cho đến chính trị). Khi ở Bain & Co., Linh Thái làm quen và cặp với triệu phú Robert Maginn, một cựu MBA honor của Havard đang làm sếp ở đây. Trong thời gian Linh Thái học Havard, đúng lúc Havard đưa vào thử nghiệm hệ thống mạng intranet hiện đại với số tiền đầu tư 11 triệu đô la. Linh Thái thông qua Robert Maginn, làm quen thêm được với một số nhân vật tai to mặt lớn của Boston như cựu giám đốc ngân khố (Treasurer) của Massachusetts, ông Joe Malone; và cựu thống đốc bang William F. Weld và hãng luật của ông sẽ làm cố vấn luật pháp. chủ tịch của Reebok, chủ tịch kiêm nhà sáng lập WebTV Steve Perlman và 2 vị tai to mặt lớn của Microft (cũng là cựu sinh viên Havard). Nhờ có bàn đạp vững chắc này, Linh Thái và người yêu ( chồng tương lai) tạo dựng lên công ty Jenzarbar, một công ty chuyên cung cấp các mạng intranet cho các trường học và các cơ sở nhà nước theo công nghệ tương tự như cái mà Linh Tháii thấy ở Havard. Thậm chí Linh Thái quảng cáo rùm beng lên và bị Harvard kiện, nhưng nhờ có mối quan hệ ở trên, vụ này dàn xếp ổn thoả. Hiện nay, công ty của Linh Thái cung cấp và quản lý khoảng 700 khách sộp ở Mỹ .
Linh Thái còn được hai lần đề cử Nobel hoà bình cho vụ TAM nhưng hình như đều không được.
Thế mới biết Linh Thái cũng thuộc vào "phụ nữ dễ có mấy ai đấy chứ".
Một điều nữa, Linh Thái đã áp dụng thành công bài học " quan chi" ( quan hệ) của khoá MBA Havard vào thực hành và làm cho các giáo sư Biz của Havard phải sáng mắt và thấy là " Quan Chi" đúng là tiếng Trung Quốc và tại sao người Mỹ phải học từ đó từ người Trung Quốc.
Lời bình luận dành cho các bạn.
P/S. Hiện nay, Linh Thía vẫn nằm trong danh sách truy nã đặc biệt (Most Wanted) của TQ.
Báo Boston Globe số ra ngày chủ nhật 1/6/2003 vừa rồi cũng có bài phỏng vấn triệu phú Dot Com, CEO của công ty Jenzarbar, Linh Thái về sự kiện TAM.
Các bạn có thể xem bài phỏng vấn ở đây:
http://www.jenzabar.net/news/pressroom/Parade.pdf
và số chuyên đề ở đây:
http://www.parade.com/
Được netwalker sửa chữa / chuyển vào 08:09 ngày 06/07/2003
Tác giả: netwalker
Ngày trả lời: 06/07/2003 08:50
Nội dung:Ling Chai still holds high the torch of freedom and opportunity — only now it's as a Web entrepreneur, not a dissident in her homeland. (John Ueland)
Tạm dịch: Linh Thái vẫn cầm ngọn đuốc của hoà bình và cơ hội - chỉ có điều bây giờ cô ta là một nhà kinh doanh mạng chứ không còn là một người bất đồng chính kiến ở quê hương TQ nữa.
![]()
"I really feel like I'm living the American dream," Chai says. "There's no other country in the world that would let me, a refugee from China, get the opportunity to learn and build a great enterprise for centuries to come."
(trích trả lời phỏng vấn Tech World)
Tạm dịch: "Tôi cảm thấy như là đang được sống trong American Dream. Không có đất nước nào trên thế giới này có thể cho tôi, một người tị nạn TQ, có được cơ hội hoạc hành và xây dựng một công ty vĩ đại cho nhiều thế kỷ tới"Một số bạn bè cũ nói rằng: Linh Thái đã đánh đổi máu và tính mạng của bạn bè lấy Giấc Mơ Mỹ ( American Dream).
Nguyên văn trên ABC News: ' “A phrase I’ve often heard,” Buruma wrote, “is that Chai Ling and [fellow Tiananmen Square student leader] Li Lu built their careers ‘on the blood of other students.’” He also quotes several exiled Chinese writers and journalists whose contempt for Chai is undisguised: “self-centered,” “materialistic” and “goddamned sentimental” are a few of the terms they use in discussing her and the other Tiananmen Square leaders who have emigrated to the United States to make good. "
Linh Thái phản bác: Internet là con đường dẫn đến dân chủ nhanh nhất. Cô ta hy vọng sẽ trở lại TQ sau 10 năm nữa và sẽ lãnh đạo một đảng phái nào đó
Và mới đây trong một lần phỏng vấn của CNN, Ling Chai phát biểu:"The media like to always thinking we are student leaders and that's all. But this has been 10 years now. We matured and moved on and have a true self, other than just a stereotype," Chai said.
"Being a political activist is not going to change China, let's just face it. We tried 10 years ago. We had millions of people with us. It didn't work."
tạm dịch một phần: một người hoạt động chính trị không thể thay dổi được TQ. chúng tôi đã cố 10 năm rồi. chúng tôi có hàng triệu người ủng hộ. Vậy mà cũng không thành".
Dân Havard tán gẫu: Cô ta đang dọn đường để về TQ![]()
Thái Linh ngày hôm nay, chủ tịch CEO của công ty Dot Com Jenzar, 33 tuổi
Được netwalker sửa chữa / chuyển vào 09:14 ngày 06/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 06/07/2003 16:40
Nội dung:Hì, cam xứ Hạ trồng sang đất Ðoài thì lại ngọt!
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 16:53 ngày 06/07/2003
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 06/07/2003 23:56
Nội dung:Đọc bài của bác Netwalker thấy hiện lên một vẻ gì đó có thể gọi là cay cú.Bác có bao giờ nghĩ câu thắng làm vua thua làm giặc không,thử đặt bác vào trường hợp LT,bác có được như vậy không?tôi thì tôi nghĩ khác bác,hiện giờ thì LT vẫn chỉ 33 thôi,quá trẻ để có thể tiếp tục những gì còn dang dở.
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 07/07/2003 03:00
Nội dung:Thật ra anh netwalker chỉ dịch lại bài của Mỹ thôi bác nguoiradikhongve ạ! Trong các lãnh tụ SV trốn thoát được, người thì vẫn còn hăng say hoạt động, có người thì quay lưng lại với phong trào, có người lạm dụng tiền quyên góp. Có cả giai thoại về chuyện trong khi sinh viên đang tuyệt thực tại quảng trường thì một số lén....ăn. Ðó là những chi tiết rất "người" của câu chuyện TAM. Không ai trong những người SV này là thần thánh cả, nhưng mà chính những con người phàm tục này đã theo tiếng gọi của con tim tập hợp nhau lại để gióng lên tiếng chuông của lương tâm họ về tình hình Tổ quốc. Chính sự tương phản đó đã làm câu chuyện TAM thần thánh.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 03:09 ngày 07/07/2003
Tác giả: netwalker
Ngày trả lời: 07/07/2003 03:25
Nội dung:
Trích từ bài của nguoiradikhongve viết lúc 23:56 ngày 06/07/2003:
Đọc bài của bác Netwalker thấy hiện lên một vẻ gì đó có thể gọi là cay cú.Bác có bao giờ nghĩ câu thắng làm vua thua làm giặc không,thử đặt bác vào trường hợp LT,bác có được như vậy không?tôi thì tôi nghĩ khác bác,hiện giờ thì LT vẫn chỉ 33 thôi,quá trẻ để có thể tiếp tục những gì còn dang dở.I will waiting 6 years later for you,Jenny
Cám ơn Modungbac đã có lời.To Người Ra Đi Không Về,
Nguoiradikhongve lại dùng cảm tính cá nhân để phê phán tôi rồi. Bạn đọc kỹ lại bài tôi viết đi.
Bạn không đọc thấy là tôi chỉ đưa tin còn không bình luận à. Lời bình là dành cho các bạn. Tôi cung cấp thông tin từ khá nhiều nguồn đài ABC News có, CNN có, Business Week có, Tech World có, thông tin ủng hộ có, thông tin phê phán có, tin nội bộ có, v....v. Lời bình dành cho các bạn. Tôi đã cố gắng cung cấp thông tin đa diện đầy đủ mà bác vẫn còn bới lông tìm vết được , quả là cao thủ trong việc bới móc.
Tôi chỉ cố gắng đóng vai trò người đưa tin ( messenger) và người ta có câu là : "Don't kill the messenger".
Bác hãy xem xét lại đi nhé! nếu thế này đâu có ai dám đến báo tin cho bác nữa. Bác cứ treo tiểu liên ở cửa thế kia, ai đến đưa tin lại dí séng vào cổ người ta. Sợ lắm! Còn nếu bác bảo tôi là cay cú, có lẽ bác lầm to rồi. Tôi có một câu trong P/S đó là câu của tôi. Linh Thái đã chứng minh từ "Quan chi" là người Mỹ học từ TQ. Đây là câu khen. Về mặt thành đạt, cung như kinh tế, có lẽ tôi không thể bằng Linh Thái nhưng tôi rất hài lòng với những gì tôi tự làm ra bằng hai bàn tay của mình. Một người hài lòng với bản thân, ít cay cú và ghen tị với người khác. Thấy cái nick của bác thế kia, tôi cũng hiểu phần nào lời bác nói nhưng bác đừng suy bụng ta ra bụng người như vậy. Không đúng đâu.
![]()
Hơn nữa bàn về chủ đề đi nhé, đừng tống tôi vào vụ TAM nhé. vì tôi rất muốn trở về chứ không muốn như bác đâu
![]()
Cheer up, man and focus on the topic
![]()
Được netwalker sửa chữa / chuyển vào 10:27 ngày 07/07/2003
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 07/07/2003 07:47
Nội dung:Lại thêm một bác nữa lầm,tôi ở VN bác ạ!
I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: spy79
Ngày trả lời: 07/07/2003 21:40
Nội dung:Thêm cái ảnh về không khí TAM này , sv Tàu cũng vui tính phết
![]()
![]()
![]()
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 09/07/2003 18:47
Nội dung:2 mẩu chuyện nhỏ trong những ngày TAM
1) Một du học sinh TQ tại đại học Berkeley kể chuyện trên báo San Jose Mercury của Mỹ: Anh đang nói chuyện điện thoại viễn liên với cha anh tại Bắc kinh khi tin về cuộc tàn sát SV được truyền đi trên truyền hình Mỹ. Khi anh thuật lại điều này với cha trên điện thoại thì ông nói lại có vẻ ngạc nhiên "Làm gì có chuyện đó, bố đang xem truyền hình đây này mà có thấy họ nói gì đâu?"
2) Khi một trong những lãnh tụ công nhân bị cơ quan an ninhTQ bắt cóc ngay trước trụ sở của nhóm công nhân TAM và đem bắt giam tại sở Nội chính, hàng trăm công nhân đã kéo tới biểu tình trước sở đòi thả người này ra. Một số nhân viên an ninh sở Nội Chính đã dùng dùi cui để dẹp đám đông này. Trong khi đang hăng tiết, một sĩ quan an ninh đã phang ngay 1 tay phóng viên đang đứng gần đó chụp hình vụ xô xát này. Khi tay phóng viên cất tiếng phản đối và nói rằng ông là phóng viên của một hãng thông tấn Nhật thì vị sĩ quan TQ xin lỗi ông. Vị sĩ quan TQ phân trần rằng mới đầu ông cứ tưởng ông phóng viên là người TQ!
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 18:52 ngày 09/07/2003
Tác giả: satthutinhdoi
Ngày trả lời: 09/07/2003 21:48
Nội dung:Nhìn bác Spy79 post hình em thấy kinh quá, nhưng với số lượng người lớn như vậy tại sao khi xe tăng tràn vô thì chỉ chết vài ngàn người ?, em nghĩ là thảm hơn chứ
Hôm qua lỡ chạm tay nhau
Về nhà ấy có bị đau không nào
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 10/07/2003 16:42
Nội dung:
Trích từ bài của satthutinhdoi viết lúc 21:48 ngày 09/07/2003:
Nhìn bác Spy79 post hình em thấy kinh quá, nhưng với số lượng người lớn như vậy tại sao khi xe tăng tràn vô thì chỉ chết vài ngàn người ?, em nghĩ là thảm hơn chứHôm qua lỡ chạm tay nhau
Về nhà ấy có bị đau không nào
Sinh viên chết nhiều ở các con đường chung quanh quảng trường khi họ đang di tản ra khỏi quảng trường thì đụng quân đoàn 38 đang tiến vào. Có một nhóm nhỏ SV và công nhân bị giết ngay tại quảng trường mà thôi. Trước khi xảy ra cuộc tàn sat tại quảng trường, ban lãnh đạo SV đã quyết định di tản mọi người ra khỏi nơi đây rồi.
Tác giả: love4ou
Ngày trả lời: 10/07/2003 18:23
Nội dung:Các bác tài thật, em phải vật vã mất 1 ngày trời mới xem hết các bài đấy ớn thật....nhưng phải nói là phấn khích lắm, em nghiêng mình trước các bác đấy..cảm ơn các bác nhiều, nhờ các bác mà em được mở mắt...
icinyoureyes
Được thosan sửa vào 05:02 ngày 11/07/2003
Tác giả: t
Ngày trả lời: 10/07/2003 23:32
Nội dung:Tôi được đọc một tài liệu, được coi là mật, trong đó lại khẳng định rõ, không có người chết ở TAM, mà số người thiệt mạng trong vụ này chỉ nằm ở phạm vi ngoài quảng trường?!! Không biết có nên post lên đây không, vì sợ làm mất thời gian tranh luận giải thích của các bác...
t@
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 11/07/2003 03:24
Nội dung:
Trích từ bài của t viết lúc 23:32 ngày 10/07/2003:
Tôi được đọc một tài liệu, được coi là mật, trong đó lại khẳng định rõ, không có người chết ở TAM, mà số người thiệt mạng trong vụ này chỉ nằm ở phạm vi ngoài quảng trường?!! Không biết có nên post lên đây không, vì sợ làm mất thời gian tranh luận giải thích của các bác...
t@
Tôi đồng ý với bác. Phần lớn những vụ giết hại sinh viên là ở chung quanh quảng trường vì SV đã di tản ra khỏi QT TAM gan het rồi. Nếu tài liệu mật của Tàu thì bác cứ pót vô tư cho anh em được nhờ. Còn tài liệu mật của VN thì chớ; kẻo lại tai bay vạ gió tới cho cả diễn đàn hay chí ít cho chủ đề này.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 03:27 ngày 11/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 11/07/2003 03:30
Nội dung:Bản đồ hướng tiến quân của bộ phận lo việc giải phóng quảng trường TAM của quân đoàn 27 và các địa điểm chính mà các cuộc tàn sát xảy ra.
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 04:24 ngày 11/07/2003
Tác giả: t
Ngày trả lời: 11/07/2003 23:49
Nội dung:Tôi thật ngạc nhiên khi đọc xong tài liệu này, nó khác xa so với những gì mà Sự kiện Thiên An Môn đã nêu (http://www.ttvnol.com/forum/t_127436/?0.4737629). Chính vì vậy, tôi xin phép được mở một topic riêng để chúng ta cùng bàn luận về tính chính xác của tài liệu này.
t@
Tác giả: t
Ngày trả lời: 11/07/2003 23:50
Nội dung:Trích tài liệu: Bộ chỉ huy thiết quân luật, “Tình hình ở khu Mộc Tê”, tin nhanh ngày 3/6/1989
(Mộc Tê là địa điểm mà quân đội từ các vùng ngoại ô phía Tây tiến vào TAM dọc đại lộ Phục Hưng Ngoại.)
Quân tiên phong của Tập đoàn quân 38, những người chịu trách nhiệm hướng tiến quân phía Tây, kéo vào các vùng ngoại ô phía tây ở đường Vạn Thọ, khu Phong Đài, và Lương Hương. Lúc 9h30 tối, những chiến sĩ này bắt đầu tiến về phía đông tới quảng trường và gặp trở ngại đầu tiên của họ tại Mộ Công chúa, nơi sinh viên và dân chúng đã dựng chướng ngại vật. Một đội chống bạo động đã bắn đạn hơi cay và đạn cao su vào đám đông. Thoạt đầu mọi người rút lui, nhưng sau đó dừng lại. Đội chống bạo loạn tiến lên, bắn thêm đạn hơi cay và đạn cao su. Một lần nữa đám đông lại rút lui nhưng lại dừng lại.
Binh lính tiếp tục bắn chỉ thiên cảnh cáo, nhưng dân chúng tỏ ra không lo sợ. Khoảng cách từ Mộ Công chúa đến Bảo tàng quân đội, phố Bắc Phong Oa và khu Mộc Tê chưa đầy 2km, nhưng quân đội tiến chậm vì sự can thiệp của dân chúng. Đám đông ném đá, chai soda, và những vật khác, nhưng quân đội vẫn duy trì kỷ luật chặt chẽ và không bắn trả một phát súng nào.
Tin rằng quân đội sẽ không dùng đạn thật, người dân bắt đầu táo tợn hơn. Vào 10h 10 phút tối, hàng chục nghìn người đã làm thành một bức tường người trên phố Bắc Phong Oa để ngăn cản quên đội, hai bên đối mặt nhau qua một khoảng cách 20-30m. Một số người dân tiếp tục ném đá và các vật khác. Sử dụng một loa điện, viên sĩ quan chỉ huy hô hào dân chúng và sinh viên giải tán và để cho quân đội đi qua. Khi biện pháp này không thành, anh ta quyết định sử dụng vũ lực để đảm bảo cho binh lính của mình có thể đến vị trí của họ đúng thời gian.
Bộ binh đi đầu, bắn chỉ thiên. Binh lính, với hai hàng đầu trong tư thế quỳ và những hàng sau đứng, chĩa vũ khí vào đám đông. Khoảng 10h30 tối, dưới một trận mưa gạch đá, quân đội đã nổ súng. Những tia lửa loá lên từ những viên đạn bắn ra. Khi những người trong đám đông nhận thấy đạn thật đã được sử dụng, họ đã bỏ chạy thành những làn sóng hướng tới cầu Một Tê. sự rút lui của họ đã bị chặn lại bởi chính những chướng ngại vật mà họ dựng lên, và vì lý do này nhiều người trong đám đông đã bị dày xéo...
Tác giả: t
Ngày trả lời: 11/07/2003 23:53
Nội dung:Trích tài liệu: Bộ An ninh nhà nước, “Tình hình tại Mộc Tê vào tối ngày mùng ba”, Tin tình báo quan trọng, 2 h sáng ngày 4/6
Tại cầu Mộc Tê, quân đội bắt đầu dừng lại một lần nữa khi dân chúng và sinh viên ném gạch đá đã được họ chuẩn bị từ trước. Vài chục binh sĩ cầm dùi cui thuộc đơn vị chống bạo loạn của quân đội lao lên cầu, ở đó họ gặp phải một trận mưa gạch đá. Đơn vị này bị đẩy lui. Rồi quân chính quy dàn hàng xông lên cầu hô lớn:” Nếu không ai tấn công chúng ta, ta không tấn công ai; Nhưng nếu người ta tấn công ta, ta phải tấn công họ!” và quay vũ khí vào đám đông. Dân chúng bắt dầu rạp người xuống đất. Mỗi lần đạn rít lên người dân lại ngồi xuống; nhưng trong khoảng thời gian giữa những đợt bắn họ lại đứng dậy. Bị quân đội đẩy lui dần, họ không chịu khuất phục thỉnh thoảng lại hô vang: “Bọn phát xít!”, “Chính phủ côn đồ”, “Bọn sát nhân!”...
Một số binh lính bị trúng gạch đá đã mất bình tĩnh và bắt đầu bắn dữ dội vào bất cứ ai hô “Bọn phát xít” hay ném gạch đá. Ít nhất một trăm người đã ngã xuống đất trong những vũng máu. Hầu hết họ được đưa ngay vào bệnh viện Phục Hưng.
... Sau khi bộ binh đã dọn các chướng ngại vật khỏi đường phố, bắn trả suốt thời gian đó, các xe bọc thép và xe tải chở quân đã tiến lên cầu Mộc Tê. Từ đó trở đi không có lúc nào ngơi tiếng súng nữa. Binh lính trên các xe tải bắn chỉ thiên liên tục cho đến khi mọi người ném đá hay chửi bới lăng mạ, và rồi họ bắn vào đám đông.
... Khoảng 11h đêm, bộ binh vũ trang, xe bọc thép và xe tải chở quân tiến về TAM. Sau khi quân đội đi qua, dân chúng và sinh viên đã đẩy những chiếc xe buýt điện trở lại đường phố, đặt chúng ngang qua đường và đốt cháy chúng để chặn quân đội. Lúc đó là khoảng 11h40 đêm.
Vào nửa đêm một số dân dựng những chướng ngại vật mới trên đường phía đông tới cầu Mộc Tê. Ở phía đông cầu, gần ga xe lửa, 12 thi thể đầy máu nằm đó. Thi thể của người chết và người bị thương liện tục được chuyển đến cửa bệnh viện Phục Hưng. Một số được chở trên những chiếc xe đạp ba bánh chở hàng, những người khác được khiêng trên những cánh cửa gỗ, và một số được chở sau xe máy. Một thi thể đầy máu với bộ mặt nát tả tơi không thể nhận ra, được mang đến trên một cánh cửa. Gần như tất cả mọi người tại bệnh viện Phục Hưng đều nguyền rủa “Đồ phát xít!, “Thú vật!”, “Cuộc tàn sát đẫm máu!”...
Tác giả: t
Ngày trả lời: 11/07/2003 23:57
Nội dung:Trích tài liệu: Bộ An ninh nhà nước, “Chiều hướng trên Quảng trường TAM”, bản fax thứ 5 trong 6 bản gửi các văn phòng thường trực TW Đảng và QUốc vụ viện, 6h08 sáng ngày 4/6:
Đúng 4 h sáng tất cả ánh sáng trên Quảng trường đều tắt, đẩy những người chiếm giữ Quảng trường vào hoảng loạn. Đồng thời , Bộ chỉ huy thi hành quân lệnh tiếp tục cho phát thanh bản “ Thông báo làm sạch Quảng trường” của mình, lúc này nói thêm: “ Chúng tôi bây giờ sẽ bắt đầu làm sạch Quảng trường, và chúng tôi chấp nhận yêu cầu của các người được rút đi”
Chính quyền Bắc Kinh và Bộ chỉ huy thi hành quân luật sau đó cho phát thanh một “Thông báo về khôi phục ngay lập tức trật tự trên quảng trường Thiên An Môn”. Bản thông báo đưa ra 4 yêu cầu:
* Bất cứ ai trên Quảng trường nghe thông báo này cũng phải rời đi ngay lập tức.
* Binh lính thi hành quân luật sẽ sử dụng bất cứ biện pháp nào cần thiết để đối phó với những người phản đối lệnh này hay không tuân lệnh bằng việc vẫn ở lại Quảng trường
* Quảng trường sẽ nằm dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của quân đội thi hành quân luật sau khi nó được làm sạch.
* Tất cả những người dân yêu nước và sinh viên không muốn chứng kiến rối loạn trong nước cần hợp tác với quân đội thi hành quân luật để làm sạch Quảng trường.Ở thời điểm này những sinh viên được tập hợp trên những bậc thang của Đài kỷ niệm các anh hùng nhân dân đã dùng chăn, gậy, vải bạt và những vật khác để đốt thành một đống lửa ở phía tây của đài kỷ niệm. Rồi họ bắt đầu hát “Quốc tế ca”.
Những người bãi công tuyệt thực, Hou Dejian và Zhou Dou trở lại Quảng trường sau cuộc gặp với các nhà chức trách quân luật. Qua hệ thống thông tin công khai của sinh viên họ kêu gọi rút ngay khỏi Quảng trường. Trong bóng tối, người ta nói các xe buýt của trường từ trường ĐH BẮc Kinh đã đến để đưa sinh viên trở về khu trường học, nhưng tin này không gây ra phản ứng đáng kể từ phía sinh viên. Khu vực này chìm trong bóng tối, trừ những đốm lửa phía xa và đèn đường trên đại lộ Trường An.
Binh lính thi hành quân luật trong đội hình hàng dọc chia làm hai từ phía bắc và phía nam tiến về phía đài kỷ niệm. Các binh sĩ của đội quân xung kích trước tiên phá hai loa phóng thanh của sinh viên rồi tiến qua đám đông trên các bậ thang phía tây của đài kỷ niệm, với những khẩu súng trường thay nhau chĩa lên trời và nhằm vào những sinh viên để đe doạ họ phải bỏ chạy. Khoảng thời điểm đó sinh viên quanh đài tưởng niệm, những người dưới sự chỉ đạo của Tổng hành dinh bảo vệ quảng trường TAM, tiến hành một cuộc bỏ phiếu miệng. Những người hô “Đi thôi” to hơn những người hô “Ở lại”.
Thủ lĩnh của nhóm sinh viên này sau đó nói với sinh viên ở Quảng trường “Chuẩn bị rời Quảng trường một cách trật tự dưới những biểu ngữ của trường mình; sinh viên, dân chúng, công nhân và những người giám sát dân cần rút về Khu Hải Điện và tới Trung Quan Thôn.”
Khoảng 4h30 sáng đèn trên Quảng trường sáng trở lại. Sinh viên nhận thấy họ đối mặt với một số lớn binh lính có vũ trang, những người này dồn sinh viên lại gần nhau hơn. Căng thẳng thít chặt lấy những đoàn người phản kháng, nhất là khi họ thấy từng đoàn xe tăng và xe bọc thép từ phía bắc từ từ tiến qua Quảng trường. Tượng Nữ thần Dân chủ ở phía bắc đổ đánh rầm. Các xe tăng và xe bọc thép vẫn lăn bánh, xô đổ và đè lên nhưng chiếc lều của sinh viên dọc đường tiến, cho đến khi chúng áp sát các sinh viên bên sường phía đông và tây chỉ cách có 20-30m. Từ góc phía tây bắc của Quảng trường những hàng lính đội mũ sắt và cầm dùi cui tiếp tục dồn về phía sinh viên ở trung tâm Quảng trường. Cảnh sát chống bạo loạn đội mũ bảo vệ nhập vào hàng ngũ của họ.
Khoảng 5 giờ sáng, hàng nghìn sinh viên, được vòng người nắm tay nhau thành hàng bảo vệ, rút về góc đông nam của Quảng trường qua đường giữa khu bãi cỏ và đài tưởng niệm. Thoạt đầu, họ di chuyển chậm nhưng chẳng bao lâu họ bắt đầu túm tụm lại khi những người lính, một số mặc quần áo dã chiến, vung vẩy dùi cui dồn về phía họ. Con đường của họ đến đài kỷ niệm bị binh lính và xe tăng ngăn cản, họ len lỏi đi qua những chiếc xe tăng tới lối vào phía nam ở đông Quảng trường. Họ tiến hành một cuộc rút lui có trật tự, mang cờ của trường và hát “Quốc tế ca”. Thỉnh thoảng có tiếng hô “Cuộc tắm máu tàn bạo”, “Đả đảo chủ nghĩa phát xít”, “Đồ kẻ cướp!”... Một số nhỏ vào người lính khi họ đi qua.
Bình minh rạng vào khoảng 5h20. PHần lớn sinh viên đã rời Quảng trường, nhưng khoảng 200 sinh viên và quần chúng nhân dân vẫn còn ở lại và giờ đây họ đã hoàn toàn bị bao vây bởi những chiếc xe tăng, chúng tiến về phía họ từ từ và kiên nhẫn, buộc họ lui dần. Khi nhóm người còn lại này cuối cùng bị đẩy khỏi Quảng trường và nhập vào với những người dân ủng hộ họ ở bên ngoài, một số người trong họ đã tập trung để hô: “Phát xít! PHát xít!”. Đáp lại, binh sĩ PLA được tập hợp ở nhà tưởng niệm Chủ tịch Mao đã bắn chỉ thiên và đồng thanh hô “Nếu không ai tấn công ta, ta sẽ không tấn công ai!”. Đến 5h 40 sáng, Quảng trường đã được dọn quang...Những cuộc điều tra đã xác minh rằng trong suốt quá trình làm sạch Quảng trường, binh lính thi hành quân luật không bắn chết một người nào, và không có người nào bị xe tăng đè.
Tác giả: bulubuloa
Ngày trả lời: 12/07/2003 02:06
Nội dung:nói gì thì nói, em kô tin được những bằng chứng này đâu! Trên thực tế con số người chết chưa bao giờ được Chính phủ TQ công khai với dư luận quốc tế. Còn theo 1 thông tin từ thằng bạn TQ của em, ( Cái này là thông tin truyền miệng từ .. em nên các bác tin hay kô thì tuỳ) thì sau vụ TAM, việc nhiều người chết được thông qua việc gần như gia đình nào cũng có người thân hoặc họ hàng chết trong đó! Cũng có thể bọn TQ đẻ lắm dây dưa nhiều, nhưng em nghĩ nó cũng phản ánh phần nào với 1 nước có số dân 800 tr lúc bấy giờ!
Tác giả: lonesome
Ngày trả lời: 12/07/2003 11:47
Nội dung:Tôi khoá để ghép với chủ đề cũ, tránh làm loãng diễn đàn. Mong các bạn lưu ý nội quy khi gửi bài.
Tác giả: socialistme
Ngày trả lời: 12/07/2003 21:49
Nội dung:Về việc công nhân cũng tham gia biểu tình , các bạn có tài liệu gì ko? ai lãnh đạo công nhân ? tại sao lại qua mắt được DCS TQ (Đảng CS có thành phần chính là CN mà)?
Socialistme
Tác giả: netwalker
Ngày trả lời: 12/07/2003 22:35
Nội dung:
Trích từ bài của socialistme viết lúc 21:49 ngày 12/07/2003:
Về việc công nhân cũng tham gia biểu tình , các bạn có tài liệu gì ko? ai lãnh đạo công nhân ? tại sao lại qua mắt được DCS TQ (Đảng CS có thành phần chính là CN mà)?Socialistme
Người lãnh đạo công nhân trong vụ TAM là Han Dongfan hình như phiên âm sang tiếng Việt là Han Đông Phương. Vào năm 1989, khi xảy ra sự kiện TAM anh ta mới có 26 tuổi ( sinh năm 1963) nhưng đã được bầu là chủ tịch của BWAF (Beijing Workers''Autonomous Federation ). Bây giờ anh ta vẫn sống ở HongKong như một người bất đồng chính kiến với Bắc Kinh và làm Tổng Biên Tập tờ Lao Động Trung Hoa. Năm 1997, khi HongKong trả về Trung Quốc, anh ta lại một lần nữa nổi tiếng khi nói câu, sau mấy năm "lưu vong" ( exile nghĩa là phải sống ở hải ngoại) bây giờ tôi lại được trở về Trung Quốc và điều lý thú là được phép bất đồng chính kiến.
. Tất nhiên không được đi phà qua vịnh vào lục địa
![]()
Bạn có thể tìm thấy nhiều thông tin trên mạng về Han Dongfan.
Hãy nhấn vào đây
và vote cho tôi
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/07/2003 02:31
Nội dung:Tài liệu về các báo cáo mật của an ninh TQ của bác t hay quá? Nguồn từ đâu vậy bác?
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/07/2003 02:46
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 16:42 ngày 10/07/2003:
Trích từ bài của satthutinhdoi viết lúc 21:48 ngày 09/07/2003-]
Nhìn bác Spy79 post hình em thấy kinh quá, nhưng với số lượng người lớn như vậy tại sao khi xe tăng tràn vô thì chỉ chết vài ngàn người ?, em nghĩ là thảm hơn chứHôm qua lỡ chạm tay nhau
Về nhà ấy có bị đau không nào
Tôi xin trích lại phần tóm tắt về phong trào công nhân TAM ở trang 16 để trả lời câu hỏi trên của bạn socialistmeÐi cạnh phong trào sinh viên là phong trào công nhân tranh đấu. Khởi đầu từ một nhóm hạt nhân 20 người từ các ngành công nhân đường sắt, cơ khí, xây dựng , vệ sinh và mậu dịch, họ đã phát triển một thành phần cán bộ nòng cốt 150 người với 20,000 đoàn viên đứng dưới tên gọi của tổ chức Liên Ðoàn Công Nhân Tự Trị (đối lập với Tổng Công Ðoàn Lao Ðộng Trung Hoa). Trong khi các lãnh tụ SV tiến gần hơn với việc đối thoại với các cảm tình viên trong Trung Ương Ðảng TQ và chỉ muốn kiến nghị mơ hồ về những thay đổi trong tư tưởng của giới lãnh đạo chính quyền, các lãnh tụ công nhân lại tỏ ra đối lập với chính quyền; lãnh tụ công nhân Han Dongfan đã từng tuyên bố trong một tâm thư là tại TQ chỉ có 2 giai cấp thống trị và bị trị, và những người công nhân bị trị muốn có 1 tiếng nói chính trị thật sự để bảo vệ quyền lợi cơm áo của mình. Vào giai đoạn cao trào của phong trào TAM, các lãnh tụ công nhân đã đề nghị với SV là họ sẽ kêu gọi một cuộc tổng đình công tại tất cả các xí nghiệp trong vùng, nhưng họ đã bị từ chối. Do tính cảnh giác cao độ, SV độc quyến chiếm quảng trường TAM và không cho công nhân cắm trại chung ở đó. Thành ra lúc nào cũng có 2 nhóm đấu tranh với SV tập trung tại quảng trường TAM và công nhân tại các khu vực phụ cận. Vào những ngày tàn của cuộc đấu tranh, SV vì bị tổn thất lực lượng quá lớn đã phải đồng ý cho công nhân tiến vào quảng trường để bảo vệ cho họ. Ðồng thời các lãnh tụ SV lúc này cũng đề nghị lại với bên công nhân kêu gọi tổng đình công, nhưng mọi chuyện đã quá trễ!
Nói chung, công nhân bị đàn áp dữ dội hơn SV. Số người bị bắt giam và bị bắn nhiều hơn sinh viên, theo lời lãnh tụ công nhân Han Dongfan. Anh về sau bị tù cho đến 1993 khi bị mắc bệnh ho lao và được điều đình qua Mỹ chữa bệnh. Sau đó, anh quay lại Hồng Kông và hiện vẫn đang rất tích cực với phong trào công nhân tại đây.
![]()
Han Dongfan, 26 tuổi (1989), cựu chiến binh Giải Phóng Quân Trung Hoa và là công nhân đường sắt.
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 09:47
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 02:31 ngày 13/07/2003:
Tài liệu về các báo cáo mật của an ninh TQ của bác t hay quá? Nguồn từ đâu vậy bác?
Tôi lấy từ nguồn của Tàu bác ạ. Sách của Lý Thận Chi, một cán bộ cao cấp của TQ. Lý Thận Chi, từng làm việc cho tờ "Tân Hoa Nhật Báo" vào năm 1946 theo lệnh của Chu Ân Lai. Năm 1952 làm Phó ban Tin tức quốc tế của Tân Hoa Xã. Năm 1953 làm cố vấn cho Hoàng Hoa. Năm 1954 và 1955 làm bí thư cho Chu Ân Lai ở Hội nghị Giơ-ne-vơ và Hội nghị Á-Phi-La. Năm 1957 bị Mao Trach Đông khép vào tội "phái hữu" và đưa đi cải tạo, sau đó được minh oan và năm 1979 làm cố vấn ngoại giao cho Đặng Tiểu Bình. Năm 1983 làm Trợ lý cho Triệu Tử Dương. Năm 1985 làm Phó viện trưởng Viện khoa học xã hội TQ. Năm 1989 ông thôi chức và nghỉ hưu do sự kiện TAM.
Tôi xin tiếp tục với tư liệu của tôi nhé.
t@
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 09:52
Nội dung:Đặng Tiểu Bình và bài xã luận 26-4
Ngày 25/4, Lý Bằng (LB) và các quan chức khác đã đến nhà ĐTB để báo cáo về các cuộc biểu tình của sinh viên ở Bắc Kinh và 20 thành phố khác. Phản ứng của Đặng đã hình thành cơ sở cho bài xã luận ngày 26-4 đã trở thành lời phán quyết của Đảng về phong trào sinh viên.Trích tài liệu: Ban thư ký Văn phòng TW Đảng, “Biên bản cuộc họp quan trọng”, ngày 25/4:
Lý Bằng: Một số biểu ngữ và khẩu hiệu phản kháng mà sinh viên hô hào trong các cuộc diễu hành là chống Đảng và chống CNXH. Họ la hét đòi đảo ngược những nhận định về tự do hoá tư sản và ô nhiễm tinh thần (biệt ngữ của ĐCS chỉ những ảnh hưởng của văn hoá phương Tây)
Mũi nhọn hiện được chĩa thẳng vào đồng chí (ĐTB) và các đồng chí khác thuộc thế hệ các nhà cách mạng vô sản lão thành.
Đặng Tiểu Bình: (Họ) nói tôi là đạo diễn ở hậu trường đúng không?
Lý Bằng: Có nhữgn lời kêu gọi công khai đòi chính phủ từ chức, những lời kêu gọi vô nghĩa như “mở các cuộc điều tra và các cuộc thảo luận về vấn đề cai trị và quyền lực của TQ”, và kêu gọi tổ chức các cuộc bầy cử rộng rãi hơn và sử đổi Hiến pháp, bãi bỏ hạn chế đối với các đảng phái chính trị và báo chí, và từ bỏ phạm trù các tội “phản cách mạng”. Các tổ chức sinh viên bất hợp pháp đã xuất hiện ở Bắc Kinh và Thiên Tân... Một số nhỏ những người đứng đầu các tổ chức bất hợp pháp này có những người khác đứng đằng sau kiểm soát.
Ở Bắc Kinh đã có hai cuộc tấn công vào Tân Hoa Môn liên tiếp nhau gần như ngay lập tức; ở Trường Sa và Tây An đã có cướp bóc và gâp hoả hoạn ngày 22/4, và ở Vũ Hán sinh viên đã biểu tình trên cầu qua sông Dương Tử, chặn con đường giao thông huyết mạch giữa Bắc Kinh và Quảng Châu. Những hành động này phá hoại nghiêm trọng sự ổn địng và thống nhất, và họ phá vỡ trật tự XH. Tất cả mọi người trong UB thường vụ chúng tôi đều cho rằng đây là hành động gây rối loạn và chúng ta phải dựa vào luật pháp đề chấm dứt càng sớm càng tốt.
Đặng Tiểu Bình: Tôi hoàn toàn đồng với quyết định của UB thường vụ. Đây không phải là phong trào sinh viên bình thường. Sinh viên đã gây náo động ầm ĩ trong 10 ngày nay, và chúng ta đã khoan thứ và kiềm chế. Nhưng mọi chuyện đã không diễn ra theo ý chúng ta. Một thiểu số rất nhỏ đang lợi dụng sinh viên; họ muốn làm cho dân chúng nhầm lẫn và đẩy đất nước vào hỗn loạn. Đây là một mưu đồ được hoạch định kỹ càng mà mục đích thực sự của nó là phủ nhận ĐCS Trung Quốc và chế độ XHCN ở mức độ căn bản nhất. Chúng ta phải giải thích cho toàn Đảng và toàn dân tộc rằng chúng ta đang đối mặt với một cuộc đấu tranh chính trị nghiêm trọng nhất. Chúng ta phải dứt khoát và rõ ràng trong việc chống lại tình trạng gây rối này.
Lý Bằng: Chẳng phải là chúng ta nên chuẩn bị ngay một bài xã luận trên tờ Nhân Dân nhật báo để truyền đạt những gì đồng chí ĐTB đã nói chăng?
Chiều hôm đó Văn phòng BCHTW ĐCS Trung QUốc đã gửi quyết định này bằng điện báo cho Triệu Tử Dương, Tổng bí thư Đảng, người đang tiến hành chuyến thăm chính thức không đúng lúc đến Bắc Triều Tiên. Triệu điện trả lời: “Tôi hoàn toàn nhất trí với quyết định chính sách của đồng chí Đặng Tiểu Bình về vấn đề rối loạn hiện nay.”
t@
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 10:00
Nội dung:Sự căng thẳng trong các nhà lãnh đạo
Vào sáng ngày 13/5, Tổng bí thư Đảng Triệu Tử Dương và Chủ tịch nước Dương Thượng Công đã đến nhà Đặng Tiểu Bình báo cáo về công việc mới đây của họ. Dương Thượng Côn là người bạn gần gũi nhất của Đặng và người điều hành công việc trong ban lãnh đạo. Triệu đã giải thích những quan điểm mà ông đã đưa ra tại một vài cuộc họp Bộ chính trị.Trích tài liệu: Ghi chép về các cuộc trò chuyện do một người bạn của Dương Thượng Côn không thể nêu rõ tung tích hơn cung cấp:
Triệu Tử Dương: Tôi đã nhận ra rằng phong trào này có hai nét đặc biệt mà chúng ta cần chú ý: Thứ nhất, tất cả khẩu hiệu của sinh viên đều ủng hộ Hiến pháp; họ ủng hộ dân chủ và chống tham nhũng. Những đòi hỏi này về cơ bản phù hợp với những gì mà Đảng và chính phủ chủ trương, do vậy chúng ta không thể bác bỏ chúng ngây lập tức. Thứ hai, số người biểu tình và ủng hộ là lớn, và họ gồm những người thuộc mọi thành phần của xã hội. Do vậy tôi cho rằng chúng ta phải lưu ý đến đa số và chấp nhận quan điểm chủ đạo của đa số nếu chúng ta muốn dẹp yên vấn đề này.
Đặng Tiểu Bình: Ngay từ đầu đã rõ ràng là một thiểu số nhỏ đang khuấy đảo đa số, thổi bùng những xúc cảm của đại đa số.
Triệu Tử Dương: Đó là lý do tại sao tôi cho rằng chúng ta phải tách đa số đông đảo các sinh viên và những người ủng hộ họ ra khỏi thiểu số nhỏ đang sử dụng phong trào này để lợi dụng đục nước béo cò, gây rắc rối và công kích Đảng và CNXH. Chúng ta phải dựa vào đường lối chỉ đạo. Chúng ta phải theo đuổi đối thoai đa cấp, đa kênh, tiếp xúc với dân chúng, và xây dựng sự hiểu biết. Chúng ta không được để các cuộc xung đột trở nên trầm trọng nếu chúng ta muốn nhanh chóng ổn định tình hình.
Đặng Tiểu Bình: Đối thoại là tốt, nhưng vấn đề là giải quyết rắc rối. Chúng ta không thể để bị xỏ mũi. Phong trào này đã kéo dài quá lâu, gần một tháng nay. Các đồng chí lão thành đang lo lắng.. Chúng ta phải quyết đoán. Tôi đã nói đi nói lại rằng chúng ta cần ổn định nếu chúng ta muốn phát triển. Làm thế nào chúng ta có thể tiến bộ nếu tình hình ở trong trạng thái hoàn toàn hỗn loạn?
Dương Thượng Côn: Gorbachov sẽ ở đây trong 2 ngày, và hôm nay tôi nghe thấy rằng sinh viên sắp tuyên bố một cuộc tuyệt thực. Họ rõ ràng muốn làm tình hình căng thẳng hơn nữa và gây nhiều sự chú ý của quốc tế.
Đặng Tiểu Bình: TAM là biểu tượng của nước CHND Trung Hoa. Quảng trường này phải ở trong trật tự khi Gorbachov đến. Chúng ta phải duy trì hình ảnh quốc tế của húng ta. Hình ảnh của chúng ta sẽ thế nào nếu Quảng trường này trong tình trạng hỗn loạn?
Triệu Tử Dương: Tôi sẽ nhấn mạng tầm quan trọng chuyến thăm của Gorbachov một lần nữa trên phương tiện truyền thông chiều nay.
Đặng Tiểu Bình: Như tôi đã nói lúc trước, nguồn gốc của vụ rối ren này không hẳn là đơn giản. Sự chống đối không chỉ là một số sinh viên mà cả là một nhóm những kẻ nổi loạn và nhiều kẻ thành tích bất hảo, và một thiểu số nhỏ những người hoàn toàn phản đối việc chống tự do hoá tư sản... Đây không chỉ là giữa sinh viên với chính phủ.
Triệu Tử Dương:Sự nhất trí trong Bộ chính trị là sử dụng các chính sách chỉ đạo và chia rẽ, tranh thủ đại đa số sinh viên và trí thức trong khi cô lập thiểu số nhỏ những kẻ gây rối chống cộng sản, do vậy dẹp yên phong trào này thông qua các biện pháp dân chủ và pháp lý.
Đặng Tiểu Bình: Người dân thường trong XH nghĩ gì?
Triệu Tử Dương: Các cuộc phản kháng đang lan rộng những giới hạn ở các thành phố có các trường ĐH. Các khu vực nông thôn không bị ảnh hưởng, và nông dân đều dễ bảo. Người lao động thành thị về cơ bản cũng vậy. Người lao động không sung sướng về một số điều kiện XH và đôi lúc muốn xả hơi, do vậy họ đồng tình với những người phản kháng. Nhưng họ đi làm như bình thường và họ không bãi công, biểu tình hay đi đây đó như sinh viên.
Đặng Tiểu Bình: Chúng ta không được nhượng bộ một li trên cơ sở nguyên tắc duy trì sự cầm quyền của ĐCS và bác bỏ chế độ đa đảng của phương Tây. Đồng thời, Đảng phải giải quyết vấn đề dân chủ và những vấn đề nảy sinh khi tham nhũng xuất hiện trong Đảng hay chính phủ.
Triệu Tử Dương: Khi chúng ta cho phép sự dân chủ nào đó, tình hình bề ngoài xem ra có thể hỗn loạn, nhưng những rắc rối nhỏ này là bình thường bên trong một khuôn khổ dân chủ và hợp pháp. Chúng ngăn ngừa cá cuộc biến động lớn và thực tế giúp cho ổn định và hoà bình về lâu dài.
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 10:09
Nội dung:Các cuộc họp khẩn cấp của UB thường vụ Bộ chính trị.
Tối 16/5, các Uỷ viên ban thường vụ Bộ chính trị (Triệu Tử Dương, Lý Bằng, Kiều Thạch, Hồ Khởi Lập, và Diệu Y Lâm) đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Các vị lão thành của Đảng là Dương Thương Côn và Bạc Nhất Ba cũng tham dự. Cuộc tuyệt thực của sinh viên đã gây ra một phản ứng mạnh mẽ, rộng lớn trong XH, và các nhà lãnh đạo đang chịu sức ép phải tìm ra một giải pháp.
Trích tài liệu: Ban thư ký Văn phòng TW Đảng, “Biên bản cuộc họp UB thường vụ Bộ chính trị ngày 16/5”:
Triệu Tử Dương: Cuộc bãi công tuyệt thực của sinh viên ở quảng trườngđã diễn ra 4 ngày nay. Chúng ta đã có các cuộc đối thoại với các đại diện của họ và hứa chúng ta sẽ coi trọng và tiếp tục lắng nghe những ký kiến của họ, chỉ yêu cầu họ chấm dứt tuyệt thực, nhưng việc đó không có tác dụng. Quảng trường đông nghịt, đủ các loại người bị kích động đi loanh quanh với những biểu ngữ và khẩu hiệu của họ, đến mức bản thân các đại diện sinh viên cũng phải nói là họ thực sự không kiểm soát được mọi chuyện.
Dương Thương Côn: Mấy ngày qua Bắc Kinh ở trong tình trạng gần như là vô chính phủ. Sinh viên đang bãi khoá ở tất cả các trường học,, người lao động ở một số cơ quan đổ ra đường phố, giao thông và nhiều chuyện khác rối loạn. Đó là điều ta có thể gọi là tình trạng vô chính phủ. Chúng ta đang có cuộc gặp cấp cao lịch sử Trung – Xô và đáng ra phải có một lễ đón tại Quảng trường TAM, nhưng thay vào đó chúng ta phải làm việc này ở sân bay. Chúng ta dự định có hai phiên họp cấp cao hôm nay ở Đại lễ đường, nhưng thay vào đó chúng ta đã phải họp ở Điếu Ngư Đài. Đó là kiểu tình trạng vô chính phủ mà chúng ta đang gặp phải.
Triệu Tử Dương: Khi tôi từ Bắc Triều Tiên trở về, tôi được biết rằng bài xã luận ngày 26/4 đã gây ra một phản ứng mạnh mẽ trong nhiều bộ phận của XH và đã trở thành một vấn đề lớn đối với sinh viên. Tôi nghĩ có thể cách đơn giản nhất là tránh vấn đề nhạy cảm nhất liệu phong trào sinh viên có phải là gây rối loạn hay không, hy vọng phong trào này sẽ xẹp dần trong khi chúng ta dần dần xoay chuyển tình hình, sử dụng các biện pháp dân chủ và pháp luật. Nhưng rồi vào ngày 13/5, vài trăm sinh viên bắt đầu cuộc bãi công tuyệt thực, và một trong những yêu sách chính của họ là thay đổi hoàn toàn quan điểm chính thức trong bài xã luận 26/4. Vì vậy lúc này không có cách tránh rắc rối. Chúng ta phải xem xét lại bài xã luận 26/4, tìm cách xua tan cảm giác đối đầu giữa chúng ta với sinh viên, và làm cho tình hình ổn định càng sớm càng tốt.
Lý Bằng: Đồng chí TTD, điều không đúng là cho rằng quan điểm chính thức trong bài xã luận 26/4 được nhằm vào đại đa số sinh viên. Nó được nhằm vào thiểu số nhỏ những người đang sử dụng phong trào sinh viên để lợi dụng tình cảm của các sinh viên trẻ và lợi dụng một số sai lầm và vấn đề của chúng ta để bắt đầu một cuộc đấu tranh chính trị chống ĐCS và chế độ XHCN và mở rộng cuộc đấu tranh này từ Bắc Kinh ra toàn quốc và gây rối loạn cả nước. Đây là những thực tế không thể phủ nhận. Ngay dù nếu nhiều sinh viên biểu tình hiểu sai bài xã luận 24/6 thì nó vẫn còn đáp ứng một yêu cầu quan trọng trong việc phơi bày những sự thực này.
Triệu Tử Dương: Như tôi hiểu, lý do tại sao nhiều sinh viên hơn như vậy đã tham gia các cuộc biểu tình là vì họ không thể chấp nhận cái nhãn mà bài xã luận gán cho phong trào này. Sinh viên vẫn đòi Đảng và chính phủ bày tỏ một thái độ khác và có cách tốt hơn để mô tả phong trào sinh viên. Tôi cho rằng chúng ta phải giải quyết vấn đề này thật nghiêm túc vì không có cách nào né tránh được...
Lý Bằng: Đồng chí Dương, những đoạn chính trong bài xã luận 26/4 được trích từ phát biểu của đồng chí ĐTB ngày 25/4. Không thể thay đổi chúng được.
Triệu Tử Dương: Chúng ta phải giải thích bản chất thực sự của phong trào sinh viên này với đồng chí ĐTB, và chúng ta cần thay đổi quan điểm chính thức về phong trào này.
t@
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 10:16
Nội dung:Triệu Tử Dương thoái lui.
Sáng 17/5 UB Thường vụ Bộ chính trị họp tại nhà Đặng Tiểu Bình. Ngoài Triệu Tử Dương, Lý Bằng, Kiều Thạch, Hồ Khởi Lập và Diêu Y Lâm, các vị trưởng lão Dương Thượng Côn và Bạc Nhất Ba cũng tham gia.Trích tài liệu: Ban thư ký Văn phòng TW Đảng, “Biên bản cuộc họp UBTV Bộ chính trị ngày 17/5”, tài liệu do Văn phòng của ĐTB cung cấp cho Ban thư ký Văn phòng TW Đảng để lưu trữ:
Triệu Tử Dương: Các sinh viên tuyệt thực tự cảm thấy họ ở vào tiêu điểm chú ý khiến cho họ khó mà có những nhượng bộ. Điều này đưa chúng ta vào tình thế khó chịu. ĐIều quan trọng nhất ngay lúc này là làm cho sinh viên không gắn việc tuyệt thực với những yêu sách của họ nữa và làm cho họ rút khỏi Quảng trường và trở lại trường học của họ. Nếu không, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra, và chỉ trong chớp mắt. Tình hình đang căng thẳng.
Dương Thượng Côn: Liệu chúng ta có thể vẫn nói không có gì hại đến lợi ích quốc gia hay lợi ích xã hội không? Đây chẳng phải là sự rối loạn ư? Nếu bất cứ ai ở đây giữ quan điểm cho rằng đây không phải là rối loạn thì tôi không thấy có bất cứ cách nào để xúc tiến cải cách và mở cửa hay theo đuổi việc xây dựng CNXH.
Lý Bằng: Tôi cho rằng đồng chí Triệu Tử Dương phải chịu trách nhiệm chính về sự leo thang của phong trào sinh viên, cũng như về việc tình hình đã trở nên khó kiểm soát. Khi đồng chí ấy ở Bắc Triều Tiên và Bộ chính trị hỏi ý kiến đồng chí Dương, đồng chí ấy đã gửi điện trả lời, tuyên bố rõ là đồng chí ấy hoàn toàn nhất trí với kế hoạch của đồng chí ĐTB về việc xử lý tình hình bất ổn này.
Sau khi trở về vào ngày 30/4, đồng chí ấy lại nói tại một cuộc họp Bộ chính trị rằng đồng chí ấy tán thành những lời phát biểu của đồng chí ĐTB cũng như từ “rối loạn” đã xuất hiện trong bài xã luận 26/4.
Nhưng rồi chỉ một vài ngày sau, vào chiều 4/5 tại các cuộc họp ở Ngân hàng châu Á (ADB), và không tham khảo ý kiến ai khác trong UBTV, đồng chí ấy đã đưa ra lời phát biểu trái với những quyết định của UBTV, của đồng chí ĐTB và tinh thần bài xã luận 26/4.
Diêu Y Lâm: Tôi không hiểu tại sao đồng chí Dương lại nhắc đến đồng chí ĐTB trong cuộc hội đàm với Gorbachov ngày hôm qua. Do tình hình hiện đã rõ ràng, điều này chỉ có thể có ý là một cách đổ hết trách nhiệm cho đồng chí ĐTB và làm cho sinh viên nhằm vào đồng chí ĐTB để công kích. Việc này đã làm cho toàn bộ tình hình lộn xộn trở nên xấu hơn.
Triệu Tử Dương: Tôi có thể có cơ hội giải thích 2 sự việc này không? Những mục đích cơ bản của những lời phát biểu của tôi tại cuộc họp hàng năm các giám đốc Ngân hàng phát triển châu Á là để làm dịu phong trào sinh viên và củng cố lòng tin của các nhà đầu tư tương tai vào sự ổn định của Trung Quốc. Những phản ứng đầu tiên tôi nghe được về lời phát biểu của tôi là tích cực, và tôi đã không nhận thấy bất cứ vấn đề rắc rối nào vào lúc đó (Đoạn này bác Dương hơi tồ. Ai lại chửi bác ý ngay lúc đó, nhỉ). Các đồng chí Dương Thượng Côn, Kiều Thạch, và Hồ Khởi Lập tất cả đều cho rằng phản ứng đối với bài phát biểu là tốt, đồng chí Lý Bằng nói đó là một việc làm tốt và rằng đồng chí ấy sẽ nhắc lại khi gặp các đại diện của ADB.
Bây giờ là về những phát biểu của tôi với Gorbachov hôm qua: Suốt từ Đại hội Đảng thứ 13, bất cứ khi nào tôi gặp các nhà lãnh đạo ĐCS của các nước khác tôi đều nói rõ rằng Phiên họp toàn thể thứ nhất BCHTW Đảng khoá 13 của chúng ta đã quyết định rằng vai trò của đồng chí ĐTB là người vạch quyết định chính của Đảng và sẽ không thay đổi. Tôi làm việc này để đảm bảo chắc chắn là thế giới hiểu rõ hơn rằng quyền lực tiếp tục của đồng chí ĐTB ở trong Đảng chúng ta là hợp pháp mặc dù đồng chí ấy đã nghỉ hưu.
Đặng Tiểu Bình: Đồng chí Dương, phát biểu của đồng chí ngày 4/5 với ADB là một bước ngoặt. Kể từ đó, phong trào sinh viên đã dần trở nên xấu đi. Dĩ nhiên chúng ta muốn xây dựng một chế độ dân chủ XHCN, nhưng chúng ta không thể làm điều đó một cách vội vã, và chúng ta còn không muốn hơn thứ dân chủ kiểu phương Tây. Nếu một tỉ người dân của chúng ta lao vào các cuộc bầu cử đa đảng, chúng ta sẽ gặp hỗn loạn như cuộc “nội chiến tổng lực” mà chúng ta đã chứng kiến trong Cách mạng Văn hoá...
... Sau khi suy nghĩ cẩn thện kỹ càng về việc này, tôi kết luận rằng chúng ta cần đưa Quân giải phóng nhân dân (PLA) đến và tuyên bố thiết quân luật ở Bắc Kinh, chính xác hơn, ở các quận nội thành của Bắc Kinh. Mục đích của quân luật là một lần cuối cùng trấn áp cuộc rối loạn và nhanh chóng đưa tình hình trở lại bình thường...
Triệu Tử Dương: Có một quyết định thì luôn tốt hơn là không có gì. Nhưng thưa đồng chí ĐTB, đối với tôi sẽ khó thực hiện kế hoạch này. Tôi gặp nhiều khó khăn với nó.
Đặng Tiểu Bình: Thiểu số phục tùng đa số!
Triệu Tử Dương: Tôi sẽ phục tùng kỷ luật của Đảng; thiểu số phục tùng đa số.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/07/2003 15:44
Nội dung:
Vốt bác 5 cho các tài liệu "ác niệt" lày!
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 16:07
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 15:44 ngày 13/07/2003:
Vốt bác 5 cho các tài liệu "ác niệt" lày!
Chả thấy * đâu, lúc trước 15, bây giờ vẫn 15. Dưng mà điều đó chẳng ngăn cản em phục vụ các bác
t@
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 16:10
Nội dung:Tình thế tiến thoái lưỡng nan của UBTV Bộ chính trị Vào 8h tối cuộc họp của UBTV Bộ chính trị lại tiếp tục tại Trung Nam Hải. Các Uỷ viên Triệu Tử Dương, Lý Bằng, Kiều Thạch, Hồ Khởi Lập và Diêu Y Lâm tham sự. Dương Thượng Côn và Bạc Nhất Ba tham gia với vai trò là các vị lão thành của Đảng.
Trích tài liệu: Ban thư ký Văn phòng TW Đảng, “Biên bản cuộc họp UBTV Bộ chính trị ngày 17/5”
Triệu Tử Dương: Vấn đề cuộc họp tối nay là quân luật. Trước hết chúng ta cần xem xet liệu tình hình đã đi đến mức mà thiết quân luật là sự lựa chọn duy nhất của chúng ta chưa. Phải chăng thiết quân luật sẽ giúp chúng ta giải quyết vấn đề hay chỉ mở rộng vấn đề? Phải chăng thực tế cần áp đặt quân luật? tôi hy vọng chúng ta có thể thảo luận vấn đề này một cách bình tĩnh.
Lý Bằng: Đồng chí Dương, quyết định về quân luật là do đồng chí ĐTB đưa ra. Tôi ủng hộ những quan điểm của đồng chí Đặng về quân luật. Tôi cho rằng chủ đề cuộc họp này không phải là nên hay không nên, mà đúng hơn là sử dụng những biện pháp nào để thực hiện thiết quân luật.
Diêu Y Lâm: Tôi cũng ủng hộ mạnh mẽ đề nghị của đồng chí ĐTB. Dùng biện pháp này sẽ giúp khôi phục thành phố trở lại trạng thái bình thường, chấm dứt tình trạng vô chính phủ, và kết thúc nhanh chóng và có hiệu quả tình hình rối loạn.
Triệu Tử Dương: Tôi phản đối việc thiết quân luật ở Bắc Kinh. Lý do là do những tình cảm cực đoan của sinh viên ở thời điểm này, việc thiết quân luật sẽ không giúp làm yên ổn tình hình hay giải quyết vấn đề. Nó sẽ chỉ làm cho tình hình phức tạp thêm và đối đầu gay gắt hơn...Nhân dân Trung Quốc không thể chấp nhận những lỗi lầm lớn về chính sách nào nữa.
Kiều Thạch: Tôi muốn bày tỏ quan điểm của tôi mọi lúc. chúng ta không thể có bất cứ sự nhượng bộ nào nữa, nhưng mặt khác chúng ta vẫ còn không tìm thấy một biện pháp thích hợp để giải quyết tình hình. Do vậy vấn đề quân luật, tôi thấy khó mà bày tỏ sự đồng tình hay phản đối vào lúc này.
Bạc Nhất Ba: Đây là cuộc họp của UBTV, trong đó tôi và đồng chí Dương Thượng Côn chỉ là người quan sát. Chúng tôi không có quyền bỏ phiếu, nhưng cả hai chúng tôi ủng hộ đề nghị của đồng chí ĐTB về thiết quân luật... Tôi cho rằng chúng ta nên làm cho các ý kiến được rõ ràng hơn bằng việc bỏ phiếu.
Sau gợi ý của Bạc Nhất Ba, 5 thành viên UBTV đã tiến hành bỏ phiếu. Lý Bằng và Diêu Y Lâm bỏ phiếu tán thành quân luật; Triệu Tử Dương và Hồ Khởi Lập phủ quyết; Kiều Thạch bỏ phiếu trắng.
Tác giả: hoangnguyen79
Ngày trả lời: 13/07/2003 16:23
Nội dung:Em xin phép được đưa bài của bác t từ chủ đề đã bị khoá sang đây. Mấy bác mod xoá chủ đề đã khoá kia cho gọn
.Trích tài liệu: Bộ chỉ huy thiết quân luật, “Tình hình ở khu Mộc Tê”, tin nhanh ngày 3/6/1989
(Mộc Tê là địa điểm mà quân đội từ các vùng ngoại ô phía Tây tiến vào TAM dọc đại lộ Phục Hưng Ngoại.)Quân tiên phong của Tập đoàn quân 38, những người chịu trách nhiệm hướng tiến quân phía Tây, kéo vào các vùng ngoại ô phía tây ở đường Vạn Thọ, khu Phong Đài, và Lương Hương. Lúc 9h30 tối, những chiến sĩ này bắt đầu tiến về phía đông tới quảng trường và gặp trở ngại đầu tiên của họ tại Mộ Công chúa, nơi sinh viên và dân chúng đã dựng chướng ngại vật. Một đội chống bạo động đã bắn đạn hơi cay và đạn cao su vào đám đông. Thoạt đầu mọi người rút lui, nhưng sau đó dừng lại. Đội chống bạo loạn tiến lên, bắn thêm đạn hơi cay và đạn cao su. Một lần nữa đám đông lại rút lui nhưng lại dừng lại.
Binh lính tiếp tục bắn chỉ thiên cảnh cáo, nhưng dân chúng tỏ ra không lo sợ. Khoảng cách từ Mộ Công chúa đến Bảo tàng quân đội, phố Bắc Phong Oa và khu Mộc Tê chưa đầy 2km, nhưng quân đội tiến chậm vì sự can thiệp của dân chúng. Đám đông ném đá, chai soda, và những vật khác, nhưng quân đội vẫn duy trì kỷ luật chặt chẽ và không bắn trả một phát súng nào.
Tin rằng quân đội sẽ không dùng đạn thật, người dân bắt đầu táo tợn hơn. Vào 10h 10 phút tối, hàng chục nghìn người đã làm thành một bức tường người trên phố Bắc Phong Oa để ngăn cản quên đội, hai bên đối mặt nhau qua một khoảng cách 20-30m. Một số người dân tiếp tục ném đá và các vật khác. Sử dụng một loa điện, viên sĩ quan chỉ huy hô hào dân chúng và sinh viên giải tán và để cho quân đội đi qua. Khi biện pháp này không thành, anh ta quyết định sử dụng vũ lực để đảm bảo cho binh lính của mình có thể đến vị trí của họ đúng thời gian.
Bộ binh đi đầu, bắn chỉ thiên. Binh lính, với hai hàng đầu trong tư thế quỳ và những hàng sau đứng, chĩa vũ khí vào đám đông. Khoảng 10h30 tối, dưới một trận mưa gạch đá, quân đội đã nổ súng. Những tia lửa loá lên từ những viên đạn bắn ra. Khi những người trong đám đông nhận thấy đạn thật đã được sử dụng, họ đã bỏ chạy thành những làn sóng hướng tới cầu Một Tê. sự rút lui của họ đã bị chặn lại bởi chính những chướng ngại vật mà họ dựng lên, và vì lý do này nhiều người trong đám đông đã bị dày xéo...
Trích tài liệu: Bộ An ninh nhà nước, “Tình hình tại Mộc Tê vào tối ngày mùng ba”, Tin tình báo quan trọng, 2 h sáng ngày 4/6
Tại cầu Mộc Tê, quân đội bắt đầu dừng lại một lần nữa khi dân chúng và sinh viên ném gạch đá đã được họ chuẩn bị từ trước. Vài chục binh sĩ cầm dùi cui thuộc đơn vị chống bạo loạn của quân đội lao lên cầu, ở đó họ gặp phải một trận mưa gạch đá. Đơn vị này bị đẩy lui. Rồi quân chính quy dàn hàng xông lên cầu hô lớn:” Nếu không ai tấn công chúng ta, ta không tấn công ai; Nhưng nếu người ta tấn công ta, ta phải tấn công họ!” và quay vũ khí vào đám đông. Dân chúng bắt dầu rạp người xuống đất. Mỗi lần đạn rít lên người dân lại ngồi xuống; nhưng trong khoảng thời gian giữa những đợt bắn họ lại đứng dậy. Bị quân đội đẩy lui dần, họ không chịu khuất phục thỉnh thoảng lại hô vang: “Bọn phát xít!”, “Chính phủ côn đồ”, “Bọn sát nhân!”...
Một số binh lính bị trúng gạch đá đã mất bình tĩnh và bắt đầu bắn dữ dội vào bất cứ ai hô “Bọn phát xít” hay ném gạch đá. Ít nhất một trăm người đã ngã xuống đất trong những vũng máu. Hầu hết họ được đưa ngay vào bệnh viện Phục Hưng.
... Sau khi bộ binh đã dọn các chướng ngại vật khỏi đường phố, bắn trả suốt thời gian đó, các xe bọc thép và xe tải chở quân đã tiến lên cầu Mộc Tê. Từ đó trở đi không có lúc nào ngơi tiếng súng nữa. Binh lính trên các xe tải bắn chỉ thiên liên tục cho đến khi mọi người ném đá hay chửi bới lăng mạ, và rồi họ bắn vào đám đông.
... Khoảng 11h đêm, bộ binh vũ trang, xe bọc thép và xe tải chở quân tiến về TAM. Sau khi quân đội đi qua, dân chúng và sinh viên đã đẩy những chiếc xe buýt điện trở lại đường phố, đặt chúng ngang qua đường và đốt cháy chúng để chặn quân đội. Lúc đó là khoảng 11h40 đêm.
Vào nửa đêm một số dân dựng những chướng ngại vật mới trên đường phía đông tới cầu Mộc Tê. Ở phía đông cầu, gần ga xe lửa, 12 thi thể đầy máu nằm đó. Thi thể của người chết và người bị thương liện tục được chuyển đến cửa bệnh viện Phục Hưng. Một số được chở trên những chiếc xe đạp ba bánh chở hàng, những người khác được khiêng trên những cánh cửa gỗ, và một số được chở sau xe máy. Một thi thể đầy máu với bộ mặt nát tả tơi không thể nhận ra, được mang đến trên một cánh cửa. Gần như tất cả mọi người tại bệnh viện Phục Hưng đều nguyền rủa “Đồ phát xít!, “Thú vật!”, “Cuộc tàn sát đẫm máu!”...
Trích tài liệu: Bộ An ninh nhà nước, “Chiều hướng trên Quảng trường TAM”, bản fax thứ 5 trong 6 bản gửi các văn phòng thường trực TW Đảng và QUốc vụ viện, 6h08 sáng ngày 4/6:
Đúng 4 h sáng tất cả ánh sáng trên Quảng trường đều tắt, đẩy những người chiếm giữ Quảng trường vào hoảng loạn. Đồng thời , Bộ chỉ huy thi hành quân lệnh tiếp tục cho phát thanh bản “ Thông báo làm sạch Quảng trường” của mình, lúc này nói thêm: “ Chúng tôi bây giờ sẽ bắt đầu làm sạch Quảng trường, và chúng tôi chấp nhận yêu cầu của các người được rút đi”
Chính quyền Bắc Kinh và Bộ chỉ huy thi hành quân luật sau đó cho phát thanh một “Thông báo về khôi phục ngay lập tức trật tự trên quảng trường Thiên An Môn”. Bản thông báo đưa ra 4 yêu cầu:
* Bất cứ ai trên Quảng trường nghe thông báo này cũng phải rời đi ngay lập tức.
* Binh lính thi hành quân luật sẽ sử dụng bất cứ biện pháp nào cần thiết để đối phó với những người phản đối lệnh này hay không tuân lệnh bằng việc vẫn ở lại Quảng trường
* Quảng trường sẽ nằm dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của quân đội thi hành quân luật sau khi nó được làm sạch.
* Tất cả những người dân yêu nước và sinh viên không muốn chứng kiến rối loạn trong nước cần hợp tác với quân đội thi hành quân luật để làm sạch Quảng trường.
Ở thời điểm này những sinh viên được tập hợp trên những bậc thang của Đài kỷ niệm các anh hùng nhân dân đã dùng chăn, gậy, vải bạt và những vật khác để đốt thành một đống lửa ở phía tây của đài kỷ niệm. Rồi họ bắt đầu hát “Quốc tế ca”.
Những người bãi công tuyệt thực, Hou Dejian và Zhou Dou trở lại Quảng trường sau cuộc gặp với các nhà chức trách quân luật. Qua hệ thống thông tin công khai của sinh viên họ kêu gọi rút ngay khỏi Quảng trường. Trong bóng tối, người ta nói các xe buýt của trường từ trường ĐH BẮc Kinh đã đến để đưa sinh viên trở về khu trường học, nhưng tin này không gây ra phản ứng đáng kể từ phía sinh viên. Khu vực này chìm trong bóng tối, trừ những đốm lửa phía xa và đèn đường trên đại lộ Trường An.
Binh lính thi hành quân luật trong đội hình hàng dọc chia làm hai từ phía bắc và phía nam tiến về phía đài kỷ niệm. Các binh sĩ của đội quân xung kích trước tiên phá hai loa phóng thanh của sinh viên rồi tiến qua đám đông trên các bậ thang phía tây của đài kỷ niệm, với những khẩu súng trường thay nhau chĩa lên trời và nhằm vào những sinh viên để đe doạ họ phải bỏ chạy. Khoảng thời điểm đó sinh viên quanh đài tưởng niệm, những người dưới sự chỉ đạo của Tổng hành dinh bảo vệ quảng trường TAM, tiến hành một cuộc bỏ phiếu miệng. Những người hô “Đi thôi” to hơn những người hô “Ở lại”.
Thủ lĩnh của nhóm sinh viên này sau đó nói với sinh viên ở Quảng trường “Chuẩn bị rời Quảng trường một cách trật tự dưới những biểu ngữ của trường mình; sinh viên, dân chúng, công nhân và những người giám sát dân cần rút về Khu Hải Điện và tới Trung Quan Thôn.”
Khoảng 4h30 sáng đèn trên Quảng trường sáng trở lại. Sinh viên nhận thấy họ đối mặt với một số lớn binh lính có vũ trang, những người này dồn sinh viên lại gần nhau hơn. Căng thẳng thít chặt lấy những đoàn người phản kháng, nhất là khi họ thấy từng đoàn xe tăng và xe bọc thép từ phía bắc từ từ tiến qua Quảng trường. Tượng Nữ thần Dân chủ ở phía bắc đổ đánh rầm. Các xe tăng và xe bọc thép vẫn lăn bánh, xô đổ và đè lên nhưng chiếc lều của sinh viên dọc đường tiến, cho đến khi chúng áp sát các sinh viên bên sường phía đông và tây chỉ cách có 20-30m. Từ góc phía tây bắc của Quảng trường những hàng lính đội mũ sắt và cầm dùi cui tiếp tục dồn về phía sinh viên ở trung tâm Quảng trường. Cảnh sát chống bạo loạn đội mũ bảo vệ nhập vào hàng ngũ của họ.
Khoảng 5 giờ sáng, hàng nghìn sinh viên, được vòng người nắm tay nhau thành hàng bảo vệ, rút về góc đông nam của Quảng trường qua đường giữa khu bãi cỏ và đài tưởng niệm. Thoạt đầu, họ di chuyển chậm nhưng chẳng bao lâu họ bắt đầu túm tụm lại khi những người lính, một số mặc quần áo dã chiến, vung vẩy dùi cui dồn về phía họ. Con đường của họ đến đài kỷ niệm bị binh lính và xe tăng ngăn cản, họ len lỏi đi qua những chiếc xe tăng tới lối vào phía nam ở đông Quảng trường. Họ tiến hành một cuộc rút lui có trật tự, mang cờ của trường và hát “Quốc tế ca”. Thỉnh thoảng có tiếng hô “Cuộc tắm máu tàn bạo”, “Đả đảo chủ nghĩa phát xít”, “Đồ kẻ cướp!”... Một số nhỏ vào người lính khi họ đi qua.
Bình minh rạng vào khoảng 5h20. PHần lớn sinh viên đã rời Quảng trường, nhưng khoảng 200 sinh viên và quần chúng nhân dân vẫn còn ở lại và giờ đây họ đã hoàn toàn bị bao vây bởi những chiếc xe tăng, chúng tiến về phía họ từ từ và kiên nhẫn, buộc họ lui dần. Khi nhóm người còn lại này cuối cùng bị đẩy khỏi Quảng trường và nhập vào với những người dân ủng hộ họ ở bên ngoài, một số người trong họ đã tập trung để hô: “Phát xít! PHát xít!”. Đáp lại, binh sĩ PLA được tập hợp ở nhà tưởng niệm Chủ tịch Mao đã bắn chỉ thiên và đồng thanh hô “Nếu không ai tấn công ta, ta sẽ không tấn công ai!”. Đến 5h 40 sáng, Quảng trường đã được dọn quang...
Những cuộc điều tra đã xác minh rằng trong suốt quá trình làm sạch Quảng trường, binh lính thi hành quân luật không bắn chết một người nào, và không có người nào bị xe tăng đè.
Tôi muốn cho Đất Nước hiểu tôi
Đất Nước o hiểu- biết làm sao, đành vậy!
Đất Nước thân yêu tôi tránh sang bên
Như giọt mưa rào gió tạt xiên...
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 16:48
Nội dung:Các vị trưởng lão quyết định về quân luật.
Vào sáng 18/5, 8 vị trưởng lão: Đặng Tiểu Bình, Trần Vân, Lý Tiêm Niệm, Bành Chân, Đặng Dĩnh Siêu, Dương Thượng Côn, Bạc Nhất Ba và Vương Chấn đã họp với các uỷ viên UBTV Bộ chính trị là Lý Bằng, Kiều Thạch, Hồ Khởi Lập, và Diêu Y Lâm, và các thành viên UB Quân sự là tướng Hồng Học Trí, Lưu Hoa Thanh, và tướng Tần Cơ Vĩ. Tổng bí thư Triệu Tử Dương không tham gia cuộc họp này.Trích tài liệu: Ban thư ký Văn phòng TW Đảng, “Biên bản một cuộc họp quan trọng ngày 18/5”, tài liệu do Văn phòng ĐTB cung cấp cho Ban thư ký Văn phòng TW Đảng để lưu hồ sơ
Đặng Tiểu Bình: Chúng tôi, những đồng chí lão thành họp cùng các đồng chí hôm nay vì chúng tôi cảm thấy không có sự lựa chọn nào khác. UB Thường vụ đáng ra cần đi đến một kế hoạch từ lâu rồi., nhưng mọi chuyện cứ kéo dài mãi, và thậm chí hôm nay cũng không có quyết định. Bắc Kinh đã trong tình trạng hỗn loạn hơn một tháng nay, và chúng ta đã hết sức kiềm chế trong toàn bộ sự việc, và hết sức khoan thứ. Nếu các nước khác trên thế giới theo dõi hơn một tháng các cuộc diễu hành và biểu tình trong thủ đô của họ và không làm gì về điều đó thì thế nào nhỉ?
Lý Tiên Niệm: Tôi cảm thấy như các đồng chí khác, và tôi nghĩ thật là quá tồi tệ khi mà một sự đánh giá chính xác những gì đang diễn ra ở đây lại phải dựa vào chúng tôi, những đồng chí lão thành. Chúng tôi không có sự lựa chọn nào ngoài việc b ày tỏ sự lo ngại khi tình hình trở nên hỗn loạn như hiện nay. Tổng bí thư Triệu Tử Dương có một trách nhiệm không thể phủ nhận ở đây. Đâu là sự khác nhau giữa điều chúng ta đang chứng kiến khắp đất nước và Cách mạng Văn hoá? Không chỉ ở Bắc Kinh, tất cả các thành phố đang trong tình trạng hỗn loạn.
Đặng Tiểu Bình: Bài xã luận 26/4 đã xác định rõ bản chất của vấn đề là sự rối loạn. Một số người phản đối từ này, nhưng nó diễn đạt sự thật một cách chính xác. Bằng chứng cho thấy đánh giá này là đúng.
Lý Bằng: Lý do đồng chí Triệu Tử Dương không đến đây hôm nay là đồng chí ấy phản đối thiết quân luật. Đồng chí ấy khuyến khích sinh viên ngày từ đầu. Không đồng chí ấy từ Bắc Triều Tiên trở về, đồng chí ấy có bài phát biểu ngày 4/5 tại Ngân hàng phát triển châu Á mà không để bất cứ ai khác trong UBTV Bộ chính trị thông qua.
Giọng điệu bài phát biểu này hoàn toàn khác với lời lẽ của bài xã luận 26/4, nhưng nó được phổ biến rộng rãi và có tác động lớn về tuyên truyền. Từ đó trở đi, chúng ta thấy rõ ràng là những ý kiến của đồng chí Triệu khác với ý kiến của đồng chí Đặng và của đa số các đồng chí trong UBTV. Bất cứ ai có kinh nghiệm chính trị cũng có thể thấy điều này, và chắc chắn những kẻ gây rối loạn cũng có thể nhận thấy điều đó.
Dương Thượng Côn: Vấn đề chúng ta hiện đối mặt là hai tiếng nói khác nhau trong Đảng đã được bộ lộ hoàn toàn; sinh viên cảm thấy một ai đó ở TW ủng hộ họ, do vậy họ ngày càng quá khích hơn. Mục tiêu của họ là làm cho bài xã luận 26/4 bị bác bỏ và có được sự công nhận chính thức đối với những liên đoàn tự trị của họ (như phản đối các tổ chức sinh viên do chính phủ tổ chức và kiểm soát)
Tình hình ở Bắc Kinh và các nơi khác trong nước vẫn tiếp tục xấu đi. Do vậy chúng ta phải đảm bảo ổn định trong cả nước, và điều đó có nghĩa bắt đầu với Bắc Kinh. Tôi kiên quyết ủng hộ tuyên bố quân luật và kiên quyết ủng hộ việc thực hiện điều này.
Vương Chấn: Những kẻ quấy rối thực hiện đang đòi hỏi điều này. Không được khoan dung họ. Sinh viên là những người điên rồ nếu họ nghĩ nhúm người này có thể lật đổ Đảng chúng ta và chính quyền chúng ta. Những đứa trẻ này không biết chúng đã làm cái gì. Nếu sinh viên không tự rời khỏi quảng trường TAM thì quân giải phóng cần phải đến và đưa họ ra khỏi đó. Thật lố bịch!
Bạc Nhất Ba: Cả thế giới phương Tây đế quốc chủ nghĩa đều muốn các nước XHCN từ bỏ con đường của mình và trở thành chư hầu trong hệ thống TBCN độc quyền quốc tế. Những kẻ có động cơ ngầm đứng đằng sau phong trào sinh viên này nhận được sự ủng hộ của Mỹ và châu Âu và những kẻ phản động Quốc Dân Đảng ở Đài Loan. Có vô số bằng chứng cho thấy Quốc hội Mỹ và các nghị viện phương Tây khác đã nói mọi điều về phong trào sinh viên này và thậm chí đã tổ chức các buổi điều trần. Các thành viên của Liên minh Hoa kiều vì dân chủ, mà chúng ta đã tuyên bố là một tổ chức bất hợp pháp và phản động, không chỉ lên tiếng ủng hộ phong trào sinh viên mà còn công khai thừa nhận rằng họ cố vấn cho sinh viên và thậm chí có kế hoạch trở lại Trung Quốc và can thiệp trực tiếp. Như vậy các đồng chí thấy đây, không phải ngẫu nhiên mà phong trào sinh viên biến thành náo loạn.
Hồng Học Trí: Đối với một người lính, nhiệm vụ là tối cao. Tôi sẽ kiên quyết thực hiện mệnh lệnh của TW Đảng và UB quân sự về thiết quân luật ở Bắc Kinh
Tác giả: t
Ngày trả lời: 13/07/2003 17:00
Nội dung:Các vị trưởng lão quyết định làm sạch TAM
Vào sáng 2/6, các nhà lãnh đạo Đảng Đặng Tiểu Bình, Lý Tiên NIệm, Bành Chân, Dương Thượng Côn, Bạc Nhất Ba và Vương Chấn họp cùng UBTV Bộ chính trị , tại thời điểm đó chỉ có Lý Bằng, Kiều Thạch và Diêu Y Lâm.Trích tài liệu: Ban thư ký văn phòng TW Đảng, “BIên bản cuộc họp quan trọng ngày 2/6”
Lý Bằng: Hôm qua Thành uỷ Bắc Kinh và Bộ An ninh nhà nước đã trình báo cáo lên Bộ chính trị. Hai báo cáo này đưa ra bằng chứng rõ ràng cho thấy sau khi tuyên bố thiết quân luật một mưu đồ lớn của những kẻ tổ chức và âm mưu cuộc rối loạn là chiếm Quảng trường TAM làm trung tâm chỉ huy để tiến hành một trận đấu cuối cùng với Đảng và Chính phủ. Quảng trường đã trở thành “một trung tâm của phong trào sinh viên và cuối cùng là của phong trào dân tộc.”
Dù chính phủ đưa ra quyết định gì đi nữa, những phản ứng mạnh mẽ cũng sẽ xuất hiện từ Quảng trường. Người ta đã xác định được rằng sau tuyên bố thiết quân luật những sự kiện như tập hợp một đội quân liều mạng để ngăn binh lính thi hành quân luật, tập hợp những kẻ côn đồ để tấn công Sở công an Bắc Kinh, tổ chức các cuộc họp báo, và tuyển ngưòi mới đã được lên kế hoạch và chỉ đạo từ Quảng trường.
Các phần tử phản động cũng tiếp tục sử dụng Quảng trường làm một trung tâm để phát ra dư luận phản cách mạng và bịa đặt tin đồn. Những tổ chức bất hợp pháp như AFS (Liên hiệp sinh viên tự trị) và AFM (Liện hiệp sinh viên tự trị) đã đặt loa phóng thanh trên Quảng trường và phát thanh gần như suốt ngày đêm, công kích các nhà lãnh đạo Đảng và Nhà nước, xúi giục lật đổ chính quyền, và lặp đi lặp lại những tin tức xuyên tạc của Đài tiếng nói Hoa Kỳ và báo chí Hồng Kông, Đài Loan.
Các phần tử phản động tin rằng cuối cùng chính phủ sẽ đàn áp nếu họ không chịu rời khỏi Quảng trường. Âm mưu của họ là kích động xung đột và gây ra các vụ đổ máu, la lối rằng “Máu sẽ thức tỉnh dân chúng và khiến chính phủ chia rẽ, sụp đổ”. Cách đây vài ngày những phần tử phản động này đã công khai dựng lên cái gọi là tượng nữ thần dân chủ trước Đài kỷ niệm các anh hùng dân tộc. Hôm nay họ có kế hoạch phát động một cuộc bãi công tuyệt thực nữa ở Quảng trường.
Khi cuộc náo loạn bắt đầu các nhân viên sứ quán Mỹ đã hăng hái thu thập tin tức tình báo. Một số trong họ là mật vụ CIA. Hầu như mỗi ngày, nhất là vào buổi tối, họ lại đi la cà ở Quảng trường và các trường ĐH. Họ thường xuyên tiếp xúc với các thủ lĩnh của AFS và đưa ra những lời cố vấn cho những người này. Liên minh vì Dân chủ Trung QUốc, đã trực tiếp can thiệp vào cuộc rối loạn này, là một công cụ của Mỹ sử dụng chống Trung Quốc. Đồ cặn bã này đóng trụ sở ở New York, đã cộng tác với Hội từ thiện Trung Quốc. Họ cũng cung cấp tiền cho các thủ lĩnh AFS.
Ngay khi cuộc náo loạn bắt đầu các cơ quan tình báo Quốc dân đảng ở Đài Loan và các lực lượng thù địch khác bên ngoài Trung Quốc đã vội vã đưa gián điệp đội lốt khách thăm, khách du lịch, nhà doanh nghiệp... vào. Chúng đã tìm cách can thiệp trực tiếp để mở rộng cái gọi là phong trào dân chủ thành một “Phong trào chống CNCS và sự chuyên chế” toàn diện. Chúng cũng chỉ thị cho các điệp viên ngầm theo dõi chặt chẽ tình hình và thu thập mọi loại thông tin. Có bằng chứng cho thấy gián điệp Quốc dân của Đài Loan đã tham gia cuộc náo loạn ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Phúc Kiến... Ngày càng rõ là cuộc náo loạn được gây ra bở một liên minh những lực lượng phản động nước ngoài và trong nước và những mục tiêu của chúng là lật đổ ĐCS và phá tan chế độ XHCN
Vương Chấn: Những kẻ thối thây chết tiệt!. Chúng nghĩ chúng là ai mà chà đạp lên mảnh đất thiêng liêng như TAM lâu như vậy chứ. Chúng thực sự đang đòi hỏi điều này! Chúng ta cần đưa quân đến ngày bây giờ để tóm cổ những kẻ phản cách mạng này, thưa đồng chí ĐTB. Dù sao thì Giải phóng quân nhân dân để làm gì? Binh lính thi hành quân luật để làm gì? Họ không phải chỉ ngồi quanh và ăn. Họ phải tóm cổ bọn phản cách mạng. Chúng ta phải làm điều đó hoặc chúng ta sẽ không bao giờ tự tha thứ cho mình. Bất cứ ai tìm cách lật đổ ĐCS đều đáng phải chết không chôn cất gì cả.
Lý Tiên Niệm: Báo cáo mà đồng chí Lý Bằng vừa trình bày với chúng ta cho thấy hoàn toàn rõ rằng CNTB phương Tây thực sự muốn thấy sự rối loạn ở Trung Quốc. Và không chỉ có thế, họ cũng muốn thấy rối loạn ở Liên Xô và tất cả các nước XHCN Đông Âu. Mỹ, Anh, PHáp, Nhật và một số nước phương Tây dùng đủ mọi cách để thúc đẩy diễn biến hoà bình ở các nước XHCN. Chúng có một câu nói mới: “Tiến hành cuộc chiến tranh thế giới không có khói”. Chúng ta tốt hơn là phải đề phòng. Rút cục CNTB vẫn muốn đánh bại CNXH.
Đặng TIểu Bình: Đồng chí Lý Niêm Niệm nói đúng. Những nguyên nhân của vụ rối loạn này có liên quan đến bối cảnh toàn cầu. Thế giới phương Tây, đặc biệt là Mỹ, đã đưa toàn bộ bộ máy tuyên truyền của nó vào công việc khích động và dành nhiều sự khuyến khích và giúp đỡ cho các gọi là “những người dân chủ” ở Trung Quốc, những người trên thực tế là những kẻ cặn bã của dân tộc Trung QUốc.
...
Dương Thượng Côn: Quân đội đã tiến vào Đại lễ đường nhân dân, Công viên Trung Sơn, Cung văn hoá nhân dân, và Bộ Công an. Tư tưởng của các sĩ quan và chiến sĩ đã được chuẩn bị thấu đáo cho việc thanh tảo Quảng trường. Sau gần nửa tháng làm công tác tư tưởng chính trị, tất cả các sĩ quan và chiến sĩ đã thấu hiểu về tính nghiêm trọng và phức tạp của cuộc đấu tranh này và hiểu sự cần thiết và tính hợp pháp của quân luật.
Lý Bằng: Tôi mạnh mẽ yêu cầu chúng ta hành động ngay lập tức để làm sach TAM và chúng ta kiên quyết chấm dứt sự rối loạn và rắc rối kéo dài hơn bao giờ hết này.
Đặng Tiểu Bình: Tôi đồng ý với tất cả các đồng chí và đề nghị quân đội thi hành quân luật tối nay bắt đầu thực hiện kế hoạch làm sạch này và kết thúc trong vòng 2 ngày. Khi chúng ta xúc tiến công việc làm sạch chúng ta phải giải thích rõ cho tất cả công dân và sinh viên, yêu cầu họ rời khỏi Quảng trường và cố gắng hết sức để thuyết phục họ. Nhưng nếu họ không chịu đi, họ sẽ chịu trách nhiệm về những hậu quả. Bộ chỉ huy quân luật phải làm cho tất cả các đơn vị hiểu rõ rằng họ sẽ chỉ nổ súng như một phương sach cuối cùng. Không được có đổ máu trong phạm vi Quảng trường TAM. Điều gì sẽ xảy ra nếu hàng nghìn sinh viên không chịu đi. Vậy thì binh lính sẽ vác trên lưng họ hàng nghìn sinh viên ra khỏi đó. Cuối cùng tôi xin nhắc lại: Phải không có ai chết trên Quảng trường.
Được lonesome sửa vào 17:06 ngày 13/07/2003
Tác giả: nguoiradikhongve
Ngày trả lời: 13/07/2003 19:25
Nội dung:". . . Phải không có người chết trên TAM..."
Trích lời của Mr Đặng Tiểu Bình
Quả nhiên là đúng như giọng lưỡi của các bác lão thành . . . Mèo khóc chuột,chỉ được cái nói suông và nói phét,với lại sẵn có quân đội trong tay,muốn làm gì chả được.I will waiting 6 years later for you,Jenny
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 14/07/2003 15:17
Nội dung:
Trích từ bài của t viết lúc 16:07 ngày 13/07/2003:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 15:44 ngày 13/07/2003:
Vốt bác 5 cho các tài liệu "ác niệt" lày!
Chả thấy * đâu, lúc trước 15, bây giờ vẫn 15. Dưng mà điều đó chẳng ngăn cản em phục vụ các bác
t@
Nóng ruột thế bác? TTVN dạo này hiển thị sao hơi chậm. Tôi vốt bác ngay từ bài đầu. Bây giờ là 16 rồi đấy! Các bác xin chú ý bài nào đăng hình thì sẽ không thể vốt sao được. Em thử vốt vài lần cho mấy tóp hình mà không xong.Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 15:21 ngày 14/07/2003
Tác giả: t
Ngày trả lời: 14/07/2003 19:45
Nội dung:Các nhà lãnh đạo đánh giá lại tình hình. Ngày 6/6, các vị bô lão Đặng Tiểu Bình, Lý Tiên Niệm, Bành Chân, Dương Thượng Côn, Bạc Nhất Ba, và Vương Chấn, họp với các Uỷ viên Bộ chính trị đương nhiệm là Lý Bằng, Kiều Thạch, Diêu Y Lâm cộng với Chủ tịch Quốc hội Vạn Lý và Tổng bí thư Đảng mới được chỉ định Giang Trạch Dân.
Trích tài liệu: Ban thư ký TW Đảng, “Biên bản cuộc họp UBTV Bộ chính trị TW ĐCS Trung Quốc”, ngày 6/6, công với một phần nhỏ những điều bổ sung từ băng ghi âm cuộc họp này:
Đặng Tiểu Bình: Nếu chúng ta không kiên quyết với những cuộc bạo loạn phản cách mạng này thì ai biết được điều gì có thể xảy ra? PLA đã chịu nhiều gian khó, chúng ta thực sự mang ơn họ nhiều. Nếu những âm mưu của nhưng kẻ thúc đẩy bạo loạn đạt được ở bất cứ nơi nào, thì chúng ta đã có nội chiến. Và nếu có nội chiến, dĩ nhiên chúng ta sẽ giành thắng lới, nhưng hãy thử nghĩ đến tổng số người thiệt mạng...
...
Bạc Nhất Ba: Tôi có một số tài liệu ở đây, những bài của tất cả các hãng tin và mạng lưới truyền hình phương Tây về cái gọi là vụ tắm máu 4/6 ở TAM. Tôi xin đọc: Hãng AP đưa tin: “Ít nhất 500 người chết”, Hãng NBC:” 1.400 người chết, 10.000 người bị thương”, Hãng ABC :” 2.000 người chết”, BBC: “ 2.000 người chết, 10.000 ngưòi bị thương”, Reuters: “Hơn 1.000 người chết”...
Tác động là rất lớn khi những con số như thế này được phổ biến khắp thế giới. Chúng ta cần phản công lại những tin đồn này ngay bây giờ.
Lý Bằng: Ông Bạc nói đúng. Viên Mộc đang tổ chức một cuộc họp báo chiều này ở Trung Nam Hải để công bố sự thật. Số người chết chính xác như sau: 23 người thuộc chiến sĩ thi hành quân luật, gồm 10 người của PLA và 13 người của Cảnh sát vũ trang nhân dân. Số người chết trong sinh viên và dân chúng là khoang 200 người. Không có ai bị giết chết trong phạm vi Quảng trường TAM.
Tác giả: MTH
Ngày trả lời: 15/07/2003 00:28
Nội dung:Bác T cho hỏi mấy cái này của bác có phải là cái " 5 trang tài liệu Thiên An môn" ( Tiananmen Papers) thấy bảo là của chính phủ trung quốc. Nếu đúng thì bác tài thật đấy.
Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em tà áo nhung huyết dụ
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa
Phường cũ bên danh người đẹp lụa
Ngõ phố nào in dấu gót hài hoa.
Tác giả: Cocaine
Ngày trả lời: 15/07/2003 04:18
Nội dung:Theo các bác thì khoảng 5 -7 năm nữa khi mà thế hệ mới ở Trung Quốc nắm được quyền lực thì liệu có khả năng họ sẽ quay lại "luận tội" các vị lão thành chủ mưu trong vụ Thiên An Môn này không? Ví dụ họ có thể đưa Lí Bằng ra xét xử, và có thể xét lại công trạng cũng như tội ác của Đặng Tiểu Bình.
Tác giả: haintvcb
Ngày trả lời: 15/07/2003 09:45
Nội dung:Theo tôi là không, vì "văn hoá" chính trị vùng Á châu xuất phát từ TQ là "cái tốt phô ra, xấu xa đậy lại".
Dân TQ biết thừa tội lỗi của Mao, nhưng vẫn trang trong treo ảnh Mao trong nhà. Bè lũ 4 tên đã bị xử nhưng đều những tội đâu đâu.
Những tội lỗi tai hại nhất cho ND Trung Quốc như "Chiến dịch diệt chim sẻ", "Bốn Hiện đại hoá","Toàn dân luyện thép","Đại CM Văn hoá"...thì chưa và sẽ không bao giờ bị đem ra xử cả!![]()
Tác giả: taothaoonline
Ngày trả lời: 15/07/2003 11:29
Nội dung:
Trích từ bài của Cocaine viết lúc 04:18 ngày 15/07/2003:
Theo các bác thì khoảng 5 -7 năm nữa khi mà thế hệ mới ở Trung Quốc nắm được quyền lực thì liệu có khả năng họ sẽ quay lại "luận tội" các vị lão thành chủ mưu trong vụ Thiên An Môn này không? Ví dụ họ có thể đưa Lí Bằng ra xét xử, và có thể xét lại công trạng cũng như tội ác của Đặng Tiểu Bình.
Tôi nghĩ trước mắt có thể họ sẽ "luận tội" theo kiểu đưa ra một số sách mới chưa công bố, hoặc dựng phim. Nhưng 5-7 năm e rằng quá sớm? TQ bây giờ vẫn cần ổn định là chính, cả dân lẫn chính phủ đều hiểu như thế.
http://www.vnequation.de/ibf/index.php
http://www.vysa.jp/
Hãy đọc kỹ bài viết của tôi rồi hãy trả lời, đề nghị không quá khích!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 14:45
Nội dung:
Trích từ bài của t viết lúc 19:45 ngày 14/07/2003:
...
Bạc Nhất Ba: Tôi có một số tài liệu ở đây, những bài của tất cả các hãng tin và mạng lưới truyền hình phương Tây về cái gọi là vụ tắm máu 4/6 ở TAM. Tôi xin đọc: Hãng AP đưa tin: “Ít nhất 500 người chết”, Hãng NBC:” 1.400 người chết, 10.000 người bị thương”, Hãng ABC :” 2.000 người chết”, BBC: “ 2.000 người chết, 10.000 ngưòi bị thương”, Reuters: “Hơn 1.000 người chết”...
Tác động là rất lớn khi những con số như thế này được phổ biến khắp thế giới. Chúng ta cần phản công lại những tin đồn này ngay bây giờ.
Lý Bằng: Ông Bạc nói đúng. Viên Mộc đang tổ chức một cuộc họp báo chiều này ở Trung Nam Hải để công bố sự thật. Số người chết chính xác như sau: 23 người thuộc chiến sĩ thi hành quân luật, gồm 10 người của PLA và 13 người của Cảnh sát vũ trang nhân dân. Số người chết trong sinh viên và dân chúng là khoang 200 người. Không có ai bị giết chết trong phạm vi Quảng trường TAM.
Cám ơn bác t đã cất công dịch ra tiếng Việt tài liệu quí này cho anh em. Tuy nhiên, em xin bàn thêm về đoạn trích trên từ bài dịch của bác.Những dữ kiện Lý Bằng đưa ra ở đoạn trích bên trên không phai là những dữ kiện thật. Ðó chỉ là những dữ kiện mà Viên Moc sẽ đưa ra trong cuộc họp báo với phóng viên quốc tế chiều hôm đó tại Trung Nam Hải. Ðây chính là những số liệu chính thức chính quyền Trung Quốc công bố với thế giới và nó KHÔNG phải là BÍ MẬT quốc gia. Ta vẫn không thể dựa vào cuộc nói chuyện này để kết luận là không ai bị giết tại quảng trường.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 14:54 ngày 15/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 15:56
Nội dung:Sau đây em xin đưa ra một số dẫn chứng hình ảnh chứng minh cho 2 điều:
1) Quân đội Trung quốc đã nổ súng tại quảng trường TAM
2) Ðã có thương vong đổ máu tại quảng trường TAMẢnh 1: Quảng trường Thiên An Môn chụp từ vệ tinh
Chú thích: Cổng Tử Cấm Thành treo hình Mao nổi tiếng là vệt màu vàng nằm tại góc phải của ảnh (hướng chính Nam) và trụ sở Quốc Hội (còn gọi là Ðại sảnh nhân dân) nằm ở bên tay trái Tử Cấm Thành (hướng Tây - và là tòa nhà nằm phía dưới)
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 16:21 ngày 15/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 16:33
Nội dung:(tiếp theo)
Ảnh 2: Tòa trụ sở Quốc Hội (còn gọi là Ðại sảnh Nhân dân - Great Hall of People) chụp từ quảng trường TAM.
Chú thích:
1) Xin các bác chú ý tấm Quốc hiệu đỏ và những cây cột tại mặt tiền là những tính cách đặc trưng của toà nhà này.
2) Các bác cũng nên chú ý là nền quảng trường TAM trong ảnh được lát bởi lớp gạch xi-măng nhỏ hình vuông
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 16:50
Nội dung:(tiếp theo)
Ảnh 3: Giải phóng quân Trung hoa đang dàn hàng ngang trước toà nhà Quốc hội và bắn vào đoàn biểu tình đêm mùng 4 tháng 6 năm 1989 (Chụp bởi Imaeda Koichi của báo AsiaWeek)
Chú thích: Bạn có thể thấy ánh lửa đạn (nhìn mũi tên) đang khạc ra từ người lính thứ ba hàng đầu trong ảnh đếm từ bên trái qua. Ánh lửa từ họng súng của người lính này cũng phản chiếu lên phía bên phải khuôn mặt anh ta. Các người lính cùng hàng chỉ là những bóng đen. Ðằng sau họ là tấm Quốc hiệu đỏ và dãy côt đặc trưng của tòa nhà Quốc hội
![]()
Dưới đây là bức ảnh trên với độ rõ cao hơn. Nhìn vào tấm này, ánh lửa khạc ra từ người lính PLA ở hàng đầu càng nổi bật.
![]()
Nguồn gốc của ảnh 3:
1)Bạn có thể tìm thấy bức ảnh này tại link:
http://www.asiaweek.com/asiaweek/magazine/nations/0,8782,94722,00.html.2) hoặc tìm trên Yahoo dùng các từ như Imaeda Koichi, Tienanmen Square, và AsiaWeek
3) Bạn cũng có thể tìm bức ảnh trên trong bài báo
"The Ghosts of Tianamen" (Những bóng ma Thiên An Môn) trên tạp chí AsiaWeek số ngày 19 tháng 1 năm 2001
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 16:57 ngày 15/07/2003Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:24 ngày 15/07/2003
Tác giả: langbavibo
Ngày trả lời: 15/07/2003 17:07
Nội dung:Rất cám ơn bác MDB vì những tấm hình, nhưng tấm này thì dùng kỹ xảo vi tính tạo đốm lửa thì quá dễ. Bác cho cái link thì độ tin cậy hơn
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 17:13
Nội dung:(tiếp theo)
Ảnh 4: Vết máu chụp được trên nền quảng trường Thiên An Môn 1-2 ngày sau đêm 4 tháng 6.
Chú thích: Nếu bạn nhìn lại nền quảng trường TAM ở ảnh 2 tôi pót trước đó, bạn sẽ thấy là nền đất trên bức ảnh 4 này trùng với nền ở ảnh 2 - cùng một loại gạch xi-măng hình vuông nhỏ. Có điều là cả ảnh 4 này đã bị ố đi với một lớp màu hồng cam và không phản ánh được màu xám thực của đá xi-măng ta nhìn thấy trên ảnh 2.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 17:26
Nội dung:
Trích từ bài của langbavibo viết lúc 17:07 ngày 15/07/2003:
Rất cám ơn bác MDB vì những tấm hình, nhưng tấm này thì dùng kỹ xảo vi tính tạo đốm lửa thì quá dễ. Bác cho cái link thì độ tin cậy hơn
Cám ơn bác langbavibo nhắc em về chuyện nguồn gốc bức ảnh. Em đã hiệu đính lại bài trên với thông tin về cách tìm tấm ảnh trên từ báo chí hay từ mạng
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 18:08
Nội dung:Sau đây, là góc nhìn của bộ ngoại giao Mỹ về vụ tàn sát đêm mùng 4 rạng mùng năm tháng 6 năm 1989. Dưới đây là 3 trang tài liệu giải mật của tòa đại sứ Mỹ tại Bắc kinh tới các tòa đại sứ Mỹ khác trên toàn thế giới và các lãnh sự quán Mỹ tại Trung quốc.
Trang 1: Liệt kê các tòa đại sứ Mỹ nhận được điện tín này. Góc tay trái phía dưới bức điện tín có đánh dấu giải mật của Bộ Ngoại giao Mỹ ngày 23 tháng 7 năm 1996.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 18:31
Nội dung:(tiếp theo)
Trang 2: Mục số 3 thuật lại diễn biến vụ tàn sát sinh viên rạng ngày 5 tháng 6.
Dịch thuật các phần gạch dưới ở mục 3 trang 2:
"....Một nhóm lớn quân lính tiến vào quảng trường từ hướng Tây (chú thích của MDB: là hướng của toà nhà Quốc hội - điều này xác nhận cho tính xác thực của ảnh số 3 về sự hiện diện của quân PLA trước tòa nhà QH). Khoảng 10,000 lính lập thành nhiêu vòng tròn vây quanh quảng trường. Vòng trong cùng vây 3,000 người biểu tình còn sót lại trong quảng trường, vòng ngoài cùng mặt hướng ra ngoài.....Lúc 5:30 sáng,....Khi người biểu tình chưởi mắng Giải phóng quân Trung hoa thì binh lính khai hỏa hàng tràng tiểu liên và súng máy. Khi cuộc nổ súng kêt thúc vào lúc 5:45 sáng, số người thương vong nằm lăn lóc trên quảng trường.
![]()
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 18:32 ngày 15/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/07/2003 18:35
Nội dung:trang 3: Tôi không dịch trang này nhưng vẫn đưa lên vì nó là 1 phần của bằng chứng bức điện tín 3 trang.
Tác giả: t
Ngày trả lời: 15/07/2003 21:58
Nội dung:
Trích từ bài của MTH viết lúc 00:28 ngày 15/07/2003:
Bác T cho hỏi mấy cái này của bác có phải là cái " 5 trang tài liệu Thiên An môn" ( Tiananmen Papers) thấy bảo là của chính phủ trung quốc. Nếu đúng thì bác tài thật đấy.Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em tà áo nhung huyết dụ
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa
Phường cũ bên danh người đẹp lụa
Ngõ phố nào in dấu gót hài hoa.
Thế thì em tài thật rồi bác MTH ạ :).
Những bài em đưa ra ở trên được trích dẫn trong cuốn "Văn kiện Thiên An Môn", tài liệu mật của chính phủ Trung Quốc. Dưng mà nó đến Việt Nam thì hết mật.
Cũng xin được nói thêm, tài liệu này được một nhà đối lập ở Trung Quốc công bố cho tờ ... (tôi không nhớ rõ, xin được tìm hiểu kỹ lại sau) của Mỹ. Chính vì vậy, tôi rất tin tưởng vào sự chính xác của nó. Tuy nhiên, những gì mà bác MoDungBac đưa ra cũng thật thuyết phục...
Để em kiếm thêm tài liệu nặng kí hơn vậy
t@
Tác giả: spy79
Ngày trả lời: 15/07/2003 22:29
Nội dung:Cứ phải có hình ảnh thì rõ ràng hết
![]()
![]()
![]()
Tác giả: haintvcb
Ngày trả lời: 16/07/2003 11:03
Nội dung:Tôi rất muốn biết là hiện nay thái độ của SV TQ, đặc biệt là SV du học của họ quan niệm và tưởng nhớ thế nào về sự kiện TAM đẫm máu này, họ suy nghĩ gì về các cựu lãnh đạo SV, về các nhà cầm quyền và tương lai của xã hội TQ.
Hay là chúng ta đang nhớ, đau buồn hộ họ, còn họ thì ...vui vẻ như cày xong thửa ruộng rồi!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 16/07/2003 16:12
Nội dung:Tình cờ khi đang sưu tầm các tấm ảnh TAM thì mình nhìn thấy tấm ảnh thơ mộng dưới đây. Cố tìm cách đặt 1 cái tựa thật kêu cho tấm ảnh này mà vẫn còn lấn cấn.
Mình xin thử với tựa đề "Tình xanh dưới xích xe tăng". Mời các bác văn hay chữ tốt thử đặt 1 tựa hay để thăng hoa tính VĂN HÓA của bức ảnh mang đầy tính LỊCH SỬ này
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 16/07/2003 16:43
Nội dung:Lại chọc ngoáy bác MoDungBac một tý
Bác có nhớ cái ảnh ngày xưa bác post lên và bị mod xóa đi không ạ??? Cái ảnh mà sau em nhận thấy là vệt xích đi chính giữa ấy. Có điều là sao trong ảnh đó, các xe tăng đi trên nền đất và có vẻ cao hơn, còn cận cảnh thì là nền đường nhựa đàng hoàng. Theo ước lượng thì vùng nền đất xe tăng đi qua phải dày vài chục phân. Vậy đó có đúng là hiện trạng của đường phố Bắc Kinh không ạ???Cái thứ 2 là ảnh bác bảo là có ánh lửa đầu súng ấy, có vài nghi vấn em đặt ra bác thử giải thích nhé:
1/ Góc đặt máy: Để chụp được ảnh đó, người chụp phải ở trước và gần hướng bắn của khẩu súng, nghĩa là sẽ phải trong đám đông bị bắn. Như vậy theo logic thì đi theo bức ảnh là cả một câu chuyện kể rất dài. Bác có câu chuyện đó không ạ???
2/ Tính hợp lý:
a) đốm sáng lửa đầu nòng rất mờ và nhỏ, lại khá gọn và quầng mờ. Trong khi đó về mặt kỹ thuật, phóng viên phải dùng phim cực nhạy và chụp với tốc độ khá cao, sẽ cho ảnh là quầng sáng sắc nét và loé tia sao ở các vị trí sáng.
b) Thông thường chớp lửa đầu nòng đi theo cả các tia lửa nhỏ chứ không chỉ quầng lớn. Trên ảnh không có các tia nhỏ này.
c/ Với tư thế cầm súng bắn bình thường kiểu tàu (súng cầm ngang thắt lưng), nòng súng cách mặt khoảng 0,5m về phía trước và thấp hơn mặt cũng khoảng đó, do vậy ở phương vị chụp thì lẽ ra toàn bộ phần dưới khuôn mặt người bắn phải được chiếu sáng chứ không phải có gò má bên phải. Để gò má phải sáng lên như vậy, điểm phát sáng (nòng súng) phải ở chếch phía trên khuôn mặt, và lệch sang bên phải khá xa.Vậy thì ảnh này có nhiều khả năng giả mạo!!!!
Cạch cái cho máu, bác nhỉ![]()
[:-)]Mei Kamf[:-)]
http://www.ttvnol.com/forum/t_223284/?0.8974318
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 17/07/2003 16:47
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 16:43 ngày 16/07/2003:
Lại chọc ngoáy bác MoDungBac một tý
Bác có nhớ cái ảnh ngày xưa bác post lên và bị mod xóa đi không ạ??? Cái ảnh mà sau em nhận thấy là vệt xích đi chính giữa ấy. Có điều là sao trong ảnh đó, các xe tăng đi trên nền đất và có vẻ cao hơn, còn cận cảnh thì là nền đường nhựa đàng hoàng. Theo ước lượng thì vùng nền đất xe tăng đi qua phải dày vài chục phân. Vậy đó có đúng là hiện trạng của đường phố Bắc Kinh không ạ???Cái thứ 2 là ảnh bác bảo là có ánh lửa đầu súng ấy, có vài nghi vấn em đặt ra bác thử giải thích nhé:
1/ Góc đặt máy: Để chụp được ảnh đó, người chụp phải ở trước và gần hướng bắn của khẩu súng, nghĩa là sẽ phải trong đám đông bị bắn. Như vậy theo logic thì đi theo bức ảnh là cả một câu chuyện kể rất dài. Bác có câu chuyện đó không ạ???
2/ Tính hợp lý:
a) đốm sáng lửa đầu nòng rất mờ và nhỏ, lại khá gọn và quầng mờ. Trong khi đó về mặt kỹ thuật, phóng viên phải dùng phim cực nhạy và chụp với tốc độ khá cao, sẽ cho ảnh là quầng sáng sắc nét và loé tia sao ở các vị trí sáng.
b) Thông thường chớp lửa đầu nòng đi theo cả các tia lửa nhỏ chứ không chỉ quầng lớn. Trên ảnh không có các tia nhỏ này.
c/ Với tư thế cầm súng bắn bình thường kiểu tàu (súng cầm ngang thắt lưng), nòng súng cách mặt khoảng 0,5m về phía trước và thấp hơn mặt cũng khoảng đó, do vậy ở phương vị chụp thì lẽ ra toàn bộ phần dưới khuôn mặt người bắn phải được chiếu sáng chứ không phải có gò má bên phải. Để gò má phải sáng lên như vậy, điểm phát sáng (nòng súng) phải ở chếch phía trên khuôn mặt, và lệch sang bên phải khá xa.Vậy thì ảnh này có nhiều khả năng giả mạo!!!!
Cạch cái cho máu, bác nhỉ![]()
[:-)]Mei Kamf[:-)]
http://www.ttvnol.com/forum/t_223284/?0.8974318
Chọc chỗ lào, mà ngoáy chỗ lào vậy hả kien?1)Tôi có xem lại hình cũ, toàn bộ mặt đường đại lộ trong ảnh là đường nhựa đen ngòm, có chỗ nào là đường đất đâu? Cậu có thể chứng minh cụ thể hơn được không? Còn cậu nhận xét là mặt đường tăng đi trên thì cao, mà cao so sánh với cái gì?
2)Trước khi tôi trả lời các thắc mắc của cậu, có cách nào chứng minh được tính hiện thực của các nghi vấn đó không? Tôi quả thật cả đời chỉ được coi bắn súng trong xi-la-ma, chứ chưa bị ai bắn mình bao giờ. Nếu tôi tìm cách giải thích bênh vực không ăn lương cho tờ tạp chí AsiaWeek là lửa súng bắn ra hình thù sẽ như thế nọ thế kia thì e rằng sẽ làm trò cười cho nhiều bác đã có kinh nghiệm thực sự với súng đạn trên diễn đàn này. Giá cậu có thể đưa lên được vài hình ảnh ( từ phim cũng được) chứng tỏ được rằng lửa đạn ra khỏi nòng súng sẽ như thế nào thì anh em có thể nương vào đó mà tán rộng ra.
Tuy nhiên, tôi có một số nhận xét cá nhân sơ sài về các nghi vấn của kien.
1/Góc đặt máy: cả tôi và cậu cùng nhất trí là người chụp ảnh ở khá GẦN chứ không phải ở NGAY đường bắn. Tôi không chắc nhưng thiển nghĩ tay phóng viên đâu cần phải đứng ngay hàng đầu của đám đông đâu, cứ thò ống kính qua vai người nào thì cũng chả bị vướng gì trong hình - đó là nghề của phóng viên chiến trường mà: chụp ảnh trong khi nấp đằng sau chướng ngại vật, trong trường hợp này là người biểu tình đứng trước mình. Nếu bức điện tín của tòa đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh mà tôi đăng ở trang trước có phần nào xác thực thì vào giây phút đó người phóng viên đang đứng lẫn với vài ngàn người khác nữa. Nếu đã không bị nhằm bắn trực diện và cơ hội bị bắn trúng là một phần vài ngàn thì cũng có cơ thoát chết nếu biết vắt giò lên cổ mà chạy cho kịp - đây cũng là một ngón nghề nữa của mấy tay phóng viên chiến trường.
2. a) b) và c) khi nào cậu đưa thêm bằng chứng về lửa đạn súng ngoài đời bắn ra giống như lời cậu nói thì bọn mình sẽ bàn kỹ hơn
Tuy nhiên, nếu cậu để ý sẽ thấy là đường nét mấy người lính ở hàng đầu khá nhòa. Ðây có thể vi tay phóng viên đã không zoom ống kính vào đúng cự li ngay trong khoảnh khắc định mệnh đó. Hình người cũng nhòa thì hình ánh lửa từ họng súng và ánh phản chiếu cũng nhòa nốt chứ đâu thể nào "sắc nét" như trong chiếu bóng được đâu.
3. Tất nhiên, bọn mình không thể nào loại trừ khả năng đa số các báo tiếng Anh là phản động, và đã là phản động thì chắc chắn có dính tới bọn Xịa, mà nhiều người trên diễn đàn này chắc cũng có bằng chứng rõ ràng là bọn Xịa giật dây vụ TAM này. Tóm lại, các lý luận trên sẽ đưa tới kết luận dễ hiểu là tấm anh này bị Mỹ, qua trung gian tờ báo phản động AsiaWeek, giả mạo để phá hoại hình ảnh tươi đẹp của nước bạn Trung Quốc.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:07 ngày 17/07/2003
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:14 ngày 17/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 17/07/2003 16:56
Nội dung:Cám ơn bác t đã cổ vũ. Thật ra công bác dịch ra tài liệu quí như thế thì còn vất vả bằng mấy em.
[/quote]
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 17/07/2003 17:01
Nội dung:
Trích từ bài của anhhungxalo viết lúc 18:11 ngày 16/07/2003:
Tình lesbian xanh dưới xích xe tăng! Coi lại cái ảnh kìa!
Thì tình bạn ô-mai dưới xích xe tăng cũng được mà bác. Ðâu cần phải "khêu gợi" thế đâu!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 17/07/2003 17:31
Nội dung:
Trích từ bài của Estar viết lúc 23:55 ngày 16/07/2003:
Thiên An Môn là ai , quê đâu ta ?Thủa còn thơ ngày hai buổi tới trường .
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
Ai bảo chăn trâu la khổ
Tôi chăn bò còn khổ hơn trâu
Bài tâm huyết viết ra thì bị xóa lên, xóa xuống. Còn những câu phang nhảm kiểu này thì lại thọ.
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 17/07/2003 18:11
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 16:47 ngày 17/07/2003:
Chọc chỗ lào, mà ngoáy chỗ lào vậy hả kien?1)Tôi có xem lại hình cũ, toàn bộ mặt đường đại lộ trong ảnh là đường nhựa đen ngòm, có chỗ nào là đường đất đâu? Cậu có thể chứng minh cụ thể hơn được không? Còn cậu nhận xét là mặt đường tăng đi trên thì cao, mà cao so sánh với cái gì?
2)Trước khi tôi trả lời các thắc mắc của cậu, có cách nào chứng minh được tính hiện thực của các nghi vấn đó không? Tôi quả thật cả đời chỉ được coi bắn súng trong xi-la-ma, chứ chưa bị ai bắn mình bao giờ. Nếu tôi tìm cách giải thích bênh vực không ăn lương cho tờ tạp chí AsiaWeek là lửa súng bắn ra hình thù sẽ như thế nọ thế kia thì e rằng sẽ làm trò cười cho nhiều bác đã có kinh nghiệm thực sự với súng đạn trên diễn đàn này. Giá cậu có thể đưa lên được vài hình ảnh ( từ phim cũng được) chứng tỏ được rằng lửa đạn ra khỏi nòng súng sẽ như thế nào thì anh em có thể nương vào đó mà tán rộng ra.
Tuy nhiên, tôi có một số nhận xét cá nhân sơ sài về các nghi vấn của kien.
1/Góc đặt máy: cả tôi và cậu cùng nhất trí là người chụp ảnh ở khá GẦN chứ không phải ở NGAY đường bắn. Tôi không chắc nhưng thiển nghĩ tay phóng viên đâu cần phải đứng ngay hàng đầu của đám đông đâu, cứ thò ống kính qua vai người nào thì cũng chả bị vướng gì trong hình - đó là nghề của phóng viên chiến trường mà: chụp ảnh trong khi nấp đằng sau chướng ngại vật, trong trường hợp này là người biểu tình đứng trước mình. Nếu bức điện tín của tòa đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh mà tôi đăng ở trang trước có phần nào xác thực thì vào giây phút đó người phóng viên đang đứng lẫn với vài ngàn người khác nữa. Nếu đã không bị nhằm bắn trực diện và cơ hội bị bắn trúng là một phần vài ngàn thì cũng có cơ thoát chết nếu biết vắt giò lên cổ mà chạy cho kịp - đây cũng là một ngón nghề nữa của mấy tay phóng viên chiến trường.
2. a) b) và c) khi nào cậu đưa thêm bằng chứng về lửa đạn súng ngoài đời bắn ra giống như lời cậu nói thì bọn mình sẽ bàn kỹ hơn
Tuy nhiên, nếu cậu để ý sẽ thấy là đường nét mấy người lính ở hàng đầu khá nhòa. Ðây có thể vi tay phóng viên đã không zoom ống kính vào đúng cự li ngay trong khoảnh khắc định mệnh đó. Hình người cũng nhòa thì hình ánh lửa từ họng súng và ánh phản chiếu cũng nhòa nốt chứ đâu thể nào "sắc nét" như trong chiếu bóng được đâu.
3. Tất nhiên, bọn mình không thể nào loại trừ khả năng đa số các báo tiếng Anh là phản động, và đã là phản động thì chắc chắn có dính tới bọn Xịa, mà nhiều người trên diễn đàn này chắc cũng có bằng chứng rõ ràng là bọn Xịa giật dây vụ TAM này. Tóm lại, các lý luận trên sẽ đưa tới kết luận dễ hiểu là tấm anh này bị Mỹ, qua trung gian tờ báo phản động AsiaWeek, giả mạo để phá hoại hình ảnh tươi đẹp của nước bạn Trung Quốc.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:07 ngày 17/07/2003
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:14 ngày 17/07/2003
Em thấy bác có vẻ hơi bực, nhưng em không hỏi thì cứ ngứa ngáy trong đầuBác thông cảm nhé.
Về bức hình trong câu thắc mắc số 1, bác xem kỹ lại bức bác đã post lên có hình xa xa là đoàn tăng đang tiến ra phía xa, góc phía phải có một đống bùng nhùng ấy ạ. Theo ảnh em lưu lại thì xe tăng chắc chắn đang đi trên nền đất. Bác xem lại có phải không.
Về chuyện súng ống thì bác không cần biết lửa đầu nòng súng thường như thế nào, vì những cái mà em hỏi là theo nguyên tắc của VẬT LÝ: nguồn sáng ở thấp trước mặt thì điểm được nguồn sáng rọi vào (khuôn mặt) phải sáng hơn ở phía gần nguồn sáng chứ không phải là phía xa nguồn sáng. Để kiểm chứng, bác thử cắm một cây nến vào đầu một cây gậy ngắn, giơ ra ở vị trí thấp như bức ảnh, vào buồng tối và soi gương, chắc 100% là trong gương, nửa dưới khuôn mặt của bác sáng hơn nửa trên. Vì thế em mới đặt nghi vấn!!!
Em rất phục bác về tài tìm tư liệu, nhưng chẳng may em cũng có 1 thời gian làm xử lý ảnh, nên những cái phi lý trong ảnh nó cứ đập chan chát vào mắt, phải thắc mắc chứ không có ý gì khác, bác ạ!!Bác đừng nổi nóng nhé![]()
[size=10][red]Tiến lên, cùng tiến lên
Nước non Việt Nam ta vững bền[/blue][/size=10]
Tác giả: chiangshan
Ngày trả lời: 17/07/2003 18:36
Nội dung:Hấp dẫn, hấp dẫn. Em xin vote cho Mộ Dung tiên sinh, kien2005 và t mỗi bác 5*.
Em cũng có vài thắc mắc, các bác đừng giận :to MDB : em nghĩ nếu PV đứng trong đoàn biểu tình thì khó mà chụp ảnh cân và nét vậy. Cứ tưởng tượng cảnh đám biểu tình hô, chen lấn, huých nhau, vung tay vung chân, PV chắc cũng bị ảnh hưởng, máy ảnh sẽ bị rung => ảnh nhoè. Còn theo ảnh thì có vẻ máy được chụp trong tình trạng khá ổn định. Hay ảnh này sau đó đã được xử lí.
to kien2005 : em cũng không có kinh nghiệm về súng đạn. Nhưng qua phim ảnh thì em thấy không phải lúc nào súng khi bắn cũng toé lửa như thế mà đôi lúc chỉ có khói phụt ra thôi (kể cả súng trung liên, đại liên). Tình trạng này xảy ra ngay cả khi phim, ảnh được quay chụp vào buổi đêm. Liệu điều này có ảnh hưởng gì không ?
Tác giả: ChienV
Ngày trả lời: 17/07/2003 19:42
Nội dung:
Trích từ bài của chiangshan viết lúc 18:36 ngày 17/07/2003:
Hấp dẫn, hấp dẫn. Em xin vote cho Mộ Dung tiên sinh, kien2005 và t mỗi bác 5*.
Em cũng có vài thắc mắc, các bác đừng giận :to MDB : em nghĩ nếu PV đứng trong đoàn biểu tình thì khó mà chụp ảnh cân và nét vậy. Cứ tưởng tượng cảnh đám biểu tình hô, chen lấn, huých nhau, vung tay vung chân, PV chắc cũng bị ảnh hưởng, máy ảnh sẽ bị rung => ảnh nhoè. Còn theo ảnh thì có vẻ máy được chụp trong tình trạng khá ổn định. Hay ảnh này sau đó đã được xử lí.
to kien2005 : em cũng không có kinh nghiệm về súng đạn. Nhưng qua phim ảnh thì em thấy không phải lúc nào súng khi bắn cũng toé lửa như thế mà đôi lúc chỉ có khói phụt ra thôi (kể cả súng trung liên, đại liên). Tình trạng này xảy ra ngay cả khi phim, ảnh được quay chụp vào buổi đêm. Liệu điều này có ảnh hưởng gì không ?
Tôi thấy là kien2005 có lý, vì trong ảnh thấy rõ vệt sáng đầu nòng, và thường thì búp sáng đầu nòng của súng bộ binh cũng khá dài. với các trường hợp không có vệt sáng thường là do nòng súng có loa che lửa hoặc gắn đầu giảm thanh.
Nhưng kien2005 hỏi về các tia sáng thì hơi sai đấy, vì chỉ khi ảnh chụp ở tốc độ chậm và độ mở ống kính lớn mới toé sao.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 18/07/2003 01:36
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 18:11 ngày 17/07/2003-]
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 16:47 ngày 17/07/2003-]:D]
![]()
Về bức hình trong câu thắc mắc số 1, bác xem kỹ lại bức bác đã post lên có hình xa xa là đoàn tăng đang tiến ra phía xa, góc phía phải có một đống bùng nhùng ấy ạ. Theo ảnh em lưu lại thì xe tăng chắc chắn đang đi trên nền đất. Bác xem lại có phải không.
---------------------------------------------------------------------------------------
Phần này mình vẫn chưa rõ là có những đặc điểm gì của nền đường xe tăng đang đi trên đó làm cậu nghĩ nó là nền đất. Theo mình, nền đường trong ảnh cận cảnh cũng như dưới mấy chiếc tăng tiệp cùng 1 màu xi-măng cả.
---------------------------------------------------------------------------------------
Về chuyện súng ống thì bác không cần biết lửa đầu nòng súng thường như thế nào,
---------------------------------------------------------------------------------------
Nếu vậy là cậu cũng đã đồng ý với mình, chiangsan, và chienv là lửa súng sẽ không giống như cậu suy diễn ở câu 2 của cậu.
Nếu suy diễn chính về lửa nòng súng đã không chắc chắn thì tụi mình bàn tới các suy diễn khác làm gì nữa?
---------------------------------------------------------------------------------------
vì những cái mà em hỏi là theo nguyên tắc của VẬT LÝ: nguồn sáng ở thấp trước mặt thì điểm được nguồn sáng rọi vào (khuôn mặt) phải sáng hơn ở phía gần nguồn sáng chứ không phải là phía xa nguồn sáng. Để kiểm chứng, bác thử cắm một cây nến vào đầu một cây gậy ngắn, giơ ra ở vị trí thấp như bức ảnh, vào buồng tối và soi gương, chắc 100% là trong gương, nửa dưới khuôn mặt của bác sáng hơn nửa trên. Vì thế em mới đặt nghi vấn!!!
------------------------------------------------------------------------------------
So sánh của kien hơi khập khiễng vì nguồn sáng nến lớn, đều và lâu trong khi nguồn sáng súng nhỏ và chỉ nhoáng nhanh. Chưa kể ảnh bị nhòa vì phóng viên không zoom ống kính vào đúng cự ly. Vị trí súng của lính tàu kien suy diễn hình như cũng không đúng lắm (cao hơn phần hông như kien nghĩ nhiều)
--------------------------------------------------------------------------------------
Em rất phục bác về tài tìm tư liệu, nhưng chẳng may em cũng có 1 thời gian làm xử lý ảnh,
--------------------------------------------------------------------------------------
cũng may là kien chưa từng xử lí ảnh súng đạn bao giờ.Tặng cậu cái ảnh nữa về vụ xe tăng cán SV để cậu đỡ bức xúc. Minh sẽ xóa ảnh sau 12 tiếng để khỏi phạm qui
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 01:40 ngày 18/07/2003
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 14:33 ngày 18/07/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 18/07/2003 01:45
Nội dung:
Trích từ bài của chiangshan viết lúc 18:36 ngày 17/07/2003-]
Hấp dẫn, hấp dẫn. Em xin vote cho Mộ Dung tiên sinh, kien2005 và t mỗi bác 5*.
Em cũng có vài thắc mắc, các bác đừng giận :to MDB : em nghĩ nếu PV đứng trong đoàn biểu tình thì khó mà chụp ảnh cân và nét vậy. Cứ tưởng tượng cảnh đám biểu tình hô, chen lấn, huých nhau, vung tay vung chân, PV chắc cũng bị ảnh hưởng, máy ảnh sẽ bị rung => ảnh nhoè. Còn theo ảnh thì có vẻ máy được chụp trong tình trạng khá ổn định. Hay ảnh này sau đó đã được xử lí.
-----------------------------------------------------------------------------------
ảnh cũng không rõ nét lắm đâu chiângsan. mình cũng có nhiều tấm ảnh các cảnh khác của TAM bị nhòe trong khi dân chúng xô xát với quân đội nên hiểu được ý cậu muốn nói.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 18/07/2003 01:48
Nội dung:
Trích từ bài của ChienV viết lúc 19:42 ngày 17/07/2003:
Trích từ bài của chiangshan viết lúc 18:36 ngày 17/07/2003:
Hấp dẫn, hấp dẫn. Em xin vote cho Mộ Dung tiên sinh, kien2005 và t mỗi bác 5*.
Em cũng có vài thắc mắc, các bác đừng giận :to MDB : em nghĩ nếu PV đứng trong đoàn biểu tình thì khó mà chụp ảnh cân và nét vậy. Cứ tưởng tượng cảnh đám biểu tình hô, chen lấn, huých nhau, vung tay vung chân, PV chắc cũng bị ảnh hưởng, máy ảnh sẽ bị rung => ảnh nhoè. Còn theo ảnh thì có vẻ máy được chụp trong tình trạng khá ổn định. Hay ảnh này sau đó đã được xử lí.
to kien2005 : em cũng không có kinh nghiệm về súng đạn. Nhưng qua phim ảnh thì em thấy không phải lúc nào súng khi bắn cũng toé lửa như thế mà đôi lúc chỉ có khói phụt ra thôi (kể cả súng trung liên, đại liên). Tình trạng này xảy ra ngay cả khi phim, ảnh được quay chụp vào buổi đêm. Liệu điều này có ảnh hưởng gì không ?
Tôi thấy là kien2005 có lý, vì trong ảnh thấy rõ vệt sáng đầu nòng, và thường thì búp sáng đầu nòng của súng bộ binh cũng khá dài. với các trường hợp không có vệt sáng thường là do nòng súng có loa che lửa hoặc gắn đầu giảm thanh.
Nhưng kien2005 hỏi về các tia sáng thì hơi sai đấy, vì chỉ khi ảnh chụp ở tốc độ chậm và độ mở ống kính lớn mới toé sao.
đầu giảm thanh??
búp sáng đầu nòng dài thấy trong chiếu bóng khi người quay phim đứng sang bên hông, đằng này người chụp ảnh đứng gần như là đâu mặt với người bắn thì làm sao mà có ..."búp" được?
Tác giả: chiangshan
Ngày trả lời: 18/07/2003 09:12
Nội dung:Cái vệt lửa từ miệng súng nếu em nhớ không nhầm là do đạn vạch đường. Trong TH này thì kể cả ban ngày trung liên, đại liên bắn cũng có thể tạo ra vệt lửa. Ngược lại, trong một số trường hợp khác bắn vào ban đêm từ nòng súng cũng chỉ có khói phụt ra (không có nòng giảm thanh hay che lửa gì cả). Em nhớ rất rõ đã xem một đoạn phim tư liệu, 1 người lính GP nhô người trên sân thượng bắn và sau đó khói phụt ra rất mạnh từ khẩu AK của anh.
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 18/07/2003 11:33
Nội dung:Đây, lý lẽ của em rút gọn lại có thế này thôi:
NẾU MẶT NGƯỜI LÍNH SÁNG LÊN DO ÁNH LỬA ĐẦU NÒNG, PHẦN MẶT BỊ SÁNG LÊN PHẢI LÀ PHẦN DƯỚI CỦA MẶT CHỨ KHÔNG PHẢI Ở VỊ TRÍ TRONG ẢNH CỦA BÁC MODUNGBAC ĐÃ POST.đấy nhé, còn lan man thêm một chút này:
1/ Tốc độ ánh sáng ai cũng biết, vậy khi có đốm sáng được ghi nhận vào phim, chắc chắn những vùng được đốm sáng đó chiếu cũng sẽ được ghi nhận vào phim ảnh. Như vậy bác Modungbac bảo do chớp súng nhanh là không thuyết phục.2/ Với tỷ lệ trên ảnh, đốm sáng phải có đường kính cỡ vài cm. Không phải do lóa, vì nếu lóa, các đèn ở hậu cảnh cũng phải có kích thước lớn hơn nhiều.
Với một búp sáng có đường kính như vậy, chắc chắn phạm vi búp lửa phải ở ngoài nòng súng (nòng AK lớn nhất là 7,62mm) Như vậy búp sáng như trong ảnhlà khá lớn và nếu so với ánh nến, nó sẽ sáng hơn khá nhiều.to chiangsan: thường ban đêm mới thấy lửa đầu nòng, do các luồng khí thuốc dư trong nòng rất nóng, khi phụt ra ngoài phát sáng, nhưng tia sáng ở vùng đỏ và hồng ngoại, ban ngày không thấy được đâu, ban đêm sẽ thấy màu vàng ngả đỏ, và rất yếu.
[size=10][red]Tiến lên, cùng tiến lên
Nước non Việt Nam ta vững bền[/blue][/size=10]
Tác giả: kien2005
Ngày trả lời: 18/07/2003 11:37
Nội dung:
Trích từ bài của chiangshan viết lúc 09:12 ngày 18/07/2003:
Cái vệt lửa từ miệng súng nếu em nhớ không nhầm là do đạn vạch đường. Trong TH này thì kể cả ban ngày trung liên, đại liên bắn cũng có thể tạo ra vệt lửa. Ngược lại, trong một số trường hợp khác bắn vào ban đêm từ nòng súng cũng chỉ có khói phụt ra (không có nòng giảm thanh hay che lửa gì cả). Em nhớ rất rõ đã xem một đoạn phim tư liệu, 1 người lính GP nhô người trên sân thượng bắn và sau đó khói phụt ra rất mạnh từ khẩu AK của anh.
Nếu là đạn vạch đường, trên ảnh sẽ in rõ cả đường đạn.
Đạn vạch đường thường dùng cho pháo lớn và súng cao xạ thôi, bộ binh chả có lý do gì để dùng đạn vạch đường cả, bạn ạ![size=10][red]Tiến lên, cùng tiến lên
Nước non Việt Nam ta vững bền[/blue][/size=10]
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 18/07/2003 13:43
Nội dung:
Trích từ bài của kien2005 viết lúc 11:33 ngày 18/07/2003:
Đây, lý lẽ của em rút gọn lại có thế này thôi:
NẾU MẶT NGƯỜI LÍNH SÁNG LÊN DO ÁNH LỬA ĐẦU NÒNG, PHẦN MẶT BỊ SÁNG LÊN PHẢI LÀ PHẦN DƯỚI CỦA MẶT CHỨ KHÔNG PHẢI Ở VỊ TRÍ TRONG ẢNH CỦA BÁC MODUNGBAC ĐÃ POST.đấy nhé, còn lan man thêm một chút này:
1/ Tốc độ ánh sáng ai cũng biết, vậy khi có đốm sáng được ghi nhận vào phim, chắc chắn những vùng được đốm sáng đó chiếu cũng sẽ được ghi nhận vào phim ảnh. Như vậy bác Modungbac bảo do chớp súng nhanh là không thuyết phục.2/ Với tỷ lệ trên ảnh, đốm sáng phải có đường kính cỡ vài cm. Không phải do lóa, vì nếu lóa, các đèn ở hậu cảnh cũng phải có kích thước lớn hơn nhiều.
Với một búp sáng có đường kính như vậy, chắc chắn phạm vi búp lửa phải ở ngoài nòng súng (nòng AK lớn nhất là 7,62mm) Như vậy búp sáng như trong ảnhlà khá lớn và nếu so với ánh nến, nó sẽ sáng hơn khá nhiều.to chiangsan: thường ban đêm mới thấy lửa đầu nòng, do các luồng khí thuốc dư trong nòng rất nóng, khi phụt ra ngoài phát sáng, nhưng tia sáng ở vùng đỏ và hồng ngoại, ban ngày không thấy được đâu, ban đêm sẽ thấy màu vàng ngả đỏ, và rất yếu.
[size=10][red]Tiến lên, cùng tiến lên
Nước non Việt Nam ta vững bền[/blue][/size=10]
He he, ít ra anh em mình đã nhất trí là chỉ còn điểm bất đồng cuối cùng về sự phản chiếu của ánh lửa từ nòng súng lên phía bên phải của gương mặt người lính. Tôi xin đưa ra 1 giả thiết vê vấn đề này.
Có khả năng vệt sáng phản chiếu trên gương mặt người lính là từ một nguồn sáng khác phía bên phải anh ta, chứ không từ ánh lửa đạn từ nòng súng không? Nếu một vật nằm sau một nguồn sáng thì cũng có khả năng là vật đó - khuôn mặt người lính sẽ không thấy được trong ống kính. Nếu ống kính thu hình ảnh của một người đang dọi đèn pin từ một khoảng cách xa thì có khả năng tấm ảnh chỉ thu nhận được quầng sáng của đèn pin mà không phải là gương mặt phía sau đèn pin.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 13:46 ngày 18/07/2003
Tác giả: RainbowWarrior
Ngày trả lời: 18/07/2003 16:54
Nội dung:Đọc mấy bài viết của các bác bàn luận cái sự đúng sai về vụ ảnh lính Tàu bắn sinh viên mà tôi thấy tức cười quá.
Trước tiên tôi xin lỗi mấy bác vì bài viết của tôi sẽ làm mếch lòng một số trong các bác. Các bác có thể bắt bẻ lại tôi, nhưng đừng giận tôi nhé.Tôi thấy bản thân việc các bác bình luận tính trung thực của bṀ©c ảnh là tức cười rồi. Hơn nữa nó không mang tính xây dựng, các bác ạ. Việc lính Tàu hạ sát sinh viên Trung Của, cả thế giới đều biết. Hàng chục nước lên án chính phủ TQ. Tất cả các tổ chức nhân quyền đều lên tiếng tố cáo sự việc đó. Bản thân chính phủ Trung Quốc cũng phải thừa nhận có hàng trăm người thiệt mạng. Vậy điều hiển nhiên là có những bức ảnh, những thước phim về lính Tàu bắn người, xe tăng cán sinh viên là thật. Các bác c@³ bao giờ suy nghĩ một chút xem hàng chục đài, báo phương Tây đưa tin đều là giả? "Chúng nó" bịa đặt ra để làm gì các bác nhể?
Lại còn một việc buồn cười nữa: chính nhà nước Tàu - liên quan trực tiếp đến sự kiện TAM - cũng chưa bao giờ nói rằng CIA dính dáng vào vụ này, vậy mà có những "nhà phân tích chính trị ngd" ở đây lại hùng hồn suy diễn ra một sự kiện động trời như vậy !!! Bác nào làm ơn cho xem giúp một bằng chứng rõ nét một chút với nhẩy. Mà tôi thấy bọn Hoa Nam tình báo cục làm ăn như ... ấy, có mỗi việc phát hiện ra tụi CIA dính vào mà cũng không làm được, để cho các bác bên này phải nhọc công tìm hiểu rồi lôi ra chuyện đó.
À mà tôi đố các bác cuốn băng Bin Laden rồi Hút Xanh gửi cho Mỹ là giả hay là thật đấy?
Tác giả: ChienV
Ngày trả lời: 18/07/2003 17:43
Nội dung:
Trích từ bài của RainbowWarrior viết lúc 16:54 ngày 18/07/2003:
Đọc mấy bài viết của các bác bàn luận cái sự đúng sai về vụ ảnh lính Tàu bắn sinh viên mà tôi thấy tức cười quá.
Trước tiên tôi xin lỗi mấy bác vì bài viết của tôi sẽ làm mếch lòng một số trong các bác. Các bác có thể bắt bẻ lại tôi, nhưng đừng giận tôi nhé.Tôi thấy bản thân việc các bác bình luận tính trung thực của bức ảnh là tức cười rồi. Hơn nữa nó không mang tính xây dựng, các bác ạ. Việc lính Tàu hạ sát sinh viên Trung Của, cả thế giới đều biết. Hàng chục nước lên án chính phủ TQ. Tất cả các tổ chức nhân quyền đều lên tiếng tố cáo sự việc đó. Bản thân chính phủ Trung Quốc cũng phải thừa nhận có hàng trăm người thiệt mạng. Vậy điều hiển nhiên là có những bức ảnh, những thước phim về lính Tàu bắn người, xe tăng cán sinh viên là thật. Các bác có bao giờ suy nghĩ một chút xem hàng chục đài, báo phương Tây đưa tin đều là giả? "Chúng nó" bịa đặt ra để làm gì các bác nhể?
Lại còn một việc buồn cười nữa: chính nhà nước Tàu - liên quan trực tiếp đến sự kiện TAM - cũng chưa bao giờ nói rằng CIA dính dáng vào vụ này, vậy mà có những "nhà phân tích chính trị ngd" ở đây lại hùng hồn suy diễn ra một sự kiện động trời như vậy !!! Bác nào làm ơn cho xem giúp một bằng chứng rõ nét một chút với nhẩy. Mà tôi thấy bọn Hoa Nam tình báo cục làm ăn như ... ấy, có mỗi việc phát hiện ra tụi CIA dính vào mà cũng không làm được, để cho các bác bên này phải nhọc công tìm hiểu rồi lôi ra chuyện đó.
À mà tôi đố các bác cuốn băng Bin Laden rồi Hút Xanh gửi cho Mỹ là giả hay là thật đấy?
Bạn ạ, vì sao kien2005 hay phân tích lỗi các bức ảnh, tôi không được rõ, nhất là về mục đích của bạn ấy. Nhưng để có một cái nhìn tương đối kỹ và lý luận hợp lý về mặt kỹ thuật như vậy e rằng ít người làm được.
Tôi không phản đối là ở TAM có nhiều người chết, và chết thảm!!! Vấn đề bức ảnh kia là giả hay thật cũng chẳng chứng minh ngược lại được vấn đề. Nhưng tranh luận để nhận chân được cái thực - giả trong đó cũng là một cách tìm hiểu sự thật chứ bạn???
Tác giả: Cavalry
Ngày trả lời: 20/07/2003 23:44
Nội dung:" bình luận tính trung thực của bức ảnh là tức cười "
ảnh thật hay không thì không ảnh hưởng gì đến sự thật, nhưng ảnh hưởng đến túi tiền thằng phóng viên và toà báo!!!
Tác giả: darkflames
Ngày trả lời: 23/07/2003 02:23
Nội dung:Tớ nghe nói đài CNN còn quay được cả hình ảnh đêm đó
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 24/07/2003 12:24
Nội dung:
Trích từ bài của MTH viết lúc 00:28 ngày 15/07/2003:
Bác T cho hỏi mấy cái này của bác có phải là cái " 5 trang tài liệu Thiên An môn" ( Tiananmen Papers) thấy bảo là của chính phủ trung quốc. Nếu đúng thì bác tài thật đấy.Em ơi Hà Nội phố
Ta còn em tà áo nhung huyết dụ
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa
Phường cũ bên danh người đẹp lụa
Ngõ phố nào in dấu gót hài hoa.
Tình thật toàn bộ "Văn kiện Thiên An Môn" bao gồm 516 trang chép tay của một nhân vật bí mật gửi cho giáo sư Chính trị học Andrew J. Nathan tại viện đại học Columbia, New York, Mỹ. Hình như chính giáo sư Nathan cũng không được xem bản chép tay này mà chỉ đọc được bản đánh máy được cóp pi lại trong 1 đĩa vi tính gửi cho giáo sư. Tác giả hoặc nhóm tác giả tài liệu này dùng một tên giả là "Zhang Liang" (có người dịch là Trương Lương - mưu sĩ đời xưa thời Hán Cao tổ Lưu Bang). Người đưa đĩa vi tính tài liệu này cho giáo sư Nathan về sau có xuất hiện để phát biểu trong tình trạng bịt mặt trên chương trình phóng sự truyền hình nổi tiếng nhất nước Mỹ "60 minutes".
Mà tại sao bác lại nói là 5 trang tài liệu vậy? Còn mấy trang kia bị rơi rụng đâu rồi chăng?
Tác giả: spy79
Ngày trả lời: 25/07/2003 00:39
Nội dung:Có sẵn trong PC vài cái ảnh nữa về vụ này , nhờ bác t hay bác nào modify lời vào cho nó vui vẻ nhé
![]()
![]()
![]()
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 09/08/2003 15:44
Nội dung:Hình dưới chụp cảnh Tổng Bí thư Dảng CS Trung quốc Triệu Tử Dương đang đàm thoại với các lĩnh tụ SV Thiên An Môn
![]()
Khác với bố già Ðặng Tiểu Bình và Thủ tướng Lý Bằng, Tổng bí thư Triệu Tử Dương cho rằng phong trào sinh viên Thiên An Môn thực chất là một phong trào quần chúng yêu nước đi đúng đường lối chính sách của Ðảng và Nhà nước Trung quốc. Ông cho rằng giải pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề TAM là phải lập ra nhiều kênh liên lạc giữa chính quyền và các đại diện cho các tầng lớp nhân dân (sinh viên, trí thức, công nhân....), phải lắng nghe và đáp ứng tâm tư nguyện vọng của quần chúng đang chán nản với sự trì trệ của công cuộc đổi mới bởi nạn tham nhũng, lũng đoạn quyền thế. Công việc này đáng lẽ là nhiệm vụ của các đại biểu Quốc hội Tàu. Tuy nhiên, các tay nghị gât này đâu có được tích sự gì, và hậu quả đổ máu tất yếu đã xảy ra giữa một nhà cầm quyền đa nghi và một phong trào quần chúng thiếu tổ chức. Triệu Tử Dương đã có nhiều bất đồng ý kiến với ÐTB trong việc đưa quân đội vào Bắc kinh để đàn áp sinh viên. Vì lý do này, Triệu Tử Dương đã bị bố già ÐTB hất khỏi chức vụ Tổng bí thư và bị giam lỏng. Theo báo AsiaWeek, sau khi về vườn, ông thường tiêu khiển bằng trò chơi đánh golf dưới sự theo dõi chặt chẽ của an ninh TQ. Mấy năm sau này, khi ông một lần nữa lên tiếng đòi chính quyền TQ phải làm minh bạch vụ tàn sát TAM và bồi thường cho gia đình các nạn nhân thì ông bị mất luôn quyền được hưởng thú vui đánh golf. Sau khi Triệu Tử Dương bị mất ảnh hưởng chính trị, công cuộc đổi mới rẽ sang một khúc ngoặc hiểm nghèo và đen tối cho đất nước TQ.
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 15:48 ngày 09/08/2003
Tác giả: langbavibo
Ngày trả lời: 10/08/2003 10:35
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 15:44 ngày 09/08/2003:
Sau khi Triệu Tử Dương bị mất ảnh hưởng chính trị, công cuộc đổi mới rẽ sang một khúc ngoặc hiểm nghèo và đen tối cho đất nước TQ.Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 15:48 ngày 09/08/2003
Dạ, nếu Đại Kồ Việt ta mà cũng "rẽ sang một khúc ngoặc hiểm nghèo và đen tối " như TQ hiện nay thì phúc cho dân ta lắm ! Bác lập luận như giã giò ấy !!!
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 10/08/2003 12:31
Nội dung:Xin bác LBVB mở rộng tầm mắt cho anh em tí với. Bác có thể khái quát vài mặt tiến bộ của nước bạn để dân ÐCV mình noi gương theo được không. Hay bác cũng chỉ tuyên bố kiểu giã giò thôi đấy?
Tác giả: langbavibo
Ngày trả lời: 10/08/2003 13:04
Nội dung:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 12:31 ngày 10/08/2003:
Xin bác LBVB mở rộng tầm mắt cho anh em tí với. Bác có thể khái quát vài mặt tiến bộ của nước bạn để dân ÐCV mình noi gương theo được không. Hay bác cũng chỉ tuyên bố kiểu giã giò thôi đấy?
Chuyện TQ tiến bộ trong hai thập niên gần đây (kể cả về mặt tư tưởng) không còn là chuyện phải chứng minh hoặc bình luận gì nữa đâu bác ạ ! Nội cái box này suốt ngày nhắc đến họ cũng đã đủ là một dẫn chứng quá hùng hồn rồi. Sao không ai nói gì đến mấy nước man di mọi rợ ở châu Phi, mấy nước mà VN định xâm lược về thương mại đó !!!(Tôi chỉ lấy thử một ví dụ nhỏ cho bác thấy họ đang tiến xa như thế nào, TQ hiện cho phép doanh nhân vào Đ, thế là quay về đúng chân lý muôn đời đó: tầng lớp lãnh đạo phải là tầng lớp tinh hoa và có tiền, và chỉ có tầng lớp đó mới đủ sức đưa xh phát triển hoặc tự điều chỉnh, cải tạo để thích nghi với điều kiện xh mới, )
Còn bác bảo tôi đi CM sự tiến bộ của TQ hiện nay -điều này thì quả thực tôi cảm thấy không cần thiết, có thể điều đó đúng với tôi nhưng không đúng với bác, vậy thì tôi giữ nhận định đó cho riêng tôi!
Tác giả: hailua_dichat
Ngày trả lời: 10/08/2003 13:24
Nội dung:
Trích từ bài của langbavibo viết lúc 10:35 ngày 10/08/2003:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 15:44 ngày 09/08/2003:
Sau khi Triệu Tử Dương bị mất ảnh hưởng chính trị, công cuộc đổi mới rẽ sang một khúc ngoặc hiểm nghèo và đen tối cho đất nước TQ.Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 15:48 ngày 09/08/2003
Dạ, nếu Đại Kồ Việt ta mà cũng "rẽ sang một khúc ngoặc hiểm nghèo và đen tối " như TQ hiện nay thì phúc cho dân ta lắm ! Bác lập luận như giã giò ấy !!!
Ha Ha! Tui nghĩ là hai chú có cùng một quan điểm giống nhau đấy, Chẳng qua hiểu lầm ý nhau một chút xíu và chê bai nhau thành ra không còn nhận ra cái đồng cảm của nhau mà thôi!
Tui hiểu ý của MoDongBac , sau khi ngài Triệu mất đi thì cái xu hướng ( nói chính xác hơn là cái làn gió dân chủ mà Ngài Triệu thổi đến ) không còn lan rộng trên đại lục này , đó cũng là một sự thiệt thòi cho người dân Chi Nồ , như ý của MoDongBac nói.
Nhưng mà cũng không đến mức như chú nói đâu , nhất là các thành phố phía đông Chí Nồ , bầu không khí tương đối cởi mở, người dân chăm lo làm giàu , và chí ít họ cũng đạt được nhiều thành tựu đáng kể trong những năm sau đ1o, cái này thì LBVB nói đúng , không cần thiết phải chứng minh chi cả!
Ngày nay người Chi Nồ khá Open, đặc biệt trong việc tìm cách để thu hút vốn FDI và họ cũng xếp TAM vào quá khứ để tập trung phát triển kinh tế!
Nhưng xin nhớ " Tam Đại Quốc Kiểm soát thế giới thuyết " vẫn là đích nhắm rất gần của họ!
mời hai chú cùng vui vẻ!![]()
HaiLúa
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 10/08/2003 15:46
Nội dung:Người ta thường nói tới sự khác biệt giữa bản chất và hiện tượng. Nhà đó tự nhiên phất bất ngờ lên, cơi lầu, mua xe @ lên là hiện tượng, nhà đó làm ăn lương thiện hay thuộc loại "Nước hoa Thanh Hương" hay không là bản chất. Nhiều người vì thành kiến chính trị không trong sáng, cố lập lờ đánh lận con đen giữa bản chất và hiện tượng để biện minh cho lập trường của mình. Theo tôi, nói có sách, mách có chứng. Ăn đầu sóng, nói đầu gió mà không có bằng chứng là thái độ coi thường người đọc trên diễn đàn.
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 13/08/2003 11:48
Nội dung:
Trích từ bài của langbavibo viết lúc 13:04 ngày 10/08/2003:
Trích từ bài của MoDungBac viết lúc 12:31 ngày 10/08/2003:
Xin bác LBVB mở rộng tầm mắt cho anh em tí với. Bác có thể khái quát vài mặt tiến bộ của nước bạn để dân ÐCV mình noi gương theo được không. Hay bác cũng chỉ tuyên bố kiểu giã giò thôi đấy?
Chuyện TQ tiến bộ trong hai thập niên gần đây (kể cả về mặt tư tưởng) không còn là chuyện phải chứng minh hoặc bình luận gì nữa đâu bác ạ ! Nội cái box này suốt ngày nhắc đến họ cũng đã đủ là một dẫn chứng quá hùng hồn rồi. Sao không ai nói gì đến mấy nước man di mọi rợ ở châu Phi, mấy nước mà VN định giao lưu về thương mại đó !!!(Tôi chỉ lấy thử một ví dụ nhỏ cho bác thấy họ đang tiến xa như thế nào, TQ hiện cho phép doanh nhân vào Đ, thế là quay về đúng chân lý muôn đời đó: tầng lớp lãnh đạo phải là tầng lớp tinh hoa và có tiền, và chỉ có tầng lớp đó mới đủ sức đưa xh phát triển hoặc tự điều chỉnh, cải tạo để thích nghi với điều kiện xh mới, )
Còn bác bảo tôi đi CM sự tiến bộ của TQ hiện nay -điều này thì quả thực tôi cảm thấy không cần thiết, có thể điều đó đúng với tôi nhưng không đúng với bác, vậy thì tôi giữ nhận định đó cho riêng tôi!
Tôi xin đưa ra 1 dẫn chứng với các bác tại sao tôi lại dùng những chữ "hiem nghèo và đen tối" để nói về tình hình Trung quốc sau sự kiện Thiên An Môn. Dưới đây là trích đoạn bài phát biểu của Thủ tướng nước Cộng hòa Nhân dân Trung hoa Hồ Cẩm Ðào tại đại hội Ðảng Cộng Sản TQ tại Bắc Ðới Hà tháng 8 năm 2000. Bài phát biểu mang tiêu đề "Quán triệt toàn diện, thực hiện tinh thần của Trung ương, bảo đảm vững chắc sự ổn định chính trị và xã hội"
- Quan hệ căng thẳng giữa quần chúng với cán bộ lãnh đạo của các cơ quan Đảng và Nhà nước tại một số địa phương ngày càng biểu hiện thành mâu thuẫn gay gắt hơn.
Kết luận của 25 tổ điều tra khảo sát do Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc và một số phòng nghiên cứu thuộc trường Đảng địa phương tiến hành tại 250 thành phố, gần 700 thôn xã cho thấy có tới hơn 1/3 thành phố và hơn 1/2 nông thôn có biểu hiện không khí bạo động vũ trang và nổi loạn của nhân dân. Do cán bộ coi thường, chà đạp luật pháp, không thực hiện các quy định của Đảng và Chính phủ, áp chế dân chủ nên số cuộc biểu tình chống đối ngày càng tăng. Năm 1997 có 22 000 vụ công nhân biểu tình, xuống đường đập phá. Năm 1998 có 72 000 vụ. Năm 1999 có 12 200 vụ. Tình trạng nông dân nổi lên chống lại chính quyền dữ dội như vậy làm cho liên minh công Ố nông, một cơ sở giai cấp của Đảng bị lung lay\.
- Tình trạng tham ô, đồi truỵ, đặc quyền, lạm dụng chức quyền của cán bộ lãnh đạo Đảng và Nhà nước vẫn chưa hề giảm đi, việc này đã làm cho cán bộ Đảng và quần chúng bất bình và kịch liệt lên án.
Trưởng ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương Uý Kiện Hành cho biết số tiền tham nhũng của cán bộ lãnh đạo lên tới 850 tỷ Nhân dân tệ, chiếm 10% tổng sản phẩm quốc nội\. Số liệu của Ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương cũng cho biết tính đến tháng 3 năm 1999 có 7 230 cán bộ lãnh đạo và chuyên viên lấy tiền công quỹ rồi bỏ trốn ra nước ngoài mang theo số tiền tới 110 tỷ NDT, 2,1 tỷ USD. Tình trạng này không những không bị khống chế mà ngày càng gia tăng. Năm 1987 mới có trên 370 người với khoảng 210 triệu NDT, năm 1991 là 850 người với số tiền 1,2 tỷ NDT, năm 1995 có 3 900 ngưòi với số tiền 40 tỷ NDT, năm 1996 có 4730 người với số tiền 57 tỷ NDT, năm 1997 tới 5 840 người với số tiền 70 tỷ NDT. Trong 5 năm, từ tháng 10 năm 1992 đến tháng 6 năm 1997 có 731 000 vụ cán bộ lãnh đạo, đảng viên bị thi hành kỷ luật về tội tham nhũng. Không chỉ có đảng viên thường hay cán bộ cấp xã , huyện, tỉnh mà hàng loạt cán bộ cao cấp như : uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư thành uỷ Bắc Kinh Trần Hy Đồng, Phó chủ tịch Quốc hội khoá IX Thành Khắc Kiệt, Phó Tỉnh trưởng Giang Tây Hồ Trường Thành, Phó Chủ tịch Khu Tự trị dân tộc Choang Quảng Tây Từ Bích Tùng, Phó Chủ tịch Hội đồng Đại biểu Nhân dân tỉnh Quảng Đông Vũ Phi, Phó Chủ tịch Hội đồng Đại biểu Nhân dân Hà Bắc Khương Diện Vũ, Phó Chủ tịch tỉnh Hồ Bắc Mạnh Khánh Linh, Thứ trưởng Bộ Công an Lý Kỷ Châu, Cục trưởng Cục tình báo Bộ Tổng Tham mưu Cơ Thắng Đức ...
Đáng chú ý là nạn tham những không chỉ ngày càng trầm trọng về số lượng mà còn lây lan từ lĩnh vực kinh tế - tài chính sang lĩnh vực chính trị; từ dùng quyền lực lấy tiền sang dùng tiền giành quyền lực.
- Khoảng cách chênh lệch về thu nhập kinh tế, phân hoá hai cực giầu nghèo hiện đã lớn và ngày càng tăng làm cho dân chúng bất bình. Khả năng điều tiết tình trạng này chưa thấy xuất hiện.
Chênh lệch giữa nông thôn với thành thị, giữa người giầu với người nghèo đều ngày càng tăng. Hiện nay dân số thành thị là 480 triệu người nhưng chiếm trên 88% của cải vật chất xã hội\. Trong khi đó, dân số nông thôn là 850 triệu người chỉ có chưa đầy 20% của cải vật chất xã hội\. Số gia đình giầu có trong 20% dân số chiếm một nửa tổng thu nhập xã hội trong khi 20% dân số nghèo khó chỉ được hưởng 4,2% tổng thu nhập xã hội\. Số liệu thống kê của ngành tổ chức nhân sự tới cuối tháng 6 năm 2002 cho biết hiện nay có trên 350 000 cán bộ đương chức từ cấp huyện trở lên và hơn 410 000 cán bộ từ cấp huyện trở lên đã nghỉ hưu ( trong quân đội tính từ cấp trung đoàn trở lên ) cùng với gia đình, người thân của họ, tổng cộng khoảng 2 triệu người nhưng chiếm tới trên 70% của cải vật chất xã hội\. Vậy mà, 1,2 tỷ dân chỉ chiếm trên 20% của cải vật chất xã hội\.
Tầng lớp giầu có hiện nay ở Trung Quốc nói chung đều không làm giầu chân chính theo cách dựa vào công sức, tài năng chính đáng của mình mà "làm giầu lưu manh". Họ không từ một thủ đoạn nào như mua bán quyền lực, tham nhũng, biển thủ công quỹ, buôn lậu, trốn thuế, tàn phá môi trường sinh thái ... cốt sao vớ đẫy túi tham, làm giàu bất chính.
- Có khá nhiều tổ chức Đảng ở các địa phương, các cơ quan và trường học đã rơi vào tình trạng tê liệt hoặc hữu danh vô thực, đội ngũ cán bộ đã mất đi ý chí đấu tranh cách mạng và lý tưởng cách mạng, bởi vậy không thể phát huy được vai trò tác dụng trong các sự kiện chính trị nổi bật mà thậm chí còn sang đứng vào phe thù địch.Tại các tổ chức đảng ở cơ sở thì có một số nơi chi bộ, đảng uỷ là của gia đình, dòng họ; một số tổ chức cơ sở đảng ở nông thôn mang mầu sắc tôn giáo nhưng lại nấp dưới danh nghĩa "chuyên chính vô sản" để đàn áp, ức hiếp quần chúng; việc kết nạp đảng viên và tổ chức ban lãnh đạo tại nhiều cơ sở mang tính bè phái, lôi kéo ngừơi nhà, người thân vào để củng cố địa vị cá nhân chứ không chú ý đến tầng lớp trí thức, đến các phần tử tiên tiến.
Ở bên trên thì, cũng theo ông Hồ Cẩm Đào, có một số cán bộ cấp cao có thái độ bi quan đối với tiền đồ của đất nước, suy tính thiệt hơn, thậm chí còn có kế hoạch chuẩn bị "lót ổ" cho tương lai một khi có biến động chính trị xẩy ra\.
Tạp chí Động Hướng số tháng 5 năm 2000 dẫn số liệu thống kê của Uỷ ban Kỷ luật Trung ương đầu tháng 4 cho biết có khoảng hơn 230 cán bộ cấp tỉnh, cấp cục đã làm hộ chiếu bằng những con đường không bình thường cho người thân, con cái sang các nước Mỹ, Châu Âu, úc ... định cư và nhập quốc tịch; có 25 cán bộ cấp tỉnh, cấp cục đã có hộ chiếu của nước ngoài để sẵn sàng trốn chạy khi chính quyền sụp đổ.
е?c thosan s?a v15:30 ng13/08/2003
Tác giả: MoDungBac
Ngày trả lời: 15/08/2003 17:29
Nội dung:Cũng trong cùng bài diễn văn tại Hội nghị Bắc Đới Hà tháng 8 năm 2000, ông Hồ Cẩm Đào đã tóm tắt 10 điểm yếu của đảng viên CSTQ hiện nay là :
1 - Tổ chức Đảng, cán bộ Đảng đã không còn suy tôn sứ mệnh lãnh đạo đất nước của Đảng.
2 - Ý thức tổ chức lỏng lẻo, Đảng không quản Đảng nên tiêu cực, tham nhũng ngày càng tăng.
3 - Miệng tán thành nhưng ngầm phản đối chủ trương, chính sách của Trung ương.
4 - Thoát ly nghiêm trọng quần chúng, làm tổn hại tới lợi ích của quần chúng.
5 - Coi tổ chức trực thuộc Đảng cao hơn hết, cao hơn cả pháp luật.
6 - Thân nhân của cán bộ Đảng tham nhũng, đặc quyền, đặc lợi về kinh tế khiến xã hội bất mãn nghiêm trọng.
7 - Thực hiện chính sách chủ nghĩa địa phương, thậm chí liên kết thành liên khu vực.
8 - Báo cáo sai lệch về tình hình địa phương, biến tấu văn kiện của Trung ương khiến nhân dân hiểu nhầm Trung ương đi đến bất mãn, chống lại Trung ương.
9 - Lợi dụng các biện pháp khác nhau đòi Trung ương giao quyền chính trị, kinh tế, tổ chức, tài chính, đòi có quyền lập pháp và ra chính sách riêng.
10 - Mượn cớ đặc thù địa phương, dựa vào dân nguyện để chống lại đường lối, chính sách của Đảng.Ðây là những hiện tượng SV TAM đã đấu tranh từ 1989. Tuy nhiên, các hiện tượng trên vẫn tồn tại khi tiếng nói của SV và nhân dân bị Ðặng Tiểu Bình dùng bạo lực bóp nghẹt. Các lãnh đạo cấp tiến Hồ Diệu Bang và Triệu Tử Dương đã nhận rõ những vấn đề này và đã đưa ra những đề nghị cải cách. Tuy nhien, ảnh hưởng của cả 2 người trong Ðảng CS TQđã không còn sau sự kiện TAM (một bị chết bệnh trước TAM, một bị mất chuc vì ủng hộ SV TAM).
Được MoDungBac sửa chữa / chuyển vào 17:30 ngày 15/08/2003
Tác giả: Ica
Ngày trả lời: 10/01/2004 05:24
Nội dung:Cho chủ đề này nổi lên phát.
Trai Tim Viet Nam Online : http://www.ttvnol.com/forum/
(c) 2002-2003 Nguyen Xuan Mai & Friends
![]() | worry.htm ![]() |